Edit: Frenalis
Khương Kha chậm rãi tiến đến trước mặt anh, duỗi ngón tay khẽ chạm nhẹ lên cằm anh. Nếu là người đàn ông khác, chắc chắn sẽ bị hành động này làm cho mê muội mất hồn.
Nhưng Chu Nguyên Hạo vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng: "Đừng diễn trò này, ngươi biết là vô dụng với ta."
Ánh mắt Khương Kha lộ ra vài phần phẫn nộ: "Bệ hạ, Phi Viêm tướng quân bị phạt chuyển thế đầu thai, Địa Ngục rất nhanh sẽ trở thành lãnh địa của chúng ta. Nhưng vì chị ấy, ngài thậm chí từ bỏ thân phận Quỷ Đế để làm một người phàm bên cạnh chị ấy, có gì tốt chứ? Chúng ta theo ngài nhiều năm như vậy, ngài lại bỏ mặc chúng ta. Nếu không phải ta kịp thời đột phá lên Quỷ Đế, những thuộc hạ và thành trì của ngài đã sớm bị các Quỷ Vương khác tiêu diệt, chia chác."
Chu Nguyên Hạo trầm giọng: "Ta làm gì, không cần phải giải thích với bất kỳ ai."
Khương Kha cười lạnh: "Bệ hạ, chẳng lẽ ngài đã quên mục đích ban đầu của chúng ta sao?"
Ánh mắt Chu Nguyên Hạo nguy hiểm: "Ta cảnh cáo ngươi, không được nói nhiều."
Khương Kha nghiến răng nói tiếp: "Bệ hạ, nếu ngài nguyện ý cùng ta trở về, một lần nữa thống lĩnh chúng ta, dù ta đã tấn thăng Quỷ Đế, vẫn nguyện ý phụng ngài làm chủ."
Chu Nguyên Hạo lạnh lùng: "Coi như muốn trở về, cũng phải đợi Lâm Lâm mãn hạn thi hành án. Năm đó cô ấy vì ta hi sinh như vậy, ta sao có thể vứt bỏ cô ấy."
Khương Kha giận quá thành cười: "Ngài quên rồi sao? Đó vốn là mưu kế của ngài."
"Câm miệng!" Chu Nguyên Hạo gầm thét, một cỗ năng lượng đánh vào ngực Khương Kha, khiến hắn văng ra ngoài rơi lên giường, mặt biến sắc phun ra một ngụm máu.
Hắn cười lạnh, quẹt đi vệt máu bên môi: "Chị Lâm hiện giờ yêu thương ta vô cùng, nếu chị ấy biết ngài đánh ta, hậu quả sẽ ra sao?"
Chu Nguyên Hạo thần sắc khó lường nhìn hắn một cái, quay người rời khỏi căn phòng chật hẹp.
Khương Kha ánh mắt như dao, tràn ngập đố kị cùng hận ý: "Vậy để ta xem thử, chị gái của ta có gì tốt."
*****
Tôi đang nằm trên giường, đột nhiên cảm thấy có người bên cạnh, không kiên nhẫn xua tay: "Chu Nguyên Hạo, tôi hiện tại rất mệt, không có tâm trạng."
"Chị."
Tôi lập tức bừng tỉnh, khiếp sợ nhìn Khương Kha nằm bên cạnh, vội dùng chăn che ngực mình, tôi có thói quen ngủ không mặc quần áo, không muốn ai tự tiện xông vào.
"Tiểu Kha, em làm gì?" Tôi tức giận hỏi.
Khương Kha ủy khuất: "Chị, em sợ."
"Em sợ gì?"
"Vừa nằm xuống liền mơ thấy ác mộng, thấy chị vì cứu em bị Doãn tiên sinh giết chết." Vành mắt cậu đỏ lên, lắp bắp nói.
Tôi bất đắc dĩ thở dài, Khương Kha chỉ là đứa trẻ chưa đầy mười chín tuổi mà thôi.
Tôi nhẹ nhàng xoa đầu cậu: "Tiểu Kha, sau này không được tự tiện vào phòng chị."
Khương Kha nhẹ gật đầu, rũ mắt xuống: "Em biết."
Tôi nghĩ một lát rồi nói: "Vậy đi, bên kia chị còn một cái đệm, em chuyển vào phòng chị, ngủ trên đó."
Vẻ mặt Khương Kha lộ vẻ kinh hỉ: "Được, em đi ngay."
Cậu vừa nhảy xuống giường, Chu Nguyên Hạo xuất hiện giữ chặt tay cậu, lạnh mặt nói: "Nam nữ khác biệt, sao các người có thể ngủ cùng một phòng?"
Khóe miệng tôi giật giật, cãi lại: "cậu ấy là em trai tôi."
"Dù là em trai ruột nhưng cũng đã trưởng thành, các người ngủ chung phòng, không sợ láng giềng đồn đại sao?" Chu Nguyên Hạo nghiêm mặt.
Anh nói đúng, tôi không phản bác được.
"Vừa hay, anh không có việc gì, để anh ngủ cùng cậu ta." Dứt lời, anh lôi Khương Kha ra ngoài.
Tôi trợn mắt nhìn cánh cửa phòng đóng sầm lại, có vẻ như vấn đề mua nhà lớn phải sớm thực hiện.
Chu Nguyên Hạo kéo Khương Kha trở về phòng, quăng mạnh hắn xuống giường, tức giận nói: "Ngươi nhất định muốn chọc giận ta, buộc ta ra tay?"
Khương Kha nhẹ nhàng nắm tay anh: "Ngài thật muốn ngủ cùng với ta?"
Chu Nguyên Hạo hất tay hắn, lạnh lùng lùi lại hai bước, lơ lửng giữa không trung: "Ta hiện là hồn thể, không cần ngủ, sẽ giám sát ngươi."
