Editor: Sên
Tôi vội vàng vọt vào hô lên: Nhị gia, đại thúc, các ngươi ở đâu?
Lão tổ không chút hoang mang đi phía sau tôi, cũng không biết trong lòng lão tổrốt cuộc là bình tĩnh bao nhiêu, gặp phải chuyện gì cung không sốt ruột.
Sau khi dừng lại trong chốc lát, âm thanh suy yếu của Nhị gia bỗng nhiên truyền tới từ phía đông nam.
A Bố…
Thanh âm này rất yếu, như thể sắp chết, tôi mau chóng chạy đến góc Đông Nam, đến gần thì không khỏi kinh hãi
Thi thể của bác Hải nằm trêи mặt đất, vẫn giữ dáng vẻ khi chết. Thân thể của chú trung niên bên ngoài vẫn bận một bộ âu phục nhưng bên trong lại không có một bộ phận nào, nói cách khác thân thể hắn đã biến thành đống xương khô!
Cuối cùng là Nhị gia nằm ở trong túi ngủ trêи mặt đất, con ngươi vẩn đục, hô hấp chầm chậm, nếp nhăn trêи mặt và cánh tay ngày càng sâu
Tôi mau chóng đỡ Nhị gia dậy. Sợ đến mức sắp khóc cả lên, tôi hỏi Nhị gia: Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Con ngươi Nhị gia chỉ một chút nữa là sẽ tản rã, hắn cố gắng xoè bàn tay ra, muốn sờ lên mặt tôi nhưng đã không còn chút sức lực nào, tôi tóm chặt lấy tay Nhị gia đặt trêи mặt tôi
Nhị gia nâng khoé miệng, khuôn mặt chứa đầy nếp nhăn hiện ra một nụ cười, hắn dùng hết sứclực, ở trong lồng ngực nói nhỏ với tôi: A Bố, có…có…một việc ta lừa ngươi. Thật ra…ta là..
Từ vẻ mặt của Nhị gia, tôi có thể nhìn ra hắn đang cố sức nói, nhưng tiếng nói chuyện của hắn càng lúc càng nhỏ, mãi cho đến lúc nhỏ như ruồi muỗi thì liền im bặt. Cánh tay của Nhị gia mất đi sức lực, từ gò má của tôi lướt xuống, lạch cạch một tiếng rơi xuống đất
“Vì sao bọn họ lại như vậy!?” Tôi quay đầu lại, cắn răng, mắt ngập nước hỏi lão tổ
Lão tổ khuôn mặt rất bình tĩnh, hắn nói: Trước khi tới nơi này, lần đầu tiên ở trêи đường núi ta đã nói qua rồi. Không sợ chết thì có thể tới.
Tôi không hé răng.
Lão tổ còn nói: Lúc vào núi, ta lại nhắc nhở, không sợ chết thì tiếp tục đi
Tôi lại không lên tiếng
Cuối cùng lão tổ nói: Sau khi đi vào lầu tháp chín tầng ta còn nói là sợ chết thì bây giờ có thể đi về, nhưng bọn họ có ai về không?
Lão tổ vỗ vỗ bờ vai của tôi, nói: Chuyện như vậy xuất hiện là rất bình thường, nén bi thương đi.
Tôi nhìn thi thể Nhị gia, nghĩ tới lần đầu tiên ở Thanh Linh cổ trấn gặp được Nhị gia, sau đó hắn lại mang tôi đi tìm Mắt Quỷ, cùng nhau đi đến bây giờ. Tôi sao có thể không đau lòng
Tôi chưa từng thấy dáng vẻ chân chính của ông nội, chỉ cảm thấy Nhị gia cũng gần giống như vậy. Quỳ trêи mặt đất, tôi thật lâu sau mới nhúc nhích, lão tổ lôi kéo tôi nói: Tỉnh lại đi, điều chúng ta phải làm bây giờ là tìm Nhân Vương kinh, sau đó lợi dụng Mắt Quỷ xoay chuyển thời không một lần nữa, như vậy mọi người đều sống lại
Tôi biết sau khi chết ở trêи núi. Trong tình huống bình thường thi thể nhất định sẽ không mục nát, cũng không có mùi gì khác thường, lúc này tôi ôm thi thể Nhị gia, để hắn vào trong túi ngủ, để hắn giống như là đang chìm vào giấc ngủ.
Thi thể của bác Hải, tôi cũng bỏ vào trong túi ngủ của hắn.
Về phần chú trung niên, tôi lại nghĩ không thông
Tôi hỏi lão tổ: Tại sao bác Hải cùng Nhị gia chết rồi thì có thi thể mà chú trung niên lại biến thành bộ xương khô? Hắn đi đâu rồi?
Lão tổ lúc này đã ngồi bên lò lửa, đầu cũng không dịch chuyển, cao giọng trả lời: Tiểu tử này có à?
Lời nói của lão tổ làm tôi lòng chấn động, tôi nhớ đến Phạm Diễn thần thụ, lúc đó chú trung niên lợi dụng tôi và Đao Như để tìm kiến thần thụ, trêи danh nghĩa là đi tìm quan tài rửa tội nhưng thực chất là để hắn tái tạo thân thể
Mà hắn đúng là đã được thần thụ tái tạo lại thân thể rồi, nghiêm ngặt mà nói hắn không phải không có, mà là khung xương của hắn dính đầy chất lỏng của Phạm Diễn thần thụ?
Tôi nghĩ tới lúc trước khi ra cửa, cơ thể chú trung niên đã bắt đầu mục nát, lúc đó lồng ngực của hắn đã mục nát nghiêm trọng, tôi có thể nhìn thấy hai lá phổi bên trong nhô lên hạ xuống, không đợi đến lúc tôi trở lại tháp hắn đã biến thành bộ xương khô
Tôi ôm hài cốt chú trung niên nhẹ nhàng bỏ vào trong túi ngủ, thở dài, lúc này mới đi tới chỗ lò lửa
Đến bên lò lửa, lão tổ vẫn an ủi tôi: Đừng nóng vội, chỉ cần có Mắt Quỷ thì mọi chuyện đều có khả năng thay đổi, một lát nữa lên lầu hai xem thử một chút
Tôi hỏi: Đi lên lầu hai thì không phải trực tiếp chạy ra bên ngoài đi vào là được à? Tôi không muốn chạy nữa.