Trong ánh mắt của chú quỷ như phát ra hồng quang. Chí ít tôi cho là vậy, tôi thấy hắn khả năng muốn giết tôi.
“Hai sự lựa chọn gì?” Chú trung niên vẫn bình tĩnh nói.
“Số một, hai ngươi ngoan ngoãn bị ta bóp chết.”
Tôi hỏi sự lựa chọn thứ hai là gì?
“Hai ngươi qua đây xem tấm đồ này, ai xem hiểu thì sống, xem không hiểu đều phải chết!”
Tôi cùng chú trung niên liếc mắt nhìn nhau, cũng không rõ ý tứ của chú Quỷ là gì. Chú Quỷ nhìn hai chúng tôi, nói: “Còn không mau lại đây?”
Hai chúng tôi căng thẳng đi tới. Chú Quỷ ngồi ở cái ghế bên cạnh, lẳng lặng nhìn hai chúng tôi.
Nhìn về đồ án con mắt trêи tường, mới vừa liếc mắt nhìn, tôi liền cảm thấy đại não một trận mê muội, cái cảm giác này thực sự làm người ta buồn nôn muốn ói ra.
Tôi duỗi hai tay ra bóp huyệt thái dương, lúc này mới cảm giác tốt một chút.
“Đừng nghĩ muốn kéo dài thời gian của ta, các ngươi chỉ có mười phút!” Chú Quỷ híp mắt, lạnh giọng nói.
Chú trung niên trêи mặt không nhìn thấy một tia lo lắng, trấn định nhìn về đồ án con mắt.
Mười phút. Thời gian cấp bách, tôi cũng không muốn chết, liền cũng hướng về đồ án con mắt nhìn kỹ, tuy rằng choáng váng đầu, nhưng cắn răng cũng có thể kiên trì.
Càng nhìn thật kỹ, đồ án con mắt bên trong tràn ngập vô số chữ nhỏ, hơn nữa còn có rất nhiều ô vuông nhỏ, khiến tôi nghĩ tới la bàn. Bên trêи được viết rất nhiều kiểu chữ, tôi căn bản xem không hiểu.
Còn có cả loại chữ Càn Khôn Thiên Địa, Lôi Sơn Phong Trạch, không biết do chữ quá nhỏ hay không mà tôi xem thấy choáng váng đầu, tôi chỉ cảm thấy mấy dòng chữ kia chầm chậm chuyển động, tựa như nó không phải một bức tranh, mà là đám kiến đang bò.
“Nói cho ta đáp án.” Tôi cùng chú trung niên xem đến nỗi đầu đầy mồ hôi, đột nhiên, chú Quỷ ở phía sau nói ra một câu.
Tôi chân run một cái, suýt chút nữa liền ngồi xổm dưới đất, mười phút trôi qua nhanh như vậy?
Hai chúng tôi xoay người lại, chú Quỷ chỉ vào chú trung niên, nói: “Ngươi nói cho ta biết trước, đồ án này là có ý gì!”
Chú trung niên suy nghĩ một chút, đang chuẩn bị nói chuyện, chú Quỷ bỗng nhiên lại chen vào một câu nhàn nhã: “Đừng có nghĩ nói dối là ý kiến hay, đừng trách ta trước đó không cảnh cáo ngươi, ra vẻ hiểu biết, ngươi nhất định chết không có chỗ chôn”.
Nói xong, chú Quỷ trêи mặt mang theo nụ cười, quét một vòng nhìn hai chúng tôi.
Chú trung niên nói: “Ta thấy tấm đồ này hẳn là thiên hạ long mạch đồ, khí vận Hoa Hạ long mạch đều giấu ở bên trong tấm đồ này, nhưng cụ thể là gì ta xem không hiểu”.
Tôi đang nghĩ không biết tại sao không thấy chú Quỷ động, đột nhiên một bóng đen lóe lên đến trước mặt chú trung niên, một phát bắt được cổ áo chú trung niên, quát lên: “Nói láo! Chỉ là một đồ án con mắt, làm sao có thể là thiên hạ long mạch?”
Chú trung niên không sợ hãi, nói: “Nhưng ta thấy đây chính là một bộ long mạch đồ”.
Chú quỷ nổi giận đùng đùng, trêи mặt một vẻ phẫn nộ khuếch đại, nghe chú trung niên nói như vậy, hắn buông lỏng tay ra.
“Tiểu tử, ngươi nói cho ta, đồ án này là có ý gì?” Chú Quỷ quay đầu hỏi tôi.
Tôi nhìn chú Quỷ , luôn có một cảm giác hắn cùng bác Hải có nét tương đồng, luôn cảm thấy đây là bác Hải, nhưng hắn so với bác Hải hung thần ác sát hơn.
“Ta cảm thấy đây chính là một bộ trị liệu cận thị đồ.”
Chú Quỷ vừa nghe, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó hỏi tôi: “Ngươi nói cái gì? Trị liệu cận thị đồ? Biểu đồ điều chỉnh thị lực?”
Tôi còn chưa kịp gật đầu, chú Quỷ liền giơ tay quăng tôi một cái tát, quát tôi: “Ta đùa ngươi sao?”
Tôi bụm mặt, oan ức nói: “Thực sự ta thấy đây chính là một bộ điều chỉnh thị lực a, chính ta xem cũng thấy quáng mắt”.
Chú Quỷ nổi giận đùng đùng, quay lưng với chúng tôi, cũng không nói lời nào.
Căn phòng dưới đất yên tĩnh, ánh sáng lờ mờ, chỉ còn tiếng thở ồ ồ của chú Quỷ. Tôi cùng chú trung niên liếc mắt nhìn nhau, nghĩ thầm có phải chú Quỷ chuẩn bị động thủ giết chúng tôi không?
Sau một lúc lâu, chú Quỷ thúc quay đầu, nói: “Không gạt các ngươi, bức đồ án này chính là một bộ quái tượng đồ, là tổ tiên của ta truyền lại, cùng viên con mắt kia có quan hệ. Viên con mắt kia cũng là đồ vật mà tổ tiên của ta truyền lại, vì vậy ta cần tìm gấp để đem nó trở về”.
Ngữ khí của chú Quỷ bỗng nhiên rất ôn hòa, khiến hai chúng tôi có chút suy đoán.
“Tiểu tử, ta sẽ không giết ngươi, ngươi nói thật cho ta, viên con mắt ở đâu?” Chú Quỷ đi tới, vỗ bờ vai của tôi, rất hòa ái hỏi.
Tôi cũng rất chân thành nói: “Chú Quỷ, ta thật sự không biết, cái viên con mắt kia đúng là ta đã từng thấy, cũng cất nó vào túi áo, thế nhưng sau khi ngươi đem ta đánh ngất, viên con mắt kia đã không thấy tăm hơi”.
Cái này không phải tôi nói dối, là tôi ăn ngay nói thật. Sau khi chú Quỷ đánh ngất tôi, đem tôi cùng chú trung niên trói chặt, lúc thức dậy, viên con mắt đúng là tự mình biến mất.
Nghĩ đến một lúc lâu, chú Quỷ thúc cười nói: “Ừ, ta tin ngươi”.
Sau đó chú Quỷ liếc mắt nhìn chú trung niên, lạnh giọng nói: “Không liên quan đến ngươi, cút đi”.
Chú trung niên ngẩn ra, sau đó tự mình đi lên khỏi tầng hầm, mẹ nó, tôi trừng hai mắt, nắm bắt cổ họng nhỏ giọng nói: “Đừng bỏ lại tôi a”.
Chú Quỷ đương nhiên nghe được lời của tôi nói, hắn vỗ bờ vai của tôi, rất thân mật nói: “Yên tâm, ta sẽ không hại ngươi”.
Chú trung niên đi rồi, chú Quỷ lôi kéo tôi, nói: “Đến đây, cho ngươi xem đồ vật này”.
Chú Quỷ đưa tôi đến góc trong phòng dưới mặt đất, hắn chỉ vào cái bia ngắm trêи tường, vung tay lên, trong nháy mắt mười mấy cây ngân châm bay ra ngoài, đâm trúng giữa hồng tâm.
“Muốn học không?”
Tôi giả vờ hưng phấn, nói: “Lợi hại như vậy, ta cũng muốn học”.
“Vậy ngươi làm đồ đệ của ta chứ? Thế nào?”
Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo. Ngẫm lại một chút, tôi với hắn là người xa lạ không có một chút quan hệ quái nào, dựa vào cái gì muốn nhận tôi làm đồ đệ, truyền thụ tuyệt kỹ cho tôi?
Tôi trầm mặc chốc lát, chú Quỷ nở nụ cười, lôi kéo tôi đi tới trước bức đồ án con mắt, chỉ vào đồ án nói: “Tiểu tử, làm đồ đệ của ta, giúp ta tìm viên con mắt, ngươi muốn thứ gì ta đều có thể cho ngươi!”
Tôi không biết nên nói cái gì, chú Quỷ chỉ vào đồ án con mắt, nói: “Tích thủy tụ thương hải, trong mắt giấu càn khôn. Tiểu tử, ta cho ngươi mấy ngày suy nghĩ”.
Chú Quỷ không có giết tôi, mà thả tôi đi. Tôi cùng chú trung niên đều bình an vô sự rời khỏi tầng hầm.
Lúc đi ra bên ngoài, chú trung niên quả nhiên đứng cạnh xe đợi tôi.
Tôi nói: “Tại sao chú chưa đi?”
Hắn nói: “Ta đang chờ cậu đi ra”.
Tôi nói: “Chú xác định được tôi có thể sống đi ra?”
Chú trung niên nở nụ cười, ngồi vào ghế cạnh tài xế, đối với ta nói một câu: “Chú Quỷ nói những điều đó với chúng ta, đều là nói ngược lại”.
Trêи đường, tôi hỏi hắn: “Chú Quỷ nói câu nào là ngược lại?
Hắn nói: “Bức tranh con mắt kia, cậu xem hiểu không?”
Tôi lắc đầu nói: “Nhìn không hiểu, nhưng tôi nói cho hắn đáp án không giống với suy nghĩ trong lòng tôi”.
Chú trung niên nói: “Không sai, ta nói cho hắn đáp án cũng không giống với suy nghĩ trong lòng ta”.
Xem ra hai người chúng tôi có cùng suy nghĩ, chú trung niên không vòng vo, nói thẳng: “Viên mắt quỷ kia ta không biết đó là món đồ gì, nhưng nhất định nó rất quan trọng, lần này chú Quỷ gạt chúng ta đến tầng hầm mục đích chính là để chúng ta kiểm tra bức tranh con mắt kia”.
Tôi nói tiếp: “Chú Quỷ nói chúng ta xem không hiểu liền giết chúng ta, kì thực, đây là nói ngược phải không? Nếu như hai chúng ta xem hiểu, vậy đêm nay sẽ chết, ngược lại, nếu xem không hiểu bí mật của con mắt, chú Quỷ cũng không quá khó khăn với chúng ta”.
“Hahaha, không sai”. Chú trung niên ngẩng đầu cười lớn.
Kỳ thực, trong nội tâm tôi cũng phát giác được dụng ý của chú Quỷ, một chiêu này của hắn thực sự cao minh. Dùng sinh mạng của chúng tôi đến uy hϊế͙p͙ chúng tôi, nếu là xem không hiểu, phải chết, vì lẽ đó bình thường đều sẽ thực lòng tiết lộ đã thấy gì ở đồ án.
Nội tâm tôi thấy, bức tranh đồ án con mắt kia có thể dự đoán tương lai! Bởi vì bên trong những dòng chữ lít nha lít nhít chậm rãi di động kia, nhìn thấy rất nhiều tình cảnh.
Lúc đó tôi không xác định được là mình đang tiến vào ảo giác hay là tiến vào thế giới bên trong bức tranh đồ án con mắt kia, tôi đã thấy rất rất nhiều người xa lạ.
Lúc lái xe, tôi thầm nói, không được, nhất định phải tìm bác Hải. Chú Quỷ cùng bác Hải khẳng định là có quen biết, tôi nhất định phải tìm bác Hải hỏi rõ ràng rằng chú Quỷ đến tột cùng là là ai, không khéo bác Hải còn biết viên mắt quỷ kia rốt cuộc là thứ gì.
Nếu biết được viên mắt quỷ kia rất quan trọng, đánh chết tôi cũng không đưa cho chú Quỷ.
“Tôi đưa chú đến văn phòng, rồi chú hãy tự gọi taxi về nhé, đêm nay tôi về nhà ngủ.” Lúc sắp tới nhà, tôi nói.
Chú trung niên gật đầu, ừ một tiếng. Tôi một thân một mình lái xe, trở lại căn phòng đã thuê.
Trời mới vừa tờ mờ sáng, tôi liền đi tới nhà bác Hải, nhà hắn cửa không khóa, đẩy cửa vừa nhìn, trêи đất có một vũng máu tươi, trong ấm trà nước đã sôi, nhưng bác Hải chẳng biết đã đi đâu!