Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 274: Thuẫn và Mâu



“Ầm” lại một âm thanh vang lên, cằm Châm Dương Vương bỗng nhiên bị đẩy ra, tảng đá lớn gấp đôi so đầu xe tải bị lão giả áo tang đẩy ra.

Mà diện mạo cùng dáng dấp lão giả áo tang lúc này rõ ràng trẻ lên rất nhiều. Ban đầu khoảng 70 tuổi, hiện tại nhiều lắm chỉ 50 tuổi.

“Hắn cũng chỉ là hấp thu một bộ phận nhỏ sức mạnh thần bí, sức mạnh thần bí biết người này tâm tính tà ác. Thà rằng hủy diệt tế đàn cùng tượng thần Châm Dương Vương cũng không cho lão tặc này đạt được lực lượng vô song.” Nhị gia nhỏ giọng nói với chúng tôi.

Một bãi chất lỏng sền sệt màu vàng trêи mặt đất dần dần ngưng tụ thành người nhựa cây.

Mà một đám đá vụn màu đen cũng dần dần ngưng tụ thành người đá, hai người bị tượng đá đập vụn giờ phút này một lần nữa tụ tập. Xem ra nhất định là tà vật.

Lão giả áo tang ngẩng đầu nhìn thoáng qua tượng đá Châm Dương Vương đứt gãy, hừ lạnh một tiếng:

“Ngươi hủy diệt thần tượng cũng vô dụng, sức mạnh này ta hấp thu 1% đã trọn đủ!”

Dứt lời, hắn cong eo uốn gối, như là súc lực, một lát sau đột nhiên nhảy đánh lên, vèo một tiếng liền lao đến trước mặt chúng tôi, bang bang hai cái, đem Nhị gia cùng chú trung niên đá bay!

Vừa rồi lão giả áo tang còn gầy gò như củi, bây giờ thân hình tựa vượn, hai chân đồng thời đá bay chú trung niên cùng Nhị gia, một tay túm lấy cổ tôi, cười lạnh nói: “Thuần tịnh linh hồn. Hừ hừ, người tốt là sẽ không có hảo báo!”

Lão giả áo tang tay trái bóp chặt cổ tôi, tay phải nắm tay, nhắm ngay trước ngực tôi đấm tới. Trêи nắm tay hắn thế nhưng mơ hồ toát ra ngọn lửa, giống như một chiếc chùy sắt xuất kϊƈɦ!

Phanh!

Một tiếng trầm vang, tôi rõ ràng nhìn thấy cơ thịt trước ngực mình bị đấm lụt vào, đầu quyền lão giả áo tang đánh vào thịt tôi, trái tim gần như ngừng đập, tôi thiếu chút nữa hôn mê đi, nhưng tôi có thể cảm nhận được, kỳ thật nắm tay của lão giả áo tang vẫn bị đồ vật nào đó ngăn cản, nói cách khác một quyền này thật sự có thể đánh vỡ trái tim tôi nhưng đã bị cản lại.

“Ngươi tiểu tử này. Trong cơ thể chứa cái khung xương gì?” Lão giả áo tang nhìn chằm chằm nắm tay chính mình, kinh ngạc hỏi tôi.

Nắm tay hắn run nhè nhẹ, tôi biết, đó là bởi vì quá đau, khống chế không được cho nên mới run nhè nhẹ, cùng chứng bệnh Parkinson tổng hợp không sai biệt lắm.

Tôi nhớ tới khung xương thủy tinh trong cơ thể, khung xương kia thoạt nhìn giống như là một khối kim cương to cắt ra tới, độ cứng cũng là vô tiền khoáng hậu, tôi nguyên bản còn không rõ khung xương thủy tinh này dung hợp vào trong cơ thể đến tột cùng có tác dụng gì, nhưng lúc này tôi đã hoàn toàn minh bạch.

Thủy tinh hài cốt có lẽ không thể dùng để công kϊƈɦ, nhưng dùng để bảo hộ thân thể cùng với lục phủ ngũ tạng của tôi vẫn là không thành vấn đề.

Lão giả áo tang chưa từ bỏ ý định, liên tục đánh ba quyền, mỗi một quyền đều truyền đến tiếng vang giống như sắt thép va chạm, ba quyền qua đi. Hắn đau cong gập người.

“Không có khả năng! Một người bình thường trong cơ thể sao có thể có loại đồ vật này!” Hắn cong eo, ôm nắm tay của mình, đầy mặt khó có thể tin.

Kỳ thật, tôi cũng cong eo, che lại ngực chính mình, vừa rồi ba quyền kia không chỉ hắn đau, tôi cũng là đau muốn chết, kia chính là từng quyền thấu thịt, thật đánh thật đau đến gần chết.

“Mẹ nó, ta không tin!” Lão giả áo tang lúc này dùng tay phải run rẩy bắt lấy bả vai tôi, tay trái nắm lên nắm tay, nhắm ngay tôi mặt liền đánh tới.

Chú trung niên cùng Nhị gia căn bản không rảnh bận tâm tôi, hai người bọn họ đang bị người đá cùng người nhựa cây triền đấu, tôi muốn tránh công kϊƈɦ lão giả áo tang, nhưng giờ phút này thân thể ngay cả hô hấp đều đau, căn bản không có một tia sức lực để phản kháng.

Lão giả áo tang nhắm ngay má phải tôi hung hăng đánh vào một quyền, phịch một tiếng, đầu tôi bởi vì bị lực lượng mạnh mẽ đánh vào, bị bật nghiêng sang một bên, tôi cảm giác được trêи má mình đang ào ào chảy máu tươi.

Một quyền này đem tôi da mặt đều đánh vỡ, máu tươi chảy tới trêи nắm tay lão giả áo tang, mà năm ngón tay tay trái hắn rõ ràng có chút sai vị trí, tay trái hắn hẳn là cũng gãy xương.

“Ngươi đến tột cùng là cái quái vật gì?” Lão giả áo tang nhìn chằm chằm tôi, biểu tình trêи mặt thật phức tạp.

“Ta là tổ tông ngươi!” Tôi mắng to một tiếng, nhấc một chân đá về phía hắn, một đá này làm hắn lui về phía sau, không đợi hắn phản ứng, tôi rút ra súng lục từ sau eo, “pằng! pằng! pằng!”, bắn liền ba phát súng!

Viên đạn bắn vào!

Ba phát đạn bắn vào ngực lão giả áo tang, trêи quần áo hắn để lại ba cái lỗ tối om, bên trong trào ra máu tươi, thấy súng đạn có thể dùng, tôi lại lần nữa liên hoàn bóp cò súng, đem số đạn còn lại toàn bộ bắn ra bốn viên.

Toàn bộ trong số mệnh!

“Ha ha ha ha, súng lục xác thật rất lợi hại, bất quá đối với ta hiện giờ, không có bất luận tác dụng gì!” Lão giả áo tang hấp thu xong sức mạnh thần bí về sau, thân thể trở nên cường tráng, lúc này hai cái đùi hắn bỗng nhiên tách ra, dùng sức dậm chân một phát, bảy viên đạn bắn vào trong người hắn toàn bộ bị văng ra

Bảy phát đạn!

Đều không ngoại lệ, toàn bộ bắn ngược vào trong thân thể của tôi, trong đó có hai viên đánh vào trêи thủy tinh hài cốt, phát ra tiếng kim loại.

Thân thể nghiêm trọng bị thương, tôi đã đau không dậy nổi, giờ phút này hai đầu gối mềm nhũn, nửa quỳ ở trêи mặt đất, phụt một tiếng, phun ra một ngụm nhỏ máu tươi, tôi xoa xoa khóe miệng, trong ánh mắt cũng dần dần mất đi quang mang.

Tôi luôn vô năng như vậy, tôi luôn là đần như vậy, tôi luôn là đánh không lại bất luận kẻ nào, tôi chưa bao giờ bằng khả năng của chính mình hoàn thành bất cứ việc gì.

“Ai!” Tôi thở dài thật mạnh, lúc này đã không biết nên nói cái gì.

Tay trái lão giả áo tang xoa xoa tay phải một chút, tức khắc năm ngón tay tay phải hắn liền liền lại với nhau, biến thành một thanh trường đao, đi đến trước mặt tôi, cúi đầu nhìn tôi cười lạnh nói: “Ta dùng cuộc sống chân thật nhất, thê thảm nhất đã trải qua để nói cho ngươi biết, người tốt là sẽ không có hảo báo!”

Bạn đang đọc TruyenHD trêи website TruyenHD. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với những đêm mất ngủ. Kakaka!

Dứt lời, hắn bỗng nhiên phất tay, chỉ cảm thấy lưỡi đao từ trêи trời giáng xuống, chuẩn bị chém xuống đầu tôi.

Phanh!

Một tiếng đao chém thép vang lên, tay đao hắn thủ vào trêи cổ tôi trong nháy mắt, lão giả áo tang đau cơ hồ là ngao ngao kêu to, tôi nghiêng đầu nhìn thấy lưỡi dao trong tay hắn đã cuốn lên.

Hoá ra tôi là được thủy tinh hài cốt này bảo hộ, hắn chém không đứt xương cốt của tôi, trách không được lúc trước Hỏa Vân Thương lao lực chín trâu hai hổ, cũng muốn thủ hạ cướp đi thủy tinh hài cốt, vật này thật sự là cực phẩm nhân gian.

Vốn dĩ Hỏa Vân Thương tu luyện Ngũ Đế thân thể, để chính mình đao thương bất nhập, nếu cốt cách hắn cũng có thể đao thương bất nhập, vậy thì mặc kệ là vũ khí sắc bén nào cũng không thể phá hủy thân thể, xương cốt hắn, không thể khiến hắn tổn thương mảy may.

Tỷ như nói tôi dùng chủy thủ ngâm qua công tâm năm nước, cắt phá thân thể Hỏa Vân Thương không là vấn đề, nhưng tuyệt đối không thể phá hủy thủy tinh hài cốt này.

Hiểu rõ hàm nghĩa chân chính của thủy tinh hài cốt, tôi cười khổ liên tục, thầm nghĩ thuẫn đã có, vậy mâu ở đâu đây?

Tôi không thể chỉ bị đánh không hoàn thủ đi?

Nhưng tôi muốn đánh trả, tôi lại không có năng lực đánh trả, lúc này trêи mặt đất xung quanh tôi bỗng nhiên xuất hiện một mảng lớn bóng nắng, ngẩng đầu thấy lão giả áo tang thế nhưng nhấc một khối đá cực lớn, hướng tới tôi liền chuẩn bị nện xuống!

Hắn quát to: “Ta để ngươi không gì phá nổi, để ngươi áp chết ở dưới cự thạch này!”

Dứt lời, hắn nhắm ngay tôi trêи mặt đất, liền vung cự thạch xuống, cự thạch này so được với đầu xe tải, nếu là bị nện ở trêи người tôi, chính là Đại La Kim Tiên cũng cứu không được.

Tôi muốn chạy, nhưng tôi chạy không nổi, trong cơ thể còn có bảy viên viên đạn không có lấy ra, năng lựccủa Thái Tuế sống mặc dù là nhanh, cũng không có khả năng chữa trị vết thương trong chớp mắt.

“Đi tìm chết đi!” Mắt thấy cự thạch sắp nện ở trêи người tôi, lão giả áo tang cười lạnh một tiếng, quay đầu hướng tới chú trung niên cùng Nhị gia đi đến, nhìn dáng vẻ là chuẩn bị giết chết hai người bọn họ.

Tôi ngẩng đầu, nhìn khối cự thạch kia cách tôi càng ngày càng gần, ánh sáng dần dần bị che khuất, trước mắt là một mảng hắc ám, cự thạch đã tới trước mặt tôi.

“A Bố, hôm nay ta ban cho ngươi mâu!” m thanh Lão tổ bỗng nhiên xuất hiện ở trong đầu tôi, tôi còn không có phản ứng lại, bỗng nhiên thân thể của tôi liền trực tiếp đứng lên, đồng thời giơ đôi tay lên cao, khiến cự thạch kia không kịp rơi xuống đất, trực tiếp một lần nữa nhấc lên.

Tôi đứng thẳng thân mình, đôi tay giơ giơ cao cự thạch, giống như người khổng lồ chống trời, nhắm ngay lão giả áo tang ném qua, đồng thời hô lớn: “Đáng chết hẳn là ngươi!”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv