Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng đặt tấm thẻ vào trong hôp ngọc, rồi để vào trong tay áo.
Hắn nhìn vào giao diện của Chiến thần.
Chỉ thấy một tấm thẻ đang xuất hiện ở chính giữa giao diện.
Đó là một tấm thẻ màu xám, là bản thân hắn đang cầm hai thanh kiếm trong tay, đứng yên ở chính giữa tấm thẻ.
[Thẻ bài màu xám: Kiếm tu Cố Thanh Sơn.]
[Cấp bậc: Thẻ xám cấp 0.]
[Đồng bạn: thiên sứ Đoạn Tội - Tịch.]
[Bộ bài tương ứng: Bộ bài Chạy Trốn.]
Tất cả tin tức đột nhiên biến mất.
Một dòng chữ nhỏ xuất hiện ở dưới danh hiệu.
[Thực lực cá nhân của ngài đã được nâng lên, từ cấp 0 lột xác thành một sao.]
[Ngài đã trở thành tấm thẻ một sao.]
[Ngài nhận được thẻ kỹ năng màu xám: Tăng thêm thương tổn.]
Một tấm thẻ có phông nền màu xám xuất hiện trong giao diện.
Ở mặt trước của tấm thẻ vẽ một thanh đao dài, trên lưỡi thanh đao thỉnh thoảng lại lóe lên một vệt hàn quang.
[Thẻ bài kỹ năng: Tăng thêm thương tổn.]
[Khi trang bị thẻ bài này, mỗi khi ngài tạo thành thương tích cho kẻ địch thì kẻ địch sẽ phải chịu thêm 3% thương tích nữa.]
“Mô tả: Đây là kỹ năng bị động cấp xám, khi ngài chiến đấu thì thẻ bài này sẽ được tự động trang bị, tác dụng của nó được kéo dài.”
“Là một tấm thẻ bài màu xám, nó đã rất cố gắng rồi.”
Cố Thanh Sơn nhìn tin tức xong thì thấy thẻ bài của bản thân mình so với Tiểu Tịch quá yếu.
... Thôi quên đi, cấp bậc của mình thấp như vậy có thể có một tấm thẻ để dùng đã là tốt lắm rồi.
Cố Thanh Sơn âm thầm an ủi bản thân.
Cố Thanh Sơn đứng trong khoảng trời đêm, lẳng lặng cảm nhận tình trạng của bản thân.
Sóng thủy triều linh lực trào dâng đã bước đầu dần dần bình ổn lại.
Bản thân chắc còn cần mấy ngày mới có thể nắm giữ hoàn toàn những linh lực mới sinh ra này.
Trong khoảng thời gian này, linh lực vẫn có thể rơi vào trạng thái hỗn loạn bất cứ lúc nào.
Vì thế, hiện giờ không có cách nào lập tức tiến hành đột phá.
- - quên đi, dù cho có hồn lực trợ giúp thì cũng không thể vội vàng đột phá, nếu không nhanh quá thường hỏng việc.
Cố Thanh Sơn không nghĩ tới chuyện tu vi nữa mà lấy một cái túi nhỏ màu đen ra.
Đây là túi để đồ của người mặc áo khoác đen, do chồng của nữ hoàng Hạt Ma giúp mở ra.
Mà điều không may là cả một nhà ba người bọn họ đã biến mất rồi.
Vì vậy, Cố Thanh Sơn định nhìn trước thử xem có thứ đồ gì không.
Dù sao, tương lai khó có thể đoán trước được, nếu như có thứ đồ gì có thể giúp mình thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn thì có kẻ ngốc mới không cần.
Hắn sờ sờ bên trong cái túi nhỏ màu đen, lấy ra một đồng tiền.
Đây là một đồng tiền màu xanh sẫm.
Mặt trên của đồng tiền khắc một con quái vật khổng lồ trông khá giống bạch tuộc, nó đang dùng những cái xúc tu với đầy gai nhọn, tràn đầy khí lạnh -- bắt lấy mười mấy chiếc phi thuyền ở trong dòng chảy hỗn loạn của thời không.
Cố Thanh Sơn chỉ cầm đồng tiền này mà trên tay cũng nổi lên một tầng sương lạnh.
- - được rồi, so với con quái vật này thì con quái vật trên đồng tiền số bảy kia lại đáng yêu giống như những con vật nhỏ vậy.
Cố Thanh Sơn lật ngược đồng xu màu xanh sẫm lại, nhìn mặt sau đồng tiền có khắc một con số.
“109.”
Thế mà đây lại là đồng tiền số 109. Chẳng trách mọi người khi di chuyển trong dòng chảy hỗn loạn của thời không đều vô cùng cẩn thận.
Dù sao thì có tổng cộng 1001 đồng tiền.
Mà những thứ này lại vượt qua sự hiểu biết của Cố Thanh Sơn.
Thầy triệu hồi ma quỷ Vương Thành khổ cực cả nửa đời người mới tích trữ được một rương đồng tiền số 7.
Cố Thanh Sơn bán tin tình báo của mình thì khen thưởng của bên chợ đêm cũng chỉ là một nghìn đồng tiền số 10 – điều này đã chọc cho không ít chức nghiệp giả ghen tỵ đến mức theo đuôi theo dõi hắn.
Không ngờ, trên người gã mặc áo khoác đen lại có đồng tiền số 109.
Cố Thanh Sơn lại tìm kiếm bên trong chiếc túi nhỏ màu đen, nhưng phát hiện ra bên trong không còn đồng tiền nào như vậy nữa.
Nói cách khác, người mặc áo khoác đen cũng chỉ có một đồng tiền như vậy.
Cố Thanh Sơn nhìn kỹ đồng tiền số 109 trong tay. Trên giao diện của Chiến thần nhất thời xuất hiện từng hàng chữ nhỏ.
[Đồng tiền số 109.]
[Khi sử dụng đồng tiền này có thể triệu hồi một cái tủ lạnh cá nhân.]
[Phương pháp sử dụng: Nắm đồng xu trong tay, đọc thầm món đồ uống lạnh ở trong đầu.]
Cố Thanh Sơn không kiềm chế được mà nhíu mày.
Đồng tiền này còn có cách sử dụng khác, đây đúng là chuyện bất ngờ.
Lẽ nào, những đồng tiền có con số càng cao thì lại có càng nhiều công dụng đặc biệt hơn?
Cố Thanh Sơn lắc đầu một cái, hắn cảm thấy mức độ hiểu biết của mình đối với khu Tranh Bá vẫn quá ít, quá nông cạn.
Vương Thảnh chỉ là một gã nửa mù chữ, ngay cả chữ cũng không biết, những tri thức gã nắm được quá ít, ngay cả pháp thuật triệu hồi ma quỷ cũng chỉ mới ở mức nhập môn.
Cả đời Vương Thành đều giao tiếp với những đồng tiền số 7. Đừng nói tới đồng tiền số 109 trên tay Cố Thanh Sơn, e rằng đồng tiền số 50 trở lên gã cũng chưa từng được thấy qua.
Coi như Cố Thanh Sơn đã thu được trí nhớ của hắn, nhưng nhiều khi, những ký ức này sẽ mãnh liệt cảm thấy rằng bản thân mình là một thằng ngu.
Ví dụ như lúc này.
- - Thế nên có nên tìm một số người có văn hóa để tiến hành việc Sưu Hồn sống không nhỉ, để mình có càng nhiều kiến thức hơn?
Cố Thanh Sơn bắt đàu nghiêm túc cân nhắc tính khả thi của chuyện này.
Hắn vừa tính tới chuyện này vừa đọc thầm trong đầu: “Đồ uống lạnh.”
Đùng!
Phía trên đồng xu màu xanh sẫm, con bạch tuộc khổng lồ kia phun ra một chiếc rương gỗ cao bằng cả một người.
Cố Thanh Sơn vội vàng đưa tay ra đón lấy chiếc rương gỗ, cẩn thận để rương xuống đất.
Hắn mở chiếc rương ra thì thấy bên trong được chia thành mấy tầng, được xếp các loại rượu với đủ màu sắc rực rỡ.
Tâm tình Cố Thanh Sơn tốt hẳn lên.
Hắn hơi do dự liền chọn vài chai rượu rồi mở ra, thử vài vị.
Rất nhanh Cố Thanh Sơn đã phát hiện ra, tầng thứ nhất của rương có nhiệt độ khoảng 10 đến 16 độ, dùng để đặt một vài loại rượu trái cây có vị hơi thanh đạm.
Tầng thứ hai khoảng 7 – 9 độ, phần lớn là một số loại đồ uống.
Tầng thứ ba mới là tinh hoa, có rất nhiều rượu mạnh được ướp lạnh.
Chậc, đúng là một người sành uống rượu.
Đáng tiếc lại là kẻ địch, nếu không đã có thể làm quen một chút.
Cố Thanh Sơn thỏa mãn cất tủ lạnh đi rồi lại cẩn thận cất đồng xu số 109 này vào người.
Làm xong những chuyện này hắn mới nhìn vào trong cái túi nhỏ màu đen một lần nữa.
Ngoại trừ đồng tiền số 109 vừa rồi, bên trong cái túi nhỏ màu đen con có một đống tiền nho nhỏ, tất cả đều là đồng tiền số 10.
Phát tài rồi.
Cố Thanh Sơn quyết định, nếu nữ hoàng Hạt Ma lại xuất hiện thì mình nhất định sẽ chia đều đống tiền này với bà ấy.
Trong chuyện chia tiền, mình tuyệt đối sẽ công bằng.
Đương nhiên, chịu thiệt một chút cũng được, một chút đồng tiền số 10 này hoàn toàn có thể để đối phương lấy trước, bản thân mình chỉ cần chỗ còn lại.
Còn đối với...
Ừm... Cái thứ nhỏ bé như tủ lạnh này không cần phải để cho bà ấy nhìn thấy.
Trong cái túi nhỏ màu đen ngoại trừ đống tiền xu này thì không còn gì cả.
Ngay cả sách thẻ bài của người mặc áo khoác đen cũng không có.
Điều này làm Cố Thanh Sơn tiếc rẻ một hồi.
Hắn dọn dẹp mọi thứ gọn gàng rồi lại nhìn về phía chợ đêm.
Lúc này, sự ồn ào ở trên bầu trời đã dần dần yên tĩnh lại.
Những chiếc phi thuyền gặp tai nạn kia đương nhiên sẽ do chợ đêm phái người đi xử lý.
Những người lái phi thuyền hầu hết đều là chức nghiệp giả, dùng thực lực cá nhân ra mà nói thì hầu như không thể chết trong chuyện như vậy.
Nếu không vì để tiết kiệm thể lực và để tránh né quái vật hư không thì căn bản mọi người sẽ không cần dùng tới phi thuyền để vượt qua dòng chảy hỗn loạn của hư không.
Kể cả trên trời đã từng xuất hiện một cái miệng thịt đầy khủng bố, hay là việc phi thuyền dồn dập bị tai nạn, hay là việc ở nhiều nơi đã nổ ra bạo loạn và chiến tranh.