Mọi người đều rất suy yếu, sắc mặt rất khó coi, sau khi vào nhà sàn ai cũng không nói lời nào, cứ như vậy ngồi ở bên đống lửa.
Tôi hỏi: “Nhị gia. Người làm sao vậy?”
Nhị gia thở dài, nói: “Lần này gặp cao thủ, lúc so chiêu người nọ lại có thể khống chế lôi điện, chủy thủ trêи lưng sáu người chúng ta là ta cắm lên. Mục đích chính là liều mạng một trận, không nghĩ tới……”
Nói đến chỗ này, Nhị gia tạm dừng, tên Béo xoa bả vai chính mình, nói:
“Không nghĩ tới chúng ta đều sắp bị gia hỏa kia đánh chết, chính hắn lại bỗng nhiên che ngực ngã xuống đất, cả người đều tràn ngập điện lưu màu lam lép bép.”
“Hắn ngã trêи mặt đất? Sao lại thế.” Tôi nghiêng đầu hỏi.
Tô Trinh cũng lắc đầu nói: “Lúc hắn ngã trêи mặt đất, cả người run rẩy, không bao lâu liền chết.”
“Cái gì?”
Tôi ngây ngẩn cả người, bản lĩnh đệ tam Ma Đà khẳng định cũng rất cao, một người đánh sáu người khẳng định cũng không thành vấn đề, nhưng khi sắp xử lý sáu người bọn họ lại ngã trêи mặt đất, che ngực mà chết?
Lúc này Nhị gia thật cẩn thận tóm lấy chủy thủ trêи lưng chính mình nói: “Mọi người có thể đem chủy thủ rút ra.”
Chủy thủ này rất nhỏ, rất ngắn, cùng cây trâm không khác lắm, mọi người nghe Nhị gia nói xong lập tức duỗi tay sờ về phía sau lưng, rút ra tiểu chủy thủ, may mà miệng vết thương mỗi người đều không sâu, máu không có chảy nhiều.
Tôi giúp bọn họ băng bó đơn giản một chút.
Ngồi ở bên đống lửa trại, ba con khỉ nhỏ trốn ở góc phòng run bần bật. Như là đột nhiên thấy nhiều như vậy người xa lạ, rất là sợ hãi.
Tôi đối với chúng nó cười vẫy tay, ý bảo chúng nó chạy tới, ba con khỉ nhỏ giống như là ba cái tiểu hài tử rụt rè, chạy tới liền ôm ở trong lồng ngực tôi không buông.
u phục đại thúc cởi ra âu phục đầy máu tươi trêи người, nói: “Đệ tam Ma Đà quả nhiên danh bất hư truyền a, nếu không phải đột nhiên sinh ra dị biến có lẽ chúng ta toàn bộ đều sẽ chết ở nơi đó.”
Nghe u phục đại thúc nói như vậy, tôi càng là đối với đệ tam Ma Đà tò mò. Hơn nữa tôi cũng rất không rõ vì cái gì Quỷ Vương không cho tôi tham gia cùng đệ tam Ma Đà tranh đấu.
Tô Trinh rất mau cùng khỉ nhỏ trong lồng ngực tôi đùa giỡn, Cát Ngọc ở bên cạnh tôi nhỏ giọng nói:
“A Bố, trải qua đệ tam Ma Đà này, chúng ta đã phát giác tới một ít quy luật, đệ nhất Ma Đà, Phong Trung Túy, Đệ nhị Ma Đà, Hỏa Trung Lô, Đệ tam Ma Đà, Lôi Trung Vân. Đệ tứ Ma Đà còn không có gặp qua, nhưng dựa theo trình tự sắp hàng tới nói, đệ tứ hẳn là vũ hoặc là thủy, cũng có thể là băng.”
Ba cái trước là Phong, Hỏa, Lôi, cho nên cái thứ tư khả năng rất lớn là Vũ. Không nghĩ tới tứ đại Ma Đà còn có đặc điểm này.
Phong Trung Túy lão tiền bối đi như gió, ai cũng nhìn không thấy hắn, ai cũng không tóm được hắn.
Hỏa Trung Lô một thân rực lửa, cương mãnh đến cực điểm, chỉ tiếc bị ma tâm cùng quyết tâm trong cơ thể tôi dung hợp về sau hấp thu hết sức mạnh trêи người của hắn, cái này không thể nói Hỏa Trung Lô không lợi hại, chỉ có thể nói đồ vật trêи người tôi quá khắc chế hắn.
