Laura giật mình, cúi đầu suy ngẫm những lời này của Cố Thanh Sơn.
Hắn lại nhìn về phía Ly Ám nữ đế, nói: “Tiếp theo đây, chúng ta tiếp tục.”
“Được, ba vị Ma vương đã định, tiếp theo chúng ta tìm A Tu La Vương.” Ly Ám nữ đế nói.
“A Tu La Vương là một tồn tại như thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Trong lòng hắn nhớ lại A Tu La Vương mà mình từng gặp.
Trên thực tế, Cố Thanh Sơn rất là kính phục vị A Tu La Vương và Đại Quỷ tướng đó.
Bọn họ vì cứu Khinh Âm, bằng lòng chờ đợi vạn năm.
Ly Ám nữ đế nói: “A Tu La Vương không có tham lam, nhưng đặc biệt thích chiến đấu và chiến tranh. Nếu như ông ta rảnh rỗi không có chuyện gì làm, chắc chắn vừa gọi sẽ đến ngay, nhưng nếu như bọn họ đang phát động chiến tranh với thế giới khác, vậy thì hơi khó.”
Chỉ thấy Ly Ám thay đổi thủ ấn, làm thành một một chú triệu hồi khác, tiếp tục kêu gọi.
Không bao lâu, trong hư không xuất hiện một ngọn lửa màu xanh lục.
Ngọn lửa màu xanh từ từ lan ra, hóa thành một bức tường lửa.
Một giọng nam từ ngọn lửa xanh truyền ra, hỏi: “Ly Ám nữ đế, cô tìm ta là có chuyện gì?”
Ly Ám dựa theo những lời trước đó, kể lại chuyện Thiên kiếp một lần nữa.
Trong ánh sáng màu xanh, người đó im lặng một lúc rồi khó xử nói: “Gần đây ta đang chuẩn bị chinh chiến ở vài thế giới khác, hôm nay đúng lúc phải xuất phát, thật sự không rảnh...”
Ly Ám nói: “Nếu ta đi tìm một Tu La giới xa lạ, rồi tìm một Tu La Vương xa lạ khác, vậy thì rất là phiền phức, vẫn mong ông có thể giúp ta lần này.”
“Thiên kiếp à, người ứng kiếp….. Ồ?”
A Tu La Vương nhìn quanh bốn phía, đột nhiên phát ra một tiếng kinh ngạc.
Ông ta vừa động, chỉ thấy ngọn lửa xanh bay lên, hóa thành một luồng ánh sáng bay đến bên cạnh Cố Thanh Sơn, không ngừng xoay quanh hắn.
Cố Thanh Sơn tay cầm kiếm, khuôn mặt trầm tĩnh, không nói câu nào.
Ngọn lửa xanh chiếu rọi thân thể của hắn, chỉ trong chốc lát đã bay trở về.
A Tu La Vương nhận lấy ngọn lửa màu xanh, dường như đang cảm nhận gì đó, trầm mặc ít phút.
“Người này, chính là người ứng thiên kiếp lần này?” Ông ta bỗng nhiên hỏi.
“Đúng thế.” Ly Ám trả lời.
“Vậy được, ta đồng ý, đến lúc đó ta sẽ đến đúng giờ.” A Tu La Vương nói.
Lần này người kinh ngạc lại là Ly Ám nữ đế.
Nhưng mà nếu như đối phương đã đồng ý rồi, vậy thì phải nhân lúc đối phương còn chưa nuốt lời, lập tức định ra khế ước!
Ly Ám nữ đế mau chóng ném lá của Thánh thụ Kinh Cức ra, để A Tu La Vương lập ra lời thề hợp tác.
A Tu La Vương nhanh chóng lập xong khế ước.
Lúc này Ly Ám nữ đế không thể nhịn tiếp được nữa, hỏi: “Không phải ông bận việc khác à? Tại sao lại đồng ý chứ?”
“Hai trăm triệu linh hồn không hề ít, hơn nữa trên người của người này có hai món đồ có nguồn gốc sâu xa với tộc A Tu La ta, cho nên ta giúp hắn một lần.” A Tu La Vương nói.
