- Chúng ta đi đây.
khi tia sáng trắng bạc dần dần an tĩnh lại, Thủy Linh Lung mới nói với Trát Ma Nhĩ.
Trát Ma Nhĩ khẽ gật đầu một cái, mọi người liền nối đuôi nhau đi vào cửa không gian truyền tống.
Khi Lâm Dịch đi vào cửa không gian truyền tống thì trước mắt liền tối sầm, sau một lát mới rõ ràng lại, mở mắt ra, một bóng dáng già nua và còng lưng, nhưng trên mặt lại mang theo dáng tươi cười, Lạp Cổ Kỳ xuất hiện trước mặt hắn.
- Hiệu trưởng.
Lâm Dịch cung kính hô một tiếng, khóe mắt tràn đầy nếp nhăn của Lạp Cổ Kỳ lập tức toát ra ý cười nhu hòa. Khẽ gật đầu một cái, sau đó nhìn đám người Thủy Linh Lung chung quanh mới nói:
- Rời khỏi đây rồi nói.
Nói xong, liền đi ra ngoài cửa người Lâm Dịch cũng bước theo sau, xèo xèo vài tiếng, phòng tối lại khôi phục thành bộ dáng một cái khung, mà mọi người, đã xuất hiện ở trong căn phòng của Lạp Cổ Kỳ.
- Trước nói cho ta nghe một chút đi, các ngươi đã trải qua những gì ở Ma Nguyên động quật.
Lạp Cổ Kỳ vừa cười vừa nói.
Mấy người ngồi vào chỗ của mình, cũng vẫn là Khải Hi thuật lại. Từ ngày hôm qua cho đến hôm nay, Khải Hi đã là lần thứ ba kể lại những sự tình trong Ma Nguyên động quật. Bất quá tựa hồ hứng thú của người này vẫn còn rất cao, nước miếng tung bay, một bộ dạng rất hưng phấn.
Lạp Cổ Kỳ nghe rất nghiêm túc, đợi đến khi nghe đến ở tầng cuối cùng xuất hiện một ma thú cửu cấp nhưng lại không ra tay với bọn họ, mới kinh ngạc mà cắt ngang lời nói của Khải Hi.
- Nó không có ra tay với các ngươi?
Khải Hi ngẩn người, sau đó nhẹ gật đầu:
- Đúng, nó nói là nó chỉ có chút hiếu kì vì sao chúng đệ tử lại có nhiều người như vậy, chẳng qua là ra xem một chút...Lại nói tiếp, Ma Nguyên động quật kia rốt cuộc là dạng tồn tại gì a?
Lạp Cổ Kỳ liền lộ ra vẻ kinh ngạc, lông mày nhăn lại, chợt rủ xuống rồi nói:
- Không nghĩ tới các ngươi đã nhìn ra. Ha ha, Trương Diệc Vũ kia không hổ là người thông minh nhất của Trương gia Nam Á...Ừ, suy đoán của các ngươi không sai. Đồ vật trong Ma Nguyên động quật, tất cả đều là các cường giả ở thời kì thượng cổ chết ở Mạn Vân sơn mạch, sau đó mới tiến vào Ma Nguyên động quật...Bất quá những thứ này còn không phải là thứ mà các ngươi ở giai đoạn này có thể tiếp xúc được. Chờ các ngươi tiến nhập Thánh cấp, tự nhiên liền có thể biết rõ.
Nghe xong lời nói của Lạp Cổ Kỳ, mặc dù mấy người rất hiếu kì nhưng cũng chỉ có thể nhẹ gật đầu, không hề truy vẫn. Mà đám người Bác Luân Lợi không có tiến nhập ở một bên thì trên mặt lại lộ vẻ hâm mộ, không khỏi mở miệng nói:
- Đúng rồi, các ngươi ở trong Ma Nguyên động quật đã chiếm được những thứ gì?
Đang khi nói chuyện, lộ ra biểu tình tò mò mà nhìn xem ba người Lâm Dịch.
Lại nói tiếp cái này, lúc này đây tiến vào Ma Nguyên động quật, nếu bàn về thu hoạch lớn nhất, phải kể tới Ngũ Hành học phủ. Tất cả có năm tầng, mỗi tầng có một ma thú thủ hộ, giết được ma thú thủ hộ thì trên người ma thú sẽ rơi ra huyết dịch của cửu cấp ma thú, đã có ba giọt rơi vào tay học viện Ngũ Hành. Tại tầng cuối cùng, mấy người cũng được chia một giọt huyết dịch, một quyển bí tịch về phương diện dị năng giả cùng với một thanh Khoái đao. Chuyến đi này thật sự là không tệ.
Khải Hi lập tứ cười hắc hắc nói:
- Ta đã có được linh văn rồi.
Vừa nghe Khải Hi nói như vậy, tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn. Mà ngay cả Lạp Cổ Kỳ cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc nhìn Khải Hi.
- Ngươi đạt được linh văn rồi hả? Là linh văn gì?
Khải Hi đắc ý cười nói
- Là Huyền Vũ Phệ Thiên linh văn.
- Cái gì?
Lạp Cổ Kỳ lập tức trừng to hai mắt sợ hãi nói:
- Lần này, lại có thể xuất ra huyết dịch Ngũ thần hệ sao?
Phản ứng của Lạp Cổ Kỳ làm cho đám người Khải Hi sững sờ, kỳ quái nhìn xem Lạp Cổ Kỳ. Khải Hi nghi ngờ hỏi:
- Lão sư, Ngũ thần hệ là cái gì vậy?
Biểu tình của Lạp Cổ Kỳ có chút sững sờ, thật lâu về sau mới khôi phục lại tinh thần. Nhíu mày suy nghĩ mới mở miệng nói:
- Những thứ này vốn không phải là việc mà các ngươi ở giai đoạn này được biết. Bất quá nếu ngươi đã hỏi, hơn nữa lại là kẻ có được linh văn Ngũ thần hệ, ta liền nói đại khái cho các ngươi hiểu một chút.
Hơi dừng lại một chút, sắp xếp thoáng một chút ngôn ngữ trong đầu rồi mới mở miệng nói:
- Các ngươi nên biết, bên trong linh văn, chiến văn, cũng là có phân chia đẳng cấp.
Mấy người rất nghiêm túc lắng nghe, lập tức liền nhẹ gật đầu nhìn xem Lạp Cổ Kỳ.
Lạp Cổ Kỳ hơi ngẩng cao đầu, có chút cảm khái nói:
- Linh văn, chiến văn tổng cộng được chia làm bốn cấp bậc. Hạ đẳng, trung đẳng, cao đẳng cùng với thượng đẳng bốn cấp bậc. Mà ở đại lục hiện nay, từ cái sự kiện hơn chín vạn năm trước, tất cả các cường giả và cửu cấp ma thú đều biến mất, trong đó hai loại chiến vân đẳng cấp cao đẳng và thượng đẳng đều theo cường giả ly khai mà biến mất. Trên đại lục chỉ còn lại hạ đẳng và trung đẳng chiến văn. Trong đó đa số đều là chiến văn cấp thấp. Nhưng mặc dù là chiến văn cấp thấp nhất, cũng có thể làm cho lực lượng kẻ có được tăng trưởng gấp ba, thượng đẳng chiến văn trong truyền thuyết có thể đạt đến mức độ làm lực lượng tăng trưởng gấp mấy trăm lần.
Mọi người nghe vậy lập tức mở to hai mắt kinh hãi nhìn, trong đầu càng là ông ông không ngừng...lực lượng tăng cường gấp mấy trăm lần? Thử nghĩ thoáng một chút xem...chỉ cần một nhất cấp chiến sĩ bình thường nhất, nếu như có thể gia tăng lực lượng lên mấy trăm lần...thì có thể tiếp cận được với lực lượng của bát cấp chiến sĩ đó...Nếu như là Thánh cấp thì?...Phải biết rằng, hiệu quả của chiến văn càng về sau càng rõ ràng, một gã Thánh cấp, có được đẳng chiến văn dùng cho tăng phúc lực lượng...thì sẽ là một tồn tại khủng đến cỡ nào. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://thegioitruyen.com
Sự kinh hãi về lực lượng của chiến văn, thậm chí làm cho mọi người không có lưu ý đến một cụm từ mấu chốt trong lời nói của Lạp Cổ Kỳ - ngày trở về.
Lạp Cổ Kỳ tiếp tục nói:
- Mà các ngươi nên biết, ma thú cường đại, trực tiếp ảnh hưởng đến huyết dịch sinh ra chiến văn, linh văn càng cường đại.
Mọi người hiển nhiên còn không có phản ứng kịp, nhưng vẫn gật đầu.
- Ngũ thần, chia làm phương đông Thanh Long, phương tây Bạch Hổ, phương nam Chu Tước, phương bắc Huyền Vũ cùng với trung bộ Hoàng Long. Năm ma thú chỉ tồn tại trong truyền thuyết, là một tồn tại chí cường, phân biệt nắm trong tay Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, năm ma thú này trong ngũ hành ma thú, là tồn tại mạnh nhất.
Lời nói của Lạp Cổ Kỳ như thiết chùy mạnh mẽ đánh vào ngực của Khải Hi. Đầu óc hắn trống rỗng...thật lâu về sau, Khải Hi mới mở to hai mắt không dám tin nói:
- Chẳng...chẳng lẽ linh văn của đệ tử là Thượng Đẳng linh văn sao?
Tất cả mọi người đều bị lời nói của Khải Hi hù dọa: Thượng Đẳng linh văn...gia tăng lực lượng đến mấy trăm lần a...
Nhưng mà Lạp Cổ Kỳ chỉ là lắc đầu nói:
- Thượng Đẳng chiến văn làm gì có thể đạt được dễ dàng như vậy?
Mọi người nghe vậy trong lòng cứng lại, không khỏi nghi hoặc nói:
- Không phải ngài nói ngũ thần là chí cường ma thú sao? Vậy thì huyết dịch trong người chúng nó, như thế nào còn chưa tính là thượng Đẳng?
Lạp Cổ Kỳ cười khẽ một tiếng nói:
- Chúng đích thực là chí cường ma thú...Nhưng vấn đề là, huyết dịch ngươi lấy được chẳng qua là Phệ Thiên, mà không phải là Huyền Vũ.
- n?
Đám người Khải Hi ngạc nhiên. Nghi hoặc nhìn Lạp Cổ Kỳ.
Lạp Cổ Kỳ suy nghĩ một chút rồi nói:
- Cho nên ta mới nói là Ngũ thần hệ mà không phải là ngũ thần. Ngũ thần chỉ đúng là năm con Thanh Long Bạch Hổ Chu Tước Huyền Vũ. Nhưng mà, thế gian này ma thú cực nhiều, tuyệt đối vượt ra khỏi tưởng tượng của các ngươi. Trong chuyện này, càng là có vô số ma thú có được huyết mạch của Ngũ thần tồn tại. Huyền Vũ chi Phệ Thiên như ngươi nói, chính là một trong những ma thú có đẳng cấp tương đối thấp hơn đạt được huyết mạch của Huyền Vũ. Cường độ của linh văn kia, nhiều nhất cũng chỉ đạt tới trình độ của trung đẳng linh văn. Nhưng cũng đã là một trong những linh văn mạnh nhất ở đại lục hiên nay rồi.
Khải Hi nghe vậy liền sửng sờ, liền có chút thất vọng oán hận nói:
- Chỉ là trung đẳng chiến văn thôi sao? Xem biểu lộ của ngài, đệ tử còn tưởng rằng nó làm thượng Đẳng linh văn chứ...Làm hại đệ tử cao hứng một hồi.
Khải Hi là đệ tử của Lạp Cổ Kỳ, bình thường cũng tiếp xúc rất nhiều với Lạp Cổ Kỳ, tự nhiên cũng dám đùa nghịch một chút với Lạp Cổ Kỳ...bề ngoài của Khải Hi nhìn như một thiếu niên anh tuấn, không sao nhìn ra y đã hơn năm mươi tuổi (đại lục này người bình thường có tuổi thọ hơn 300 tuổi, hơn năm mươi tuổi, chỉ có thể coi là thanh niên.)
Lạp Cổ Kỳ lập tức trừng mắt, tức giận mắng:
- Ngươi cho rằng trung đẳng chiến văn còn kém ư? Ngươi phải biết, hiện tại trên đại lục này, trung đẳng chiến văn chính là chiến văn mạnh nhất rồi, tiểu tử ngươi chẳng lẽ còn muốn một cái thượng Đằng chiến văn sao?
- Ách...
Khải Hi ngạc nhiên, sau đó cười hắc hắc vò đầu nói:
- Chủ yếu là biểu lộ vừa rồi của ngài làm đệ tử hiểu lầm đó mà.
Lạp Cổ Kỳ bất đắc dĩ trợn trắng mắt...đối với tên đệ tử xuất sắc ở trước mắt, cho tới bây giờ hắn cũng không biện pháp gì. Chợt nghiêm sắc mặt nói:
- Các ngươi như đã tiến vào trong Ma Nguyên động quật, đối với các sự tình bên trong cũng có nhất định hiểu rõ. Bên trong cũng không như các ngươi tưởng tượng khắp nơi đều là bảo bối. Các ngươi có suy nghĩ vì sao các thế lực lớn đều tìm mọi cách để lấy được danh ngạch tiến vào không?
Ba người Lâm Dịch liếc mắt nhìn nhau. Chính như lời nói của Lạp Cổ Kỳ, ngay từ đầu đám người Lâm Dịch đều tưởng rằng, nhất định khắp nơi trong Ma Nguyên động quật đều là bảo tàng. Nhưng khi tiến vào trong bọn họ mới biết là không như bọn họ tưởng tượng. Bao nhiêu cũng có chút thất vọng đấy. Lúc này nghe được câu hỏi của Lạp Cổ Kỳ, cũng không khỏi nhẹ gật đầu.
Lạp Cổ Kỳ khẽ cười một cái mới nói:
- Cũng là bởi vì huyết dịch xuất hiện sau mỗi lần trông coi thú ở mỗi tầng chết, đều là đẳng cấp trung đẳng, chính là chiến văn mạnh nhất ở đại lục hiện tại có thể tăng trưởng lực lượng của bản thân gấp 10 lần.
- Gấp 10 lần?
Hạ đẳng chiến văn bất quá chỉ có tăng trưởng gấp ba...Trung đẳng chiến văn lại có thể làm tăng trưởng gấp mười lần? Đó là một sự kiện khủng bố thế nào chứ? Đám người Lâm Dịch nhất thời đều hiểu rõ vì sao nhiều người như vậy đều mơ tưởng đến danh ngạch tiến vào Ma Nguyên động quật rồi...Chiến văn hoặc linh văn làm thực lực tăng trưởng gấp 10 lần...Đủ để cho những người này liều mạng.
Nhưng mà Khải Hi nghe vậy lại nhịn không được thì thầm một câu:
- Nếu như đều là trung đẳng linh văn...Vừa rồi ngài còn biểu hiện giật mình như thế làm gì? Ai...nghe xong sự tích của thượng Đẳng linh văn, bây giờ ta thật sự không dậy nổi bao nhiêu hứng thú đối với trung đẳng linh văn...
Đám người Lâm Dịch nghe vậy đều lộ ra biểu tình cười khổ...bất quá ngẫm lại cũng thế, nghe xong có thể linh văn cường hãn đến nối tăng trưởng lực lượng gấp mấy trăm lần, trung đẳng linh văn lúc này mới chỉ có thể tăng trưởng được gấp mười...không tính là lớn cho lắm. Tuy nhiên trên thực tế nó cũng là rất mạnh rồi.
Lạp Cổ Kỳ bất đắc dĩ cười nói:
- Ta kinh ngạc tự nhiên là có nguyên nhân...bởi vì, ngũ thần hệ linh văn, là linh văn có thể thăng cấp đấy.
- Ca.
Một cơn gió đập vào mặt, Lâm Yến xông lên đến trước mặt Lâm Dịch, liền phi thân nhào tới. Lâm Dịch có chút kinh ngạc, một phản xạ gần như có điều kiện giang rộng hai tay, đem Lâm Yến ôm vào trong ngực. Đợi đến khi phản ứng lại, Lâm Yến đã ở trong ngực Lâm Dịch bắt đầu hờn dỗi, khuôn mặt ngây thơ nhỏ nhắn, thân thể cọ quậy liên tục, làm cho Lâm Dịch dở khóc dở cười, chỉ có thể nói xin lỗi không ngừng:
- Tốt, là ca ca không đúng, là ca ca không đúng...
Từ nhỏ Lâm Dịch đã cực kì cưng chiều Lâm Yến. Mặc dù hiện nay hai người đã trưởng thành, nhưng phần cưng chiều kia vẫn bảo lưu lại. Trước mặt Lâm Yến, Lâm Dịch vĩnh viễn đều là người ca ca luôn cưng chiều nàng. Đương nhiên, trước mặt Lâm Dịch, Lâm Yến cũng vĩnh viễn đều là người muội muội luôn nhõng nhẽo đòi cưng chiều với mình.