Con người của tôi, chính là sẽ không làm thế nào nếu như gặp con gái khóc, chỉ cần vừa thấy con gái khóc tôi sẽ hoảng loạn, tôi vội vàng nói:
“Ngươi đừng khóc nha. Còn có chuyện gì tộc trưởng không nói cho ta?”
“Người dũng sĩ đi chết thay ngươi kia, là vị hôn phu của ta.” Nói tới đây, hai hàng lệ nóng từ trong mặt nạ nàng chảy xuống.
Tôi trầm mặc hồi lâu, không biết nên nói cái gì.
Cuối cùng nàng lau khô nước mắt nói: “Ta biết, hắn là bị Tuyệt Liệt Thiên giết chết! Đúng không?”
Tôi nhẹ nhàng ân một câu, ngược lại cũng không nói gì khác, nữ tử che mặt nói với tôi:
“Ta nói cho ngươi biện pháp có thể giết chết Tuyệt Liệt Thiên. Ngươi dùng biện pháp này giúp ta giết chết Tuyệt Liệt Thiên, thế nào?”
Đang theo rừng cây nhỏ đi ra ngoài. Thình lình tôi ngây ngẩn cả người, suy nghĩ một lát tôi nói:
“Quỷ Vương ta đánh không lại, lại nói hắn là tổ tiên ta, ta không thể động thủ với hắn.”
Nàng cười lạnh nói: “Vạn nhất hắn không phải là tổ tiên ngươi thì sao?”
Tôi sửng sốt nói: “Sao có thể? Bên trong gia phả đều viết rành mạch, hắn chính là một mạch tổ tông này của nhà ta.”
Nữ tử che mặt nói: “Ta mặc kệ ngươi, ngươi thích làm như thế nào thì làm như thế. Nếu có một ngày ngươi muốn giết Tuyệt Liệt Thiên, đến lúc đó hãy tới tìm ta. Ta sẽ mở ra mật lệnh cấm thuật của tộc ta, nói cho ngươi làm như thế nào để giết chết Tuyệt Liệt Thiên.”
Tôi gật gật đầu, sau đó xoay người rời đi rừng cây nhỏ, dựa vào trí nhớ của mình, chậm rãi tìm đường về thành.
Tuy rằng đêm khuya trong thành không có loại đồ vật như bóng đèn đèn điện. Nhưng ở trước cửa các gia hộ gia đình đều treo đèn lồng, cũng đồng dạng chiếu sáng cả một vùng trong thành.
Khi tôi trở lại khách sạn, tên Béo vẫn cứ ngủ say. Tiếng ngáy vang trời.
Khi tôi đổi dép lê, chuẩn bị lên chiếc giường còn lại đi ngủ, bỗng nhiên cả kinh, cảm thấy không đúng!
Trong đầu tôi xẹt qua một tia chớp, nhưng ý tưởng này chỉ chợt lóe qua ở tôi trong đầu, tốc độ rất mau, hình như là nhắc nhở tôi chuyện gì, nhưng tôi nghĩ không ra.
Tôi vỗ đầu tập trung suy nghĩ, cuối cùng khi ánh mắt dừng ở trêи đôi giày của tên Béo kia, bỗng nhiên minh bạch!
Đôi giày của hắn, vị trí để không đúng rồi!
Tôi nhớ rõ lúc tôi ra cửa, đôi giày của tên Béo đặt chỉnh tề, song song với mép giường, mà hiện tại hai chiếc giày cách nhau khá xa, hơn nữa mấu chốt nhất chính là bên cạnh đế giày thế mà còn có một ít dấu vết nước bùn.
Nhớ rõ khi ở Tây Song Bản Nạp, tên Béo từng truyền lời cho tôi, nói trong đội ngũ chúng tôi có một người là giả. Về sau sự thật chứng minh, cái người giả kia cũng không phải người khác, mà là Nhị gia.
Nhị gia sớm đã chết, Nhị gia vẫn luôn ngốc ở bên người tôi kỳ thật cùng Tây Trang đại thúc giống nhau, đều là bị thực vật sống lại, nhưng lại quên mất rằng mình đã chết, cho nên vẫn luôn sống như một người bình thường ở trong hiện thực.
Có một buổi tối trời mưa, Tô Trinh mang theo tôi tìm tới phần mộ của Nhị gia, lúc đó giống như có người theo dõi tôi, nhưng khi tôi và Tô Trinh trở về, lại phát hiện trêи giày mọi người đều ướt.
Nói cách khác, người kia cố ý làm cho tất cả giày đều ướt.
Lúc ấy tôi không rõ là ai, đương nhiên sau cũng không điều tra rõ, dù sao chuyện cũng đều đã qua, cảm thấy không quan trọng.
Bây giờ tôi nhìn vết bùn trêи đế giày tên Béo, thầm nhớ lại ở một đường tôi đi vừa rồi. Từ lúc đi cho đến khi trở về hình như không có chỗ nào có bùn lầy?
Ít nhất ở trong ấn tượng của tôi là không có bùn lầy. Từ đó có thể thấy không phải tên Béo theo dõi tôi khi tôi ra cửa. Mà là khi tôi ra cửa, hắn cũng ra ngoài một chuyến, có lẽ là đi lĩnh ý chỉ của Quỷ Vương, cũng có lẽ là đi làm chuyện khác.
Nhưng mặc kệ là làm cái gì, tôi cảm thấy cần phải biết rõ ràng một chút. Loại cảm giác suốt ngày bị người đề phòng kiểu này, thật đúng là không tốt.
Ở trước Địa Ngục Chi Môn, Trần Vĩ đã hoàn thành sứ mệnh của mình, bị Quỷ Vương thiết kế âm mưu cho nổ chia năm xẻ bảy.
Từ trêи chuyện này, tôi và tên Béo đều sẽ suy xét đường lui cho chính mình, cứ như vậy có thể bị đối phương xử lý hay không.
Đặc biệt là cái gọi là tộc trưởng của quốc gia thần bí này, nói cho tôi mục đích của Quỷ Vương cũng không phải là giúp tôi, mà là muốn giết chết tôi, hủy diệt bốn tầng sức mạnh của tôi.
Cẩn thận nghĩ lại, xác thật là cũng có đạo lý này, thân thể Quỷ Vương suy yếu sao? Quỷ Vương bị thương nặng sao?
Không, khi chém giết một cái Lưu Minh Bố giả cuối cùng, tôi tận mắt nhìn thấy thực lực của Quỷ Vương rất mạnh. Hắn căn bản không bị thương, hết thảy đều là giả.
Nếu là thời kỳ toàn thịnh, khẳng định Quỷ Vương lợi hại so với tôi, nhưng hắn lại để cho tôi tới nơi này tìm kiếm Nghiệp Hỏa Kim Giao. Nếu hắn tự mình đến, chẳng phải càng đảm bảo công thành?
Hắn không tới, có lẽ chính là theo như lời nói của tộc trưởng kia. Thời tổ tiên bọn họ vì bảo hộ tộc nhân, đã từng dùng sức mạnh bản thân thiết hạ nguyền rủa, để Tuyệt Liệt Thiên vĩnh sinh vĩnh thế không được tiến vào nơi này.
Suy nghĩ nhiều như vậy, tôi nhanh chóng trở lại, tìm đến nữ tử mang nửa cái mặt nạ kia, tôi hỏi nàng:
“Xung quanh thành trấn nơi này, chỗ nào có bùn lầy? Hơn nữa là bùn đất màu đỏ.”
Vừa nghe lời này, nữ tử kia rõ ràng cả kinh nói: “Ngươi hỏi cái này để làm gì?”
Tôi không nói gì khác, chỉ là nói: “Nếu là ngươi biết, liền nói cho ta, ta hiện tại có chút việc gấp.”
Nữ tử nghĩ nghĩ rồi nói: “Thành Đông mười dặm, một người tự xưng Thiên Diệp Tằm Vương, chỉ có nơi hắn ở mới có bùn đỏ, địa phương khác không có.”
Thiên Diệp Tằm Vương?
Tôi lúc ấy liền ngây ngẩn cả người, cái tên này sao quái như vậy?
Tôi nói: “Gia hỏa này là người nuôi tằm sao? Vì sao gọi là Tằm Vương?”
Nữ hài lắc đầu nói: “Hắn là một cái người ngoại lai, hơn nữa là người kì quái nhất trong cái thị trấn này của chúng tôi, không ai dám tới gần nơi hắn ở, mà cái danh hiệu Thiên Diệp Tằm Vương này là chính hắn nói ra.
Tôi ừ một tiếng nói: “Không có việc gì, muộn như vậy còn quấy rầy, xin lỗi.”
