Yến Chi kinh ngạc khi nhìn thấy Mặc Đình đang chuẩn bị hôn Tịnh Kỳ
" Tôi...tôi mang cà phê cho anh!" _ Yến Chi tỏ ra bối rối.
Mặc Đình nhìn cô với ánh mắt sắt lạnh.
" Cô dọn dẹp rồi lui ra đi. Nếu không có chỉ thị của tôi, cô không được vào đây dù chỉ một bước." _ Mặc Đình ra lệnh.
Yến Chi vội ngồi xuống thu dọn mảnh vỡ, tay cô run lẩy bẩy khiến cho mảnh vỡ cắt vào tay cô
Yến Chi cầm chiếc tách vỡ bước ra khỏi phòng, cô ném mạnh những mảnh vỡ xuống sàn, ánh mắt lộ rõ sự căm phẫn.
" Nếu không phải vì không còn người đàn ông nào xuất sắc hơn anh thì còn lâu tôi mới chịu nỗi nhục này!" _ Yến Chi tức giận nghĩ thầm.
…
[ Tối ]
" Bác gái! Bác phải ra mặt cho con!" _ Yến Chi nũng nịu sau khi kể đầu đuôi câu chuyện cho Lan Du
" Được rồi! Được rồi! Ta sẽ đứng ra giải quyết giúp con!" _ Lan Du vỗ về
" Nhưng xem ra con nhỏ câm này không dễ đối phó." _ ánh mắt Lan Du đăm chiêu
" Bác định sẽ thế nào?" _ Yến Chi nhìn bà
" Ta tự có sắp xếp! Con chỉ cần nghe lời ta là được!"
…
[ 1 tuần sau ]
" Con nhìn theo khẩu hình của ta và nói theo ta xem nào?" _ thầy Lương nhìn Tịnh Kỳ
" A..."
Tịnh Kỳ nhìn khẩu hình của ông rồi bắt chước.
" Aaa.." _ Tịnh Kỳ phát ra tiếng
Mặc Đình đứng kế bên mừng rỡ.
" Em nói lại một lần nữa được không?" _ Mặc Đình nhìn cô âu yếm
" Aa..." _ Tịnh Kỳ nói lại
Mặc Đình ôm cô vào lòng
" Tốt rồi! Vậy là tốt rồi!" _ Mặc Đình vui mừng
" Xem ra có hiệu quả.Cậu về nhà có thể dạy cô ấy nói. Từng từ rồi từng chữ!" _ Thầy Lương dặn dò
" Tôi biết rồi! Thật sự rất cám ơn thầy!" _ Mặc Đình cúi người.
…
1 tuần nay Mặc Đình bận rộn cho cuộc họp cuối năm hằng năm của công ty và cuộc họp cổ đông sắp đến khiến anh không có thời gian nghỉ ngơi tử tế.
Tuy bận rộn nhưng anh vẫn không vì công việc mà bỏ quên Tịnh Kỳ.
Anh đưa Tịnh Kỳ đến công ty mỗi ngày với anh để tiện chăm sóc cho cô. Tịnh Kỳ dạo này tuy tâm trí chưa bình phục nhưng cô không còn sợ hãi mỗi khi thấy anh mà thay vào đó là luôn kề sát bên anh không buông
[ Phòng tổng giám đốc]
* cộc cộc* _ tiếng gõ cửa
" Vào đi!" _ Mặc Đình lên tiếng.
" Ô wow! Chuyện gì xảy ra vậy?" _ Âu Thiên Hàn tỏ ra bất ngờ khi vừa bước vào
" Chọc mù con mắt tui đi!!!" _ Kay quay sang nói giỡn với Thiên Hàn
" Hai cậu nói nhỏ thôi! Cô ấy mới ngủ!" _ Mặc Đình ra hiệu
" Hai chúng ta đi nhầm phòng rồi sao? Hay Mặc Đình của chúng ta uống lộn thuốc?" _ Thiên Hàn nhìn Tịnh Kỳ đang ngủ quên trong lòng Mặc Đình
" Cậu không mỏi sao?" _ Kay nhìn Mặc Đình nhíu mày
" Chỉ cần cô ấy cảm thấy thoải mái thì tôi đều sẵn lòng!" _ Mặc Đình nhìn Tịnh Kỳ mỉm cười
" È..." _ Thiên Hàn và Kay cùng nhau lè lưỡi, nhăn mặt
" Cơm chó lúc nào cũng khó nuốt nổi!" _ Kay nhún vai, lắc đầu.
Thư ký của Mặc Đình pha cà phê mang vào, nhìn thấy Tịnh Kỳ đang ngủ trong lòng Mặc Đình liền mỉm cười vội vã rời đi.
" Này! Mọi người có biết tôi mới nhìn thấy gì không?" _ cô thư ký gọi mọi người lại nói nhỏ
" Chuyện gì? Chuyện gì?" _ Mọi người hớn hở tụ lại
" Tôi nhìn thấy sự cưng chiều của tổng giám đốc dành cho cô gái hay đến đây!"
" Tổng giám đốc thật sự nhìn trúng cô ta sao?"
" Tôi thấy tổng giám đốc đang đặt cô ấy ngồi lên chân mình, tựa đầu vào người tổng giám đốc mà ngủ đấy! Thật sự tôi rất ngưỡng mộ cô ấy a!~ Mọi người không thấy ánh mắt cưng chiều đó đâu!! ♡ " _ Cô thư ký lộ vẻ ngưỡng mộ
" Chắc kiếp trước cô ta cứu giải ngân hà rồi!"
…
[ Phòng tổng giám đốc ]
" Cậu nói cái gì? Cô ấy là Uyển Nhi sao?" _ Thiên Hàn và Kay ngạc nhiên