Cùng với lời nói của A Tu La Vương, mọi người đều ngạc nhiên nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Hắn và A Tu La có nguồn gốc sâu xa?
“Được rồi, ta đi trước một bước, lúc Thiên kiếp bắt đầu, ta sẽ đến giúp đỡ.” A Tu La Vương nói.
“Xin đợi một chút.”
Mắt thấy A Tu La Vương sắp rời khỏi, Cố Thanh Sơn nhanh chóng gọi một tiếng.
“Ngươi có chuyện gì?” A Tu La Vương chậm rãi nói.
“Thỉnh giáo một chút, trên người ta có hai món đồ gì, tại sao ta lại không biết?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ngươi đương nhiên là không biết, đây là bí thuật thần hồn của tộc A Tu La bọn ta, chỉ có người của bọn ta nhìn thấy mới có thể hiểu được.” A Tu La Vương nói.
Cố Thanh Sơn giật mình.
Trong thế giới nguyên bản, hắn từng đến Hoàng Tuyền, cũng từng qua lại với A Tu La Vương vạn năm trước, đã tiếp nhận toàn bộ kỹ năng chiến đấu và kinh nghiệm của đối phương, nhưng chưa từng nghe nói đến bí thuật thần hồn gì.
Có lẽ lúc đó A Tu La Vương cảm thấy những thứ này vô ích, cho nên đã không truyền lại cho hắn.
Vừa nghĩ đến điểm này, Cố Thanh Sơn nghiêm túc hành lễ, nghiêm chỉnh nói: “Vẫn mong ngài giúp ta giải thích nghi hoặc? Ta vô cùng cảm kích.”
“Cũng được, ta có thể nói một chút.” A Tu La Vương cân nhắc nói.
“Trên người ngươi có một lời chúc phúc của A Tu La Vương, loại chúc phúc này chỉ có Vương giả Tu La mới có thể nắm giữ, nó đại biểu cho việc ngươi đã từng giúp A Tu La Vương giải quyết một vấn đề hết sức quan trọng.”
“Lúc ngươi đi lại trong vạn giới, tất cả A Tu La của lục đạo thế giới đều sẽ cảm nhận được bí thuật này, bọn họ đều sẽ xem ngươi như là người của mình.”
Cố Thanh Sơn tỉ mỉ nhớ lại, hình như trước lúc quyết chiến, A Tu La Vương đã chờ đợi một trăm nghìn năm.
Còn bản thân hắn đã thành công kéo dài thời gian của Thiên Thần, để A Tu La Vương và Đại Quỷ Tướng phát động sự trả thù cuối cùng.
Thì ra là vậy.
Có lẽ là một khoảnh khắc nào đó, A Tu La Vương vì muốn cảm ơn hắn, nên mới ban cho hắn loại chúc phúc này.
Tiếc là hắn hoàn toàn không biết A Tu La Vương và Đại Quỷ Tướng đã tiêu tán rồi, hay là vào luân hồi rồi, hoặc là đã cùng với Khinh Âm trở về đế quốc Thiên Lam.
Linh hồn chờ đợi một trăm nghìn năm, sau khi hoàn thành tâm nguyện, thì sẽ như thế nào?
Đây là lĩnh vực mà bản thân hắn hoàn toàn không biết được.
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi.
Hắn lại hỏi: “Lúc nãy ngài bảo rằng trên người ta có hai món đồ có nguồn gốc sâu xa với tộc A Tu La, không biết ngoại trừ bí thuật thần hồn thì thứ còn lại là gì?”
A Tu La Vương bình tĩnh nhìn hắn, đột nhiên cười nói: “Đây là một chuyện rất riêng tư, dù sao không phải là chuyện gì xấu. Tương lai có lẽ ngươi sẽ hiểu, nhưng bây giờ ta không thể nói ngươi biết.”
Ông ta vừa vẫy tay, ngọn lửa xanh theo đó dần to lên, hoàn toàn bao bọc lấy ông ta.
Ngọn lửa xanh từ từ tan biến.
A Tu La Vương đã rời khỏi quảng trường, rời khỏi thế giới chúng thần thất lạc này.
Sau khi giải trừ thuật pháp kêu gọi của thiên kiếp, ông ta nhanh chóng trở lại thế giới của mình.