Rời đi rừng cây nhỏ, tôi thẳng đến thành đông, tôi ngược lại muốn xem tên Béo tới nơi này làm gì. Vừa rồi nữ tử kia nói Thiên Diệp Tằm Vương này là người ngoại lai, chuyện này càng khiến cho tôi cảm thấy Thiên Diệp Tằm Vương là tai mắt do Quỷ Vương sắp xếp.
Nhưng loại chuyện làm tai mắt này, chính là đồ ngốc cũng biết cần phải ẩn nấp, không để cho người khác biết. Tôi không tin Quỷ Vương sẽ gióng trống khua chiêng như vậy phái tới một người kiêu ngạo như vậy.
Tới trong phạm vi mười dặm của thành Đông, quả nhiên phát hiện một kiến trúc mái vòm tại đây, kiến tạo rất là kỳ lạ, mà ở xung quanh nhà hắn, tôi tìm thế nào cũng không thấy cửa!
Xung quanh tòa nhà kia có cắm rào tre, rào tre bên ngoài, bên trong đếm không hết cây dâu (tằm), mà những cây dâu đó đều là trồng ở trong bùn đất màu đỏ.
Một miếng đất lớn này đều là bùn đất màu đỏ, những cây dâu đó phi thường tươi tốt, phủ kín cả rào tre.
Tôi thầm nghĩ, bốn phía nơi này căn bản không có đường, không có cửa, chẳng lẽ tên Béo kia tự mình nhảy vào? Mà Thiên Diệp Tằm Vương kia hẳn là cũng ngủ ở bên trong đi?
Bây giờ đã là hơn mười giờ tối, thời gian cũng chưa tính đã khuya, nhưng đối với người có thói quen ngủ sớm, chỉ sợ đã tiến vào mộng đẹp.
Nếu đã đến nơi này, cũng trực tiếp xông vào một chuyến.
Tôi phát hiện rất nhiều chuyện không thể chỉ chờ người khác tới cho tôi biết, tôi cần phải chiếm quyền chủ động. Cái khác không nói, ít nhất ở chỗ này tôi phải tự mình tìm tòi một phen.
Khi nhảy vào trong sân, tôi mới phát hiện cái kiến trúc mái vòm này cùng giáo đường giống nhau. Trêи cửa sổ đều khắc chữ thập giá đỏ như máu, nhưng cái này tuyệt đối không phải chữ thập giá, mà là đồ án Nghiệp Hỏa Kim Giao!
Bởi vì hình dáng chữ thập giá màu máu này không phải là một nét dọc thẳng, mà giống như là một cái mũi kiếm cắm xuống.
Nhìn đèn đuốc bên trong sáng trưng, như là bên trong còn đang đốt nến.
Tôi liền rón ra rón rén đi qua kiến trúc mái vòm, bốn phía kiến trúc mái vòm này có hơn mười bậc thang, đi hết những bậc thang này tôi đã đứng ở bên cửa sổ.
Nói thật, tòa kiến trúc này rất có phong vị hiện đại, cửa sổ đều đã không phải là giấy, đại đa số đều là cửa kính, hơn nữa có mấy cái còn là kính màu.
Tôi nhòm qua cửa kính nhìn vào bên trong, bên trong có hai cây nến đang cháy, đặt ở trêи một bàn thờ,phía trước bàn thờ là một di ảnh, ở phía dưới di ảnh còn bày rất nhiều hoa quả, bánh trái.
“Trong nhà Thiên Diệp Tằm Vương, làm sao lại cúng bái người chết? Đây là tiền bối của hắn sao?” Trong miệng tôi nói thầm một câu, liền đẩy cửa phòng ra.
Vừa tiến vào trong tòa kiến trúc này liền cảm thấy một cỗ hơi thở tao nhã ập vào mặt, kiến trúc này thế mà còn có sàn nhà gạch, điểm này tuyệt đối chứng minh chủ nhân tòa nhà này là từ thế giới bên ngoài tiến vào!
Khi tôi đi không lâu, bỗng nhiên cánh cửa phía sau kẽo kẹt một tiếng rồi khép lại.
Tôi giật mình quay đầu, nháy mắt phát hiện phía sau có một người dáng vẻ mập mạp đã đứng chặn ở cửa, ở trong bóng tối nhìn tôi chằm chằm.
“Đại huynh đệ, xin lỗi!”