Đến đệ tam Ma Đà Lôi Trung Vân, tuy tôi chưa thấy qua nhưng hẳn là cũng rất lợi hại, Quỷ Vương sở dĩ không cho tôi tham gia cùng Lôi Trung Vân tranh đấu, có lẽ chính là bởi vì Lôi Trung Vân tương đối khắc tôi, cho nên phát hạ mệnh lệnh như vậy.
Cát Ngọc ở bên cạnh tôi, kỹ càng tỉ mỉ kể cho tôi tình huống bọn họ cùng Lôi Trung Vân tranh đấu.
Nơi bọn họ tương ngộ Lôi Trung Vân hoàn toàn không thể đoán trước được, sáu người bọn họ ở rừng rậm vẫn luôn đi về phía trước theo chỉ thị Ngự Quỷ Môn, cuối cùng ở một mảnh cây cối cao to ngừng lại.
Sáu người bọn họ muốn thông qua rừng cây, nhưng mỗi lần đi đến bên cạnh rừng cây bầu trời liền sẽ rơi xuống một đạo lôi điện bổ vào phía trước bàn chân bọn họ.
Ngẩng đầu nhìn thấy ở giữa ba cái cây thế nhưng có một tổ ong cực đại.
Mọi người đều biết, lỗ thủng bên trong tổ ong là phi thường nhiều, một lỗ nối tiếp một lỗ, rậm rạp.
Ban đầu bọn họ cho rằng đó là ong mật hoặc là ong vò vẽ, nhưng tên Béo lại lần nữa đi tới phía trước, Tô Trinh lại phát hiện lôi điện từ trêи trời giáng xuống kia thế mà chính là từ tổ ong vò vẽ bổ ra.
Bởi vì tổ ong vò vẽ kia thật sự quá lớn, cùng một gian phòng không sai biệt lắm, đặt ở giữa ba cái cây, treo ở giữa không trung.
Mọi người ngửa đầu, thương lượng một lát, cuối cùng quyết định để nữ cảnh sát đi lên nhìn xem.
Nữ cảnh sát dùng bí thuật của mình, vèo một tiếng liền trèo lên tới tổ ong, nhưng ngay sau đó còn không có đứng vững gót chân, bỗng nhiên nữ cảnh sát kêu thảm thiết một tiếng, thân thể liền rơi xuống.
Mọi người đi nâng nữ cảnh sát, nàng cắn răng, nhíu lại mày đẹp, nói: “Trêи tổ ong vò vẽ này có điện, điện áp ít nhất hơn một ngàn Vol”.
Vừa nghe lời này, không ai dám dễ dàng lên rồi, cuối cùng vẫn là hai người u phục đại thúc cùng tên Béo, cầm súng ống trong tay, liền bắn mấy chục phát đạn, phá vỡ tiếp điểm giữa tổ ông vò vẽ cùng ba cái thân cây, tổ ong vò vẽ lớn như một căn phòng trong nháy mắt liền rơi xuống mặt đất.
Chọc tổ ong vò vẽ sau đó nên làm như thế nào?
Cái này không cần suy nghĩ nhiều, khẳng định là ôm đầu, xoay người liền chạy, bởi vì tổ ong vò vẽ khẳng định sẽ bay ra rất rất nhiều ong vò vẽ, nếu là liên tiếp không ngừng đi chích người, có thể đem người chích đến chết.
Nhưng tổ ong vò vẽ kia một con ong vò vẽ cũng không thấy bay ra, ngược lại là từ trong mỗi một cái lỗ thủng tổ ong bay ra từng sợi lam quang. Quang điểm tựa như đom đóm, tốc độ rất chậm, trong phút chốc, giữa không trung liền xuất hiện rất rất nhiều lam quang, giống như Hạo Hàn Ngân Hà.
Mọi người đều choáng váng, không biết tổ ong vò vẽ này rốt cuộc là thứ gì, nhưng ngay sau đó, mỗi khi hai cái lam quang đụng vào nhau, liền sẽ phát ra đùng tiếng vang, cảm giác thật giống như hai sợi dây điện đụng vào nhau trong nháy mắt, bang một tiếng sẽ đánh ra tia lửa.
