Cố Văn biết trong lòng Mộc Mai không hài lòng, nếu cứ đẻ cho Mộc Diệp mất đi Cố Nam thì quá tiện nghỉ cho cô †a, trò chơi phải từ từ thì mới có hứng thú.
Mộc Mai nhìn Cố Văn: "Không ngờ - anh lại lắm mưu nhiều kế như thế. May mà em và anh không phải kẻ thù, nếu không nhất định sẽ bị anh đánh cho không còn mảnh xương vụn”
Cố Văn mỉm cười, trìu mến sờ tóc Mộc Mai: Anh đương nhiên không thể ra tay với vợ của mình được rồi, anh cũng sẽ không để cho kẻ nào có cơ hội bắt nạt em”
Sau đó, Cố Văn gọi điện cho Bạch Kính Thành, hôm nay là sân nhà của nhà họ Bạch, Mộc Diệp tùy ý làm bậy, nhất định có người tiếp ứng.
Nếu như trong hôn lễ xảy ra chuyện không tốt ¡ thì mặt mũi của nhà họ Bạch sẽ bị liên lụy.
Không đến một phút, Bạch Kính Thành dẫn Cam Vân Đình xuất hiện, anh †a cau mày: "Em vừa nói gì? Có người gây chuyện ở địa bàn nhà họ Bạch của anh?”
"Vừa rồi Mộc Diệp đã hạ độc trong rượu. Chén rượu này. đã bị cô ta đưa cho Cố Nam. Anh cảm thấy sau đó sẽ xảy ra chuyện gì?”
Ý của Cố Văn rất rõ ràng, hôm này là ngày vui của Bạch Kính Thành, chuyện này chỉ có thể giao cho anh ta xử lý. "Bọn họ đi ra ngoài thì được. Nếu chuyện xảy ra ở đây thì anh không biết phải coi Mộc Diệp như thế nào." Nhà họ Bạch tuy danh tiếng không nhỏ nhưng vân không bằng nhà họ Gố và nhà họ Mộc.
Bạch Kính Thành cũng có chút khó xử.
Cam Vân Đình đứng cạnh cười nói: "Chuyện này cũng không khó giải quyết, dù sao nghỉ thức đã hoàn thành, kết thúc yến tiệc sớm cũng được”
Bạch Kính Thành có chút lo lắng: “Tuy nói vậy nhưng tóm lại vẫn không được chu đáo. Nhiều người sẽ cảm thấy nhà họ Bạch chúng ta không hào phóng.”
Mộc Mai nói: "Anh có thể nói vợ mình đang có thai, cần nghỉ ngơi." Cam Vân Đình và Bạch Kính Thành - sững sờ hỏi: "Sao em biết chị có thai?”
"Em chỉ thuận miệng thôi”
Mộc Mai ngượng ngùng khoát tay, cô không ngờ lại chó ngáp phải ruồi.
Cố Văn cười: 'Không sao, hi vọng lần sau em nói mình
cũng chuẩn như Vậy. : Mặt cô đỏ lên, oán trách nhìn Cố Văn một cái.
"Kính Thành, đầy là biện pháp tốt.
Dù sao cũng gấp đôi chuyện tốt, sẽ không có ai không vui: Cam Vân Đình hưởng ứng nói.
Thương lượng qua một chút, Bạch Kính Đình đi lên sân khấu cầm micro: "Vô cùng cảm ơn các vị đã tới tham gia hôn lễ của chúng tôi. Nói cho mọi người : một tin tốt, vợ của tôi đã có thai được một tháng, vì để cho cô ấy nghỉ ngơi được tốt, hôm nay kết thúc yến hội ở đây. Hi vọng mọi người có thể hiểu cho”
Đúng là song hỉ lâm môn, lời này vừa nói, toàn bộ mọi người bên dưới đều reo hò, võ tay.
Không chỉ tân khách mà ba mẹ Bạch Kính Đình cũng vô cùng vui mừng. ; Không ngờ con dâu vừa vào cửa đã mang thai, có thể tăng thêm phúc cho nhà họ Bạch. Trong đám người, chỉ có Bạch Hà là không cười nổi. Nếu tân khách đều rời đi thì cô ta không có cách nào giúp Mộc Diệp.
Đợi Bạch Kính Thành xuống sân khấu, cô ta liền đến kéo †ay anh: "Anh, những người kia tới tham gia tiệc của chúng ta, sao lại bắt họ rời đi? Có mang thai cũng không yếu ớt như thế, anh cứ chiều hư cô ta thì sau này phải làm sao?”