Cô Gái Nhỏ! Em Định Đi Đâu?

Chương 25: Có phải đối với ai cũng ân cần, tỉ mỉ?



Khi về đến biệt thự tư nhân, cũng đã là giờ cơm tối, bọn họ nhanh chóng đi tắm rửa, sau đó cùng nhau ăn cơm. Đây là bữa cơm đầu tiên họ ăn cùng nhau nên không tránh khỏi Giản Vy cảm thấy ngượng ngập, dè dặt.

Trên bàn ăn, không khí tĩnh lặng, lãnh đạm không ai nói với ai lời nào, cô hầu như chỉ ăn mỗi cơm trong bát của mình, cũng không ngẩng đầu gắp món khác. Bỗng Dịch Thiên lại gắp thức ăn bỏ vào bát cho cô, mặt cũng không biểu cảm và nói:

-" Đừng chỉ ngắm mỗi cơm trong bát, ăn nhiều một chút thì bình thường ôm mới không bị cộm"

Giản Vy nghe lời này chỉ biết đỏ mặt ăn cơm cùng đồ ăn anh vừa gắp, ý anh là chê cô quá gầy sao. Đúng thật là Giản Vy cô rất gầy, bình thường ăn cũng không nhiều lại lo toan nhiều việc nên đã tiêu hao hết sức lực.

Đối với Dịch Thiên mà nói, thân thể cô rất mê người thậm chí là hơn những người phụ nữ trước đây, nhưng vẫn là một vẻ gầy nhỏ, yếu ớt.

Ăn cơm xong hai người về phòng tắm rửa, sau đó lại lần lượt đến thư phòng làm việc của mình như bình thường. Nhưng hôm nay khác biệt ở chỗ cạnh bàn làm việc bằng gỗ của anh có kê thêm một chiếc bàn màu trắng, bên trên còn là máy tính và những thiết bị phục vụ học tập. Cũng bên cạnh giá sách của anh có kê thêm một giá sách khác.

Anh theo sau cô bước vào rồi đi đến bàn làm việc của mình ngồi xuống chỉ đến chiếc bàn bên cạnh nói:

-"Chỗ này từ giờ là của em, em có thể tự do sử dụng, từ giờ nên ngồi đây để học. Còn kia là giá sách em có thể tùy ý lấy đọc." Anh giới thiệu những thứ mới mẻ trong phòng.

-"Hay là không cần nữa, tôi ngồi ở ghế sofa cũng được?" Giản Vy nhìn thấy chỗ ngồi bên cạnh Dịch Thiên đã cảm thấy áp lực ngang thì còn học hành gì nữa. Cô nhìn anh ái ngại mà từ chối.

-"Đây là phúc lợi tôi dành cho em. Học tập thể này sẽ hiệu quả hơn." Anh cầm tay cô dắt đến bên bàn học, sau đó kéo cô ngồi xuống. Việc học rất có ảnh hưởng đến cô nên khi nghe anh nhắc đến lợi ích liên quan, cô chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ở bàn học.

-"Cảm ơn anh." Cô hướng đến người ngồi bàn làm việc nhẹ nhàng nói.



-" Tất nhiên em sẽ không thể cảm ơn suông được, tôi sẽ từ từ tính với em sau" Anh cũng quay qua kéo chiếc ghế của cô lại gần mình mà thì thầm, khóe môi cũng cong nhẹ, sau đó trả cô về chỗ cũ.

Giản Vy cũng nhanh chóng thoát khỏi sự thẹn thùng ấy mà quay lại chăm chú học tập. Lúc này cô tỉ mỉ quan sát giá sách mới gần bàn học của mình toàn là những cuốn sách kinh điển, nổi tiếng liên quan đến chuyên ngành của cô. Bản thân thầm cảm thán, có phải là đối với người nào anh cũng ân cần, tỉ mỉ như vậy? Nhưng lại bỏ ý nghĩ ấy ra khỏi đầu vì cảm thấy bản thân đâu có quyền để nghĩ đến vấn đề ấy.

Hai người ai làm việc nấy, một khung cảnh yên tĩnh, hòa hợp. Sau một hồi, Dịch Thiên vươn vai, thẳng lưng trên ghế lớn lại bắt gặp hình ảnh cô gái nhỏ bên cạnh chăm chú vào sách vở ghi ghi chép chép. Trên người mặc một bộ pijama màu trắng với vài họa tiết đáng yêu, làn da trắng xứ, gò má vì tận lực xử lý bài tập có chút căng thẳng mà ửng hồng, mũi cao thon nhỏ, miệng nhỏ hồng hào mấp máy tính toán, đôi hàng lông mi cong nhẹ điểm trên đôi mắt to tròn, tinh anh, cần cổ cao, trắng nõn lấp ló sau suối tóc đen dài. Khung cảnh tuyết sắc này đã thu hút anh, yết hầu trượt lên xuống, nghĩ có phải hay không anh đã cho cô nghỉ ngơi quá lâu rồi không.

Nhưng vẫn là tự kiềm chế bản thân giải quyết tiếp công việc, cũng là để cô có thời gian làm bài tập.

Nghĩ là làm, ngay khi Giản Vy thu dọn xong sách vở chuẩn bị rời đi đã bị anh nhanh chóng bồng lên tay đi về phía phòng ngủ. Cô không hiểu chuyện gì liền mạnh mẽ phản kháng.

-"Hôm nay thân thể em khỏe rồi, hôm nay tôi cũng muốn." Anh đặt cô ở trên giường, một thân đè lên áp chế người bên dưới, còn ở bên tai thổi khí nóng khiến Giản Vy rùng mình, biết bản thân chống cự cũng vô ích, hơn nữa đây còn là nghĩa vụ của cô nên chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo.

Anh bắt đầu từ mỗi cô mà ngấu nghiến cắn mút, sau đó trượt dần xuống chu du từng bộ phận. Mãi cho đến khi ở lúc khoái cảm, mê loạn nhất liền thì thầm bên tai cô một câu:

-"Em nên đổi cách xưng hô rồi, gọi tôi?"

-"Anh, Dịch Thiên" Cô phát ra âm thanh nỉ non trong hơi thở gấp như kích thích hệ thống thần kinh của anh càng mạnh mẽ hơn.

Dịch Thiên cật lực chiếm giữ con mồi, mê luyến đến tận nửa đêm. Giản Vy lúc đầu có nhiệt tình hưởng ứng, nhưng về sau quá mệt mỏi không biết đã ngất đi từ lúc nào.

Sau khi kết thúc, anh liền đi đến nhà tắm gột rửa thân thể, cởi bỏ lớp áo mưa nơi bộ phận kia ném vào thùng rác gần đó. Cũng không quên chuẩn bị chiếc khăn nhúng qua nước ấm lau thân thể cho cô.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv