Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 381: Người khổng lồ trong địa lao



Người nói là tên Béo!

Tôi bật đèn pin nhỏ trong, gằn giọng hỏi: “Ngươi một đường theo đuôi ta mà đến?”

Tên Béo nhàn nhạt nói: “Không phải ta theo đuôi ngươi đến, là ta cố ý dẫn ngươi tới nơi này.”

Tên Béo nói xong câu này, ở gian phòng bên cạnh truyền đến một trận tiếng vang lộc cộc. Hơn nữa thanh âm kia từ xa đến gần, giống như là lập tức sẽ ra cửa.

Kẽo kẹt một tiếng, cửa gian phòng trong cùng mở ra, một người trung niên rất quái lạ đi ra.

Kỳ quái nhất là tóc của hắn, toàn bộ tóc của hắn đều chải ngược về sau, giống như tóc của Châu Nhuận Phát trong Đổ thần.

Nhưng phía sau đầu hắn lại rất dài, có lẽ dài khoảng một thước. Hơn nữa tóc chia làm hai màu, nửa bên trái là màu đen, nửa bên phải lại là màu trắng.

Hai loại tóc đen trắng này cũng là lần đầu tiên tôi thấy, thế mà có thể phân chia rõ ràng như vậy.

“Ngươi chính là Thiên Diệp Tằm Vương?” Tôi thử hỏi một câu.

Tên Béo bước tới phía trước vài bước, cùng trung niên nhân kia đứng cùng nhau, nhẹ giọng nói:

“Đại huynh đệ, chúng ta đây cũng là bất đắc dĩ, không có biện pháp, chỉ có thể làm như vậy.”

Nói chuyện khi, tên Béo từ sau eo rút đao ra, nhìn dáng vẻ là muốn xử lý tôi.

Tôi nói: “Là anh em với nhau một thời gian, ngươi để cho ta một cái chết minh bạch, nói cho ta, vì sao muốn giết ta.”

Tên Béo nói: “Đơn giản, một đường này thằng ngốc cũng thấy rõ ràng. Ta cùng Trần Vĩ đều là quân cờ. Lúc tiến vào Địa Ngục Chi Môn, Trần Vĩ đã bị kíp nổ điều khiển từ xa trong tay ngươi xử lý. Cái này nên giải thích như thế nào? Đại huynh đệ, không cần giả bộ hồ đồ, chẳng lẽ ngươi không biết đó là kíp nổ?”

Tôi nói: “Ta biết đó là kíp nổ, nhưng ta hoàn toàn không nghĩ tới trêи người Trần Vĩ chứa đầy thuốc nổ a.”

Cái này đừng nói là tôi, chính là lại đổi một trăm người, cũng không ai có thể tưởng tượng rằng trêи người Trần Vĩ chứa đầy thuốc nổ, hơn nữa thao túng chỗ thuốc nổ đó, lại là kíp nổ loại nhỏ trong tay tôi.

Tên Béo hừ lạnh một tiếng nói:

“Ngươi có thể giết Trần Vĩ, cũng có thể giết ta. Quỷ Vương là nhân vật như thế nào? Khi ta bị tiểu tử chơi đường lang đao kia mê hoặc, ta cũng đã mất đi giá trị lợi dụng. Sở dĩ Quỷ Vương còn dùng ta, mục đích chính là muốn để cho sinh mệnh ta thiêu đốt đến một giọt máu cuối cùng, thật đáng tiếc, lần này hắn đánh sai bàn tính rồi.”

Tôi lạnh lùng nói: “Mập mạp, ngươi tin tưởng chắc chắn đến cuối cùng ta cũng sẽ giết ngươi sao?”

Tên Béo cười ha ha nói: “Không phải tin tưởng chắc chắn, mà là nhất định! Khẳng định ngươi sẽ giết ta!”

Nói chuyện khi, Thiên Diệp Tằm Vương bên cạnh khẽ cười nói: .

“Không cần cùng hắn phí lời, để đói hắn ta mấy ngày, tự nhiên là có thể để hắn nói thật.”

Tôi cũng cười to vài tiếng nói: “Tự phong Thiên Diệp Tằm Vương, ngươi cho rằng ngươi liền thật là Vương?”

Thiên Diệp Tằm Vương đại khái khoảng 40 tuổi, nếp nhăn trêи mặt cũng rất rõ ràng, hơn nữa hắn còn để một đôi râu hình chử bát, nhưng mà râu hắn không dài.

“Có phải Vương hay không, so chiêu mới có thể đã biết!”

Khi nói chuyện, Thiên Diệp Tằm Vương nhanh chóng công kϊƈɦ tới tôi, động tốc hắn chạy rất nhanh, cơ hồ là trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt tôi.

Nhưng hắn vừa ra tay, tôi liền cảm thấy không thích hợp. Cùng hắn so chiêu, dùng ra sức mạnh toàn thân lại như là đánh vào trêи túi bông, Thiên Diệp Tằm Vương căn bản là không đau một chút.

Hường như hắn hoàn toàn không cảm nhận đến.

Đánh hơn mười hiệp hắn không hề hấn gì, ngược lại tôi lại mệt thở hồng hộc.

“Ngươi tuổi quá trẻ, chuyện chưa gặp qua thật sự quá nhiều, hảo hảo tỉnh lại mấy ngày đi!”

Khi nói chuyện, bỗng nhiên Thiên Diệp Tằm Vương dùng sức một dậm chân xuống sàn nhà, ở dưới chân tôi bỗng nhiên lõm xuống một khối to, lộ ra hầm ngầm phía dưới.

Bùm một tiếng, tôi bị Thiên Diệp Tằm Vương ném xuống dưới.

Trong quá trình rơi xuống, tôi mơ hồ cảm thấy cái hầm ngầm này ít nhất sâu đến hai ba mươi mét, độ cao gần như một cái tòa nhà mười tầng!

Lúc tôi ngã xuống là chân chạm đất trước, cũng may mắn tôi có được Vô Chủ Thần cốt, nếu không tôi sớm ngã nát nhừ.

Vừa mới rơi xuống, mấy cái xích sắt bên cạnh giống như rắn độc sống lại, hướng tới tôi bò lại, đem hai tay cùng hai chân tôi khóa lên.

Tôi muốn giãy giụa, nhưng khi tôi đứng lên dùng sức giật xích sắt, trêи cánh tay truyền đến một tiếng chấn động, xích sắt này thế mà vô cùng rắn chắc.

“Đừng giãy giụa.”

Bỗng nhiên trong góc tối truyền đến một thanh âm, tôi nhìn lại nơi phát ra thanh âm, trừng lớn đôi mắt cuối cùng mới miễn miễn cưỡng cưỡng thấy rõ, đây là một lão nhân đầu tóc bù xù dơ bẩn.

Nghe âm thanh phi thường quen thuộc, cuối cùng tôi sửng sốt, nói: “Người lái đò, là ông sao?”

“Đúng vậy, ta cũng là bị cái Thiên Diệp Tằm Vương kia bắt được, hắn là một thế lực chuyên môn cùng Quỷ Vương đối nghịch.”

Ngữ khí người lái đò nói chuyện đột nhiên trở lên phi thường già nua.

Tôi hỏi người lái đò: “Trêи tờ giấy kia, rốt cuộc viết là chém giết ai a? Là tên Béo sao?”

Người lái đò lắc lắc đầu nói: “Là chém giết tộc trưởng tộc Bái Hỏa.”

“Cái gì?!”

Tôi trừng to mắt cả người đều phát ngốc, tộc trưởng tộc Bái Hỏa? Còn không phải là lão tộc trưởng tôi đã thấy kia sao? Đều nhiều tuổi như vậy, ho khan còn có thể phun ra máu, còn cần tôi đi giết sao?

Quả thực một giây cảm lạnh là có thể ngủm củ tỏi rồi, còn cần tôi phải động thủ sao?

“Vì sao muốn đi giết chết tộc trưởng tộc Bái Hỏa?”

Tôi lại hỏi người lái đò, người lái đò trầm ngâm một lát sau nói:

“Đây là mệnh lệnh của Quỷ Vương, ta cũng hỏi qua Quỷ Vương, nói tộc trưởng tộc Bái Hỏa đức cao vọng trọng vì sao muốn giết hắn.”

Tôi vội vàng hỏi: “Vậy Quỷ Vương trả lời ông như thế nào?”

“Quỷ Vương nói, hắn cùng gia tộc họ Lưu các ngươi là kẻ thù truyền kiếp, không tru sát đối phương, thề không bỏ qua, chỉ đơn giản như vậy.”

Xem ra Quỷ Vương nói không sai, lão tộc trưởng nói cũng không sai, cơ bản có thể xác định một chuyện, chính là Quỷ Vương cùng tổ tiên tộc Bái Hỏa đúng là kẻ thù.

Hơn nữa là Quỷ Vương đánh bại tổ tiên tộc Bái Hỏa, cho nên tổ tiên tộc Bái Hỏa mang theo gia quyến giấu ở nơi này, cũng sử dụng sức mạnh quãng đời còn lại thiết trí nguyền rủa, chỉ cần Quỷ Vương tiến vào nơi này, nguyền rủa Nghiệp Hỏa Kim Giao sẽ chém giết hắn.

Quỷ Vương phái tôi tới tìm Nghiệp Hỏa Kim Giao, mục đích rất có thể là sợ hãi thứ vũ khí này, cho nên để tôi chiếm được rồi lại nghĩ cách tiêu hủy.

Cho dù tôi không chiếm được, vậy cũng vừa lúc để cho Hỏa thần động hòa tan Vô Chủ Thần cốt của tôi, vậy là chặt đứt đôi cánh của tôi, để cho tôi ở trước mặt Quỷ Vương không thể tự do bay lượn.

Mưu kế này giống như khi đi Tây Song Bản Nạp chính là một viên đá hạ ba con chim, nếu tôi hoàn toàn tin tưởng Quỷ Vương, mặc kệ lựa chọn nào thì Quỷ Vương cũng vẫn là người có lợi cuối cùng.

Thứ nhất, giết chết tộc trưởng tộc Bái Hỏa, như vậy có thể mang đến tai họa ngập đầu cho tộc Bái Hỏa.

Thứ hai, lấy đi Nghiệp Hỏa Kim Giao, vậy Quỷ Vương sẽ không bao giờ sợ thế gian này có vũ khí có thể uy hϊế͙p͙ đến hắn nữa.

Thứ ba, nếu không có thuận lợi lấy đi Nghiệp Hỏa Kim Giao, tôi rơi vào Hỏa thần động, bị thần hỏa nung chảy Vô Chủ Thần cốt, Quỷ Vương sẽ lại nghĩ cách tiêu trừ thân thể rướm máu cùng với bất tử ma tâm của tôi, từ đây tôi thật sự phế bỏ.

Tôi thầm nghĩ: “Cần phải đến tìm một kế sách vạn toàn, chuyện quan trọng trước mắt phải thoát thân đã.”

“Lão tiền bối, ông là bị bắt lúc nào?” Tôi nhỏ giọng hỏi.

“Khi mới vừa đưa các ngươi lên bờ, ta đã bị Thiên Diệp Tằm Vương bắt. Gia hỏa này ngược lại cũng không tính lợi hại, chỉ là một thân quái lực, căn bản đánh không được, càng đánh hắn thì càng mệt, cảm giác đánh vào trêи người hắn tựa như đánh vào trong nước, cũng như là đánh vào trêи bông.”

Lúc người lái đò nói chuyện có chút bộ dáng kiệt sức, phỏng chừng là đã chịu không ít tra tấn.

Tôi ừ một tiếng nói: “Đồng cảm, ta cũng đánh không lại hắn, bị hắn ném tới nơi này.”

Rơi xuống một đoạn thời gian như vậy, đồng tử tôi dần dần có thể thích ứng với bóng tối, lúc này tôi thấy rõ bộ dáng cùng vẻ mặt của người lái đò, đầu tóc hắn rối loạn dơ bẩn, trêи mặt còn có vết máu, quần áo trêи người rách tung toé, tay chân cũng bị xích sắt khóa lại.

“Tiền bối, chúng ta hẳn là nghĩ cách chạy đi, trước mắt ông có biện pháp gì không?” Tôi nhỏ giọng hỏi người lái đò.

Người lái đò còn không có kịp trả lời, bỗng nhiên từ trong góc tối truyền đến một câu khinh thường:

“Chạy đi, loại địa phương này há có thể là ngươi muốn chạy ra ngoài là có thể chạy?”

Vừa nghe đến, tôi đại kinh thất sắc nói: “Nơi này ngoài hai ta ra vẫn còn có một người khác? Hắn là bị bắt vào từ khi nào?”

Người lái đò rõ ràng cũng sửng sốt, nói: “Lúc ta bị ném xuống, không thấy có người bên cạnh, cũng không nghe có người nói chuyện a.”

Cái hắc ảnh trong bóng đêm kia lại lần nữa nói chuyện, hơn nữa âm thanh vẫn rất khinh thường, hắn nói:

“Ta bị nhốt ở nơi này bao nhiêu năm, chính mình ta đều không đếm được.”

m thanh hắn nói chuyện rất khờ, giống như lão ngưu, tôi nói:

“Ngươi ở đâu? Đi ra phía trước một bước, đứng ở nơi có ánh sáng để ta thấy ngươi, được không?”

Người nọ không nhúc nhích còn tốt, hắn mới vừa đứng dậy, đột nhiên toàn bộ địa lao truyền đến một trận lay động kịch liệt. Hơn nữa tôi nghe âm thanh xích sắt đong đưa có thể cảm giác rõ ràng, xích sắt khóa hắn tuyệt đối to như cánh tay người trưởng thành vậy!

Người này sẽ là người như thế nào, mà phải dùng xích sắt thô to như vậy?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv