Nói xong, Bạch Hà khinh thường liếc Cam Vân Đình một cái, cảm thấy đều là do cô.
Bạch Kính Thành biết Bạch Hà có quan hệ khá thân với Mộc Diệp, nếu không có Bạch Hà hỗ trợ, Mộc Diệp tuyệt đối không dám làm càn như này.
Anh không vui nói: "Có biết trên dưới không, mở miệng ra là cô ta này nọ. Cô ấy là chị dâu của em, chuyện hôm nay đến đây thôi, là anh nên anh không thể không nhắc nhở em, đừng bị người ta lợi dụng làm lá chắn.”
Giọng điệu Bạch Kính Thành có chút trách cứ, cũng là thật lòng muốn nhắc nhở em gái. Cái cô Mộc Diệp kia anh vừa nhìn đã biết là ghê gớm. Nghe đến đó, Bạch Hà càng tức: “Anh, em là em gái của
anh, sao anh có thể nói em như vậy. Kể từ khi Cam Vân Đình xuất hiện anh liền không yêu thương em nữa, có. phải do cô ta nói gì không? Em biết ngay, người này chẳng tốt đẹp gì, để em dạy cho cô ta biết tay”
Bạch Hà tức giận đi vê phía Cam Vân Đình.
Bạch Kính Thành kéo cô ta lại: 'Bạch Hà, em đủ chưa? Em có biết mình đang làm gì không. Hôm nay là ngày kết hôn của anh, nếu dám bất kính với chị dâu em, anh sẽ cho em biết tay đấy”
Ba mẹ hai người nhìn thấy con gái đanh cãi nhau thì đi tới hỏi han: 'Kính Thanh sao thế? Sao Hà lại tức giận?”
"Ba mẹ hỏi nó ấy: Bạch Kính Thành không muốn nặng lời, định để Bạch Hà tự giải thích.
Không ngờ thái độ của cô ta càng thêm ác liệt: "Dựa vào. cái gì mà bắt em, nói? Cũng vì cái cô Cam Vân Đình kia nên nhà em mới thành như này. Đừng tưởng rằng bây giờ cô ta đang mang thai thì em không dám động vào, ai biết trong bụng của cô ta là con của ai”
"Hà, con học ai mà nói chuyện khó nghe thế. Chị dâu của con có con là tốt, hai đứa nó đều thật lòng yêu thương nhau, còn đừng nói khó nghe thế”
Mẹ không vui trách cứ Bạch Hà, Cam Vân Đình và Bạch Kính Thành đã yêu nhau ba năm. Trong ba năm nay, Cam Vân Đình đối xử với hai người già họ rất tốt, cả nhà chỉ có mình Bạch Hà không hiểu chuyện. Bình thường thì thôi, hôm nay tuyệt đối không thể nuông chiều Bạch Hà, để cho con bé làm tân khách mất hứng.
"Mẹ, con thấy nó chơi với Mộc Diệp nên mới vậy. Khi còn bé rất ngoan, sau khi ở cùng với Mộc Diệp thì liền trở nên ác độc như vậy” Bạch Kính Thành tuyệt đối không cho phép ai thương tổn tới vợ của mình. Nếu đã cưới Cam Vân Đình thì không được để cô chịu tủi.
"Hà, anh con nói đúng đấy. Mặc dù Mộc Diệp là cháu gái trưởng nhà họ Mộc, nhưng mà tâm thuật bất chính, con
về sau ít chơi với người ta thôi" Ba của hai người cũng lăn lộn nhiều năm trên thương trường, thấy qua muôn kiểu
người. Tà ý trong mắt Mộc Diệp không giấu được.
Bạch Hà không ngờ, người nhà mình lại vì một người ngoài mà đồng lòng trách cứ cô ta. Cô ta lui về sau một bước, chỉ tay vào bọn họ: "Tất cả mọi người đều đứng về phía cô ta, vậy coi cô ta là con cái của mọi người là được.
Từ giờ trở đi, con và mọi người đoạn tuyệt quan hệ" Nói xong cô ta liền chạy ra ngoài.
Bạch Kính Thành nhìn về phía ba: "Ba vẫn nên cho người đi theo nó đi, nếu không thì không biết nó lại gây ra chuyện gì nữa" ỗ Ba thở dài: "Đứa nhỏ này thật đúng là không khiến người khác bớt lo được.
Con và Vân Đình nói chuyện, bảo nó đừng so do với Hà. Nó đang có thai, không thể xúc động, con nhất định phải chăm sóc nó cho tốt." Bạch Kính Thành gật đầu nói vâng. Mộc Diệp nhìn Cố Nam uống xong ly : rượu thì trong lòng mừng thầm. Tiệc rượu lại đột nhiên kết thúc, cô ta thấy Bạch Hà nổi giận đùng đùng đi tới thì giữ tay Bạch Hà lại: "Sao thế, sao mọi người đều đi hết rồi?”