Đây là một thế giới tràn đầy khói lửa chiến tranh.
Đại quân đang tập kết.
Tất cả A Tu La đều đang hăm he chuẩn bị, kiểm tra vũ khí của mình.
Một cuộc chiến tranh với giữa họ với một thế giới khác đang sắp bùng nổ.
A Tu La Vương từ từ ngồi lên con voi trắng của mình.
Ông ta rơi vào trầm tư.
“Vương, ngài sao vậy?” Một A Tu La nữ ở bên cạnh lấy làm lạ hỏi.
“Không sao, truyền lệnh của ta, trước tiên chúng ta đừng đến thế giới đó chinh chiến.”
“À, nhưng mà mọi người đều đã chuẩn bị……”
“Ta biết, đợi chút nữa có một thiên kiếp, ta sẽ dẫn mọi người đến đó tổ chức một bữa tiệc giết chóc. Sau đó, chúng ta sẽ đi chinh chiến.”
“Vâng!”
Nữ A Tu La vội vàng từ nhảy xuống lưng voi trắng, lớn tiếng lan truyền mệnh lệnh của A Tu La Vương.
A Tu La Vương một mình ngồi trên voi trắng, im lặng một lúc.
Bỗng nhiên, ông ta thì thào ra tiếng.
“Đây cũng thật là hiếm gặp.”
“Cả đời A Tu La đều vì chiến đấu, chưa từng rơi lệ, nhưng nàng lại đưa nước mắt của mình cho ngươi……”
Phía bên kia.
Cố Thanh Sơn vẫn cảm thấy không hiểu ra sao.
Hắn chỉ cảm thấy trong lòng xuất hiện một cảm giác buồn bã man mác.
Nhưng bây giờ tình hình nguy cấp, những chuyện tiếp theo vẫn phải tiếp tục làm.
“Được rồi.” Hắn áp chế tâm trạng phiền muộn trong lòng xuống, hít sâu một hơi nói: “Tiếp theo đây chúng ta phải kêu gọi bốn vị Quỷ Vương?”
Ly Ám nữ đế nói: “Đúng thế, nhưng mà không giống với kêu gọi Ma Vương, Thiên Ma chúng ta vốn không qua lại cùng Quỷ Vương, cho nên câu chú của ta sẽ tùy tiện kêu gọi một số Quỷ Vương của Quỷ giới đến đây, chúng ta cần phải đạt thành giao ước với bọn chúng.”
“Nghe ra độ khó rất cao.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đúng thế, bọn họ sẽ đến đây cùng lúc, vậy thì rất phiền phức.” Ly Ám nữ đế nói.
Lúc này Ma Mẫu nguyên thủy cũng đi đến, nói: “Yên tâm, có ta ở đây, nếu thực sự không được, bọn chúng cũng không dám làm khó gì.”
“Đa tạ, có thể nói cho ta biết, bốn vị Quỷ Vương có những đặc điểm gì, để ta biết tính toán.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cái này đơn giản.” Ma Mẫu nguyên thủy nhìn về phía Ly Ám.
Ly Ám giải thích nói: “Quỷ Đói không tinh thông các thuật pháp về linh hồn, nhưng cũng rất khó bị thương vì thuật pháp, thích ăn tủy não của chúng sinh.”
“Quỷ Hoàng Tuyền là hóa thân của chúng sinh sau khi chết, ngươi không giết được nó, chỉ có thể khiến nó trở về Hoàng Tuyền ngủ say, cho nên tuyệt đối đừng đắc tội nó, một khi nó ghi thù, ngươi sẽ rất phiền phức.”
“Sức chiến đấu của quỷ Uống Máu rất kinh người, mỗi khi nó hút đủ lượng máu nhất định, thực lực sẽ tăng vọt một lần.”
“Quỷ Ma La Thân thì hơi giống với Thiên Ma bọn ta, nhưng khác một chỗ là loại quỷ này mỗi ngày đều bắt buộc phải giết chóc, nếu không sẽ bị chết. Sau khi giết chết chúng sinh, nó không cần hồn lực của chúng sinh, chỉ cần hút tử khí mà lúc các sinh linh chết tỏa ra là đã có thể thỏa mãn.”