Đến khi toàn bộ lam quang tụ vào cùng nhau, toàn bộ rừng cây bùm bùm một trận loạn hưởng, viên lam quang hoàn toàn ngưng tụ ởgiữa không trung tựa như một viên bom ầm ầm nổ tung.
Mấy người lại lần nữa nhìn lại, rừng cây trêи mặt đất đã đứng một nam tử khoảng 30 tuổi, tướng mạo hắn thường thường, ăn mặc cũng không có gì xuất sắc, duy nhất để người ta chú ý chính là hai cái răng của hắn.
Hắn hai viên răng nanh đặc biệt dài, ngậm lại miệng đều không che đậy được hai viên răng nanh, cho nên liền lộ ở bên ngoài, cùng răng nanh dã thú không sai biệt lắm.
Khi Cát Ngọc cho tôi nói tới đây, tôi bỗng nhiên nhớ tới con lợn rừng bị tôi giết chết ở trong sơn động, con lợn rừng kia cũng là có một đôi răng nanh dưới thật dài, trường đao của tôi chém lên đều không thể tổn thương mảy may.
Hơn nữa lợn rừng liều mạng muốn ăn củ cải hình người, mà trêи củ cải hình người lại tràn ngập điện lưu, cái này làm cho tôi không khỏi đem lợn rừng cùng đệ tam Ma Đà Lôi Trung Vân liên hệ với nhau.
Chẳng lẽ, Quỷ Vương không cho tôi tham gia cùng Lôi Trung Vân tranh đấu, chính là bởi vì số mệnh đã chú định tôi sẽ gặp được đám khỉ nhỏ, sau đó dưới cơ duyên xảo hợp, vào sơn động, phát hiện củ cải hình người. Đồng thời khi động đến củ cải hình người, sẽ đưa tới lợn rừng lông đen to lớn kia.
Nghĩ tới chuyện này, tôi giật mình một cái, lập tức ngồi thẳng thân mình, lớn tiếng hỏi: “Lúc đệ tam Ma Đà tử vong đại khái là mấy giờ?”
Tôi hỏi to một tiếng làm tất cả mọi người hoảng sợ, ngay cả ba con khỉ nhỏ trong lòng tôi đều bị dọa giật mình, lúc này ở trong lòng tôi ngửa đầu, ngốc manh nhìn tôi không thôi.
Sáu người tất cả đều sửng sốt, tên Béo nói: “Cái này…… Lúc ấy không ai xem giờ đi?”
Tô Trinh lúc này lật di động một chút, nói: “Chuẩn xác cụ thể thì không dám bảo đảm, nhưng lúc Lôi Trung Vân tự tử vong, hẳn là khoảng trêи dưới 8 giờ 20”.
Tôi cũng nhìn thoáng qua di động của mình, sau đó bắt đầu tính toán, tôi từ trong sơn động trở về, đi đến nhà sàn tốn bao nhiêu thời gian. Cho khỉ nhỏ ăn cái gì, cùng chúng nó cùng nhau ngủ lại tốn bao nhiêu thời gian. Chờ sáu người bọn họ trở về, ngồi ở cùng nhau lại hàn huyên bao lâu thời gian.
Suy tính cuối cùng làm cả người tôi chấn động, vỗ tay một cái lớn tiếng nói: “Tôi đã biết, Lôi Trung Vân là bị tôi giết chết!”
Toàn bộ sáu người trong phòng, ba con khỉ, tất cả đều nhìn tôi chằm chằm, nữ cảnh sát vẫn luôn không nói chuyện, cũng nhịn không được hỏi:
“Ngươi căn bản là không đi theo chúng ta đi, sao có thể giết chết Lôi Trung Vân? Chuyện này không có khả năng.”
Tôi nói: “Ta là không đi theo các ngươi đi, nhưng chính là bởi vì không cùng các ngươi cùng đi, cho nên ta mới có khả năng giết chết Lôi Trung Vân. Nếu ta theo các ngươi cùng đi, có lẽ hiện tại bảy người chúng ta đã là vong hồn dưới tay Lôi Trung Vân”.
Tên Béo chớp chớp hai mắt, nói:
“Ách…… Đại huynh đệ, ta nghe không quá hiểu, ngươi kỹ càng tỉ mỉ giải thích một chút”.
Tôi nói: “Lôi Trung Vân khẳng định chết, đây là kết cục duy nhất của hắn, bởi vì có một người nhất định muốn hắn chết……”