Chương 82
– Tôi…
Cô định biện minh cho mình nhưng nghĩ lại thấy mình cũng thật sơ xuất, dù vội cô vẫn nên xem cho kỹ rồi mới in.
Cô nhìn anh không rõ anh đang nghĩ gì. Lần đầu gặp anh trong công việc lại để anh thấy mình như thế này. Anh lại chính là ông chủ của mình. Cô mím môi quyết định không tranh luận mà cúi đầu.
– Xin lỗi chủ tịch là lỗi của tôi.
Anh nhìn cô một cái rồi gấp lại tài liệu không nói gì đứng lên ra khỏi phòng.
Anh đi rồi mọi người xì xào bàn tán một lúc rồi cũng rời đi. Giám đốc phụ trách dự án bực tức chỉ cô trợ lý lúc nãy.
– Cô …. cô làm ăn kiểu gì vậy hả?? Tại sao lại giao cho cô ta làm??? Giờ chủ tịch tức giận rồi chúng ta chỉ có nước bị đuổi cả lũ. Xin lỗi giám đốc.
– Xin lỗi được ích lợi gì. Còn cô nữa làm ăn như vậy hả???
Ông ta trợn mặt nhìn cô.
– Cô là người mới mà đã làm ăn như vậy sau này giao nhưng việc quan trọng hơn chắc cô làm công ty sập tiệm luôn.
– Xin lỗi giám đốc.
Cô mím môi cúi đầu.
– Tốt nhất cô đến phòng nhân sự nộp đơn thôi việc đi. Tôi đây bị các cô liên lụy không biết đến lúc nào sẽ bị đuổi đây. Các người ồn ào cái gì??
Trợ lý Trần từ sau đi đến.
Giám đốc nhìn thấy vội chạy đến
– Trợ lý Trần cậu là người bên cạnh chủ tịch, cậu nói xem tôi phải làm gì bây giờ. Chủ tịch sẽ xử lý thế nào??
– Các người làm ăn thật chẳng ra sao. Còn muốn chủ tịch xử lý sao nữa.
– Vậy tôi sẽ cho cô ta thôi việc trước sau đó đi xin lỗi chủ tịch, có được không??
– Đuổi … đuổi các ông chỉ biết đuổi. Vậy tôi phải làm sao.
– Ông ở đến cái chức này rồi mà cái đầu chỉ để làm cảnh à. Dù sao cô ta cũng là người mới các người phải hướng dẫn công việc cụ thể một chút, hở cái là đuổi. Ông muốn công ty mang tiếng sao.
– Vậy …
– Còn đứng đó làm gì, đi làm lại báo cáo rồi gửi qua phòng chủ tịch. Còn sử lý ra sao để chủ tịch quyết.
– Được tôi sẽ đích thân làm ngay
– Được rồi ! giải tán đi.
Tất cả lập tức ai về việc đấy không ai dám ở lại lâu.
Y Lan vừa bước ra, Giai Tuệ đã chạy lại hỏi cô
– Này! Sao rồi?? Cậu có bị xử lý gì đó không, sao lại bất cẩn vậy.
– Cũng không rõ, lỗi là mình cũng chưa xem hết tài liệu đã in.
– Nhưng cậu cũng không phải là người làm ra tài liệu đó.
– Nhưng dù sao khi in mình cũng nên xem lại. Đây dù sao cũng là việc nhỏ, nhưng cũng sẽ là kinh nghiệm để mình biết phải cẩn thận hơn, sau này sẽ có nhiều tài liệu quan trọng hơn nữa.
– Vậy cậu nghĩ chủ tịch sẽ xử lý cậu thế nào. Mà bất ngờ thật đấy. Không ngờ công ty này cũng là của Phương thị
– Uh mình cũng không ngờ là như vậy.
– Này! Dù gì cậu cũng là vợ anh ta, cũng được tính là bà chủ nơi này. Cậu nghĩ anh ta sẽ làm như thế nào??
– Mình cũng chẳng biết, nhưng nhìn tác phong của anh ấy chắc không vị nể người nhà đâu. Thôi kệ, đi làm việc đã.
– Uh đi thôi, trưa nay ăn cơm cùng nhau rồi nói tiếp.
Trong văn phòng chủ tịch. Du Hạo nhìn người nào đó đang ký tên vào giấy tờ một cách thủ vị. Cảnh Hàn đưa giấy tờ cho thư ký mang đi, rồi mới nhìn sang Du Hạo.
– Cậu nhìn mình như vậy là có ý gì, đừng nói với mình rằng dạo này cậu đang lệch lạc về giới tính. Mình không có hứng thủ đâu.
– Ấy! cậu sai rồi. Giới tính mình hoàn toàn bình thường không hề lệch lạc.
– Mình đang nhìn xem cậu định chơi trò gì với em gái xinh đẹp.