Khương Kha cười lạnh, nhìn Chu Nguyên Hạo ngồi xếp bằng lơ lửng giữa không trung, đáy mắt lướt qua vài phần đắc ý.
Chỉ cần hai người không ngủ chung, ta đã đạt được mục đích.
*****
Sáng hôm sau, tôi thu dọn đồ đạc chuẩn bị mua xe mua nhà. Khương Kha hứng khởi muốn đi theo, Chu Nguyên Hạo tất nhiên cũng đi theo. Chúng tôi ra cửa, thu hút rất nhiều ánh mắt người đi đường, trên đường đi đều có người bắt chuyện, tôi đành mua ba cặp kính râm cho mọi người đeo lên.
Xe tôi mua vẫn là xe minivan, thỉnh thoảng tôi hay gặp tai nạn nên tốt nhất đừng lãng phí một chiếc xe sang.
Khi nhắc tới chuyện mua nhà, Khương Kha hứng khởi kể ra mấy chỗ bất động sản, tất cả đều ở những vị trí tương đối xa và tương đối rẻ. Cậu ít tiền, nên chỉ có thể nhìn vào những ngôi nhà đó.
Nhưng tôi muốn mua biệt thự có nhiều phòng, luyện tập vẽ bùa, luyện đan dược, đặc biệt là luyện dược sẽ có mùi thuốc, ở chung cư sẽ bị khiếu nại không hay.
Nhưng là một người phụ nữ, bỏ giá trên trời để mua biệt thự, tôi có chút đau lòng, có thể rẻ hơn một chút thì tốt.
Tôi tìm trên mạng, đặc biệt là tìm kiếm những biệt thự được đồn đại là bị quỷ ám, thực sự đã tìm thấy một căn.
Biệt thự này nằm trong khu biệt thự nổi tiếng nhất Sơn Thành - Hương Sơn Hoa Hồng.
Hương Sơn Hoa Hồng có cả ngàn căn biệt thự. Vị trí của căn biệt thự này là xa nhất. Bài đăng trên Internet cho biết vị trí của nó nằm ở nơi được mệnh danh là "Quỷ Môn", có nhiều âm khí tụ tập, đêm đến, cô hồn dã quỷ lảng vảng chung quanh.
Vì vậy, khi căn biệt thự này được bán ra lần đầu tiên, giá đã thấp nhất và được một cặp vợ chồng không tin vào ma quỷ mua lại.
Kết quả là gia đình này gặp nhiều rắc rối. Hai vợ chồng đang làm ăn phát đạt trong lĩnh vực kinh doanh gỗ nhưng không hiểu vì lý do gì mà việc kinh doanh lại gặp trục trặc, họ liên tiếp làm ăn thua lỗ và mất hết vốn liếng.
Sau đó, người vợ phát hiện người chồng ngoại tình, một lần chồng mang tiểu tam về nhà, bị vợ bắt gặp, xông lên đánh.
Công việc kinh doanh của người chồng thất bại, vợ lại nổi cáu. Anh ta tức giận đến mức giật lấy chiếc bình hoa bên cạnh đánh thật mạnh vào đầu người vợ.
Cú đánh này trúng ngay vào thái dương khiến người vợ tử vong.
Sau đó người chồng tuyệt vọng, cắt cổ tay tự sát trong phòng tắm, khi cảnh sát đến, thân thể anh ta đã bị ngâm trướng lên rất kinh khủng.
Sau khi họ chết, ngôi biệt thự này thuộc về một người cháu, ban đầu cũng không tin ma quỷ. Đến khi vào ở thì kinh doanh liên tục gặp vấn đề, nên mới mời thầy phong thủy đến xem, thầy phong thủy nói là nhà ma, nhẹ thì rủi ro, nặng thì mất mạng.
Người làm ăn tự nhiên rất để ý, người cháu chuyển ra, giao nhà cho môi giới tranh thủ bán đi, nhưng đăng cả năm vẫn không ai mua.
Người không có tiền thì không mua nổi, người có tiền thì ngại không may, giá phòng này xuống còn hơn một trăm hai mươi vạn, rẻ hơn một nửa so với những căn xung quanh.
Chính là nó!
Tôi lập tức gọi môi giới, khi nghe tôi muốn xem nhà, anh ta nhiệt tình đến mức lập tức lái xe đến đón chúng tôi đi.
Người môi giới là một thanh niên trẻ ưa nhìn, có lẽ anh ta đã nhận ra tôi là một cô gái trẻ và định dùng bẫy mật để cố gắng bán căn nhà càng sớm càng tốt.
Kết quả, anh ta vừa xuống xe liền ngây người, ánh mắt dán vào Khương Kha.
Mặc dù ngoại hình Chu Nguyên Hạo không kém, nhưng Khương Kha có sức hút không thể nói, khiến người ta không thể rời mắt.
Tôi có chút không vui, nhẹ giọng ho khan hai tiếng, khiến nhân viên môi giới vội vàng hoàn hồn, cúi đầu khom lưng lấy lòng: "Ba vị đợi lâu, tôi là tiểu Trương từ đại lý bất động sản, rất vinh hạnh được phục vụ ba vị mỹ nữ và soái ca."
Chu Nguyên Hạo lạnh mặt nói: "Đừng nói nhảm, dẫn chúng tôi đi xem nhà ngay."
Tiểu Trương không cảm thấy bị mạo phạm, khách hàng khó tính anh ta đã gặp nhiều. Anh ta lập tức lái xe đưa chúng tôi về phía khu Hương Sơn Hoa Hồng. Sau khoảng hai mươi phút, chúng tôi mới tới trước căn biệt thự.