Chỉ thấy dung nham trong hồ phía dưới đang không ngừng rung động.
Ngay sau đó một vật kỳ quái nổi lên khỏi mặt dung nham.
Nhìn qua nó có hình một quả thông hoàn chỉnh, thể tích bên ngoài dường như có thể chứa ba tới năm người.
Sau khi được dung nham gột rửa, bùn đất bên ngoài quả thông dần dần tan ra hết, toàn bộ vỏ ngoài hiện ra từng đường hoa văn thần bí.
Xem ra, quả thông to lớn này vốn ẩn nấp ở tận đáy vực sâu Băng Tuyết, do vô số Tuyết Ma trông giữ.
Nếu không phải súng lục Liệt Diễm Thần Điểu Phượng Hoàng trong truyền thuyết phát huy tác dụng, một lần bắn đã đánh nát toàn bộ vực sâu Băng Tuyết, có lẽ sẽ không có ai phát hiện quả thông này.
"Rốt cuộc đây là thứ gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Hàn Băng quả." Trong ánh mắt Laura hiện lên vẻ kỳ quái: "Đây là quả của một loại cây quý thường mọc ở khu Kỳ Dị, thích tìm nơi băng hàn để ẩn nấp, có thể cắt đứt khí tức, chống lại tất cả dò xét, khuyết điểm duy nhất chính là sợ nhiệt độ cao."
"Thảo nào nó nổi lên." Cố Thanh Sơn gật đầu nói.
Quả này thật sự là rất trùng hợp, nếu hắn không dùng cây súng kia thì có lẽ không biết được quả này vẫn luôn nấp ở dưới đáy vực.
Trong lúc hai người nói chuyện thì quả thông kia dần dần đã không trụ được trong dung nham nữa.
Tầng ngoài quả bắt đầu xuất hiện vết rạn.
"Bụp!"
Âm thanh vỡ vụn vang lên.
Quả thông kia đã vỡ thành rất nhiều mảnh nhỏ.
Một sợi lông chim tản ra khí lạnh dày đặc xuất hiện trước mắt hai người.
Nó nằm trong một mảnh vỏ vỡ, trong nhất thời chưa tiếp xúc với dung nham đang sôi trào.
Thời điểm lông chim này vừa xuất hiện, dung nham xung quanh đột nhiên tắt ngúm.
Từng mảng dung nham lớn nhanh chóng đông lại thành từng mảng đá đen.
Thế nhưng sợi lông chim này muốn dùng sức mạnh của mình nó chống lại cả hồ dung nham thì hoàn toàn không đủ.
Lông chim nhẹ nhàng run rẩy.
Đột nhiên mặt ngoài lông chim băng tuyết này phóng ra một tầng ánh sáng năm màu nhàn nhạt.
Laura biến sắc.
Cô nhận ra cái lông chim này.
"Nhanh vớt nó trở lại!" Laura lớn tiếng thét to.
"Được."
Cố Thanh Sơn vận khởi bí quyết thu vật, đứng trên vách núi rất xa vẫy tay.
Lông chim băng tuyết lập tức bay vào trong tay hắn.
Khí lạnh thấu tới tận xương.
Sương trắng thật mỏng bám lên ngón tay hắn bắt đầu lan dần lên cánh tay.
Cố Thanh Sơn thúc giục linh lực tạm thời chống lại băng sương.
Loại sức mạnh nguyên tố hàn băng trình độ này không thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Nhưng đây chỉ là một cái lông chim đã có uy lực như vậy, cẩn thận suy nghĩ càng khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc.
Cố Thanh Sơn híp mắt chăm chú quan sát lông chim bông tuyết.
Chỉ thấy trên cái lông chim này có một vết máu mờ nhạt không rõ ràng.
Lông chim rời khỏi hồ dung nham thì tầng ánh sáng năm màu bao xung quanh nó cũng trở nên yếu đi vài phần.
Lúc này Laura mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.
May là Cố Thanh Sơn ra tay đúng lúc, nếu không bị dung nham kích thích thì khí tức của lông chim này sẽ bại lộ hoàn toàn.
Cô vẫn chưa yên tâm, bắt đầu tụng niệm một loại chú ngữ cho lông chim băng tuyết này.
Dần dần, ánh sáng bao xung quanh lông chim đã thu hết vào trong.
Lông chim khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
"Phù... Em đã giấu dao động của nó đi, Thần Hi Chi Quang sẽ không phát hiện ra sự tồn tại của nó." Laura thở ra một hơi dài, may mắn nói.
Cố Thanh Sơn yên lặng chờ cô làm xong mọi chuyện mới lên tiếng hỏi: "Đây là cái gì?"
Trên mặt Laura toát lên sự bi thương và khó hiểu.
"Đây là lông chim của Ilia - Hàn Dạ Chi Sương, thoạt nhìn có lẽ cô ấy từng ẩn núp ở đây." Laura lẩm bẩm nói.
"Cô ấy là người quen của em?"
"Đúng vậy, Ilia - Hàn Dạ Chi Sương và Thần Hi Chi Quang là hai người mạnh nhất trong nhóm chim Kinh Cức."
"Thần Hi Chi Quang phụ trách công tác hộ vệ... Cô ta thống lĩnh tất cả hộ vệ của hoàng thất, chủ quản tất cả vấn đề an toàn."
...
"Thần Hi Chi Quang thừa dịp chúng em rời khỏi vương quốc, nhân cơ hội này tới Abruzzo, một lần giết chết tất cả người nhà của em rồi phong tỏa ngăn cản tin tức."
"Hàn Dạ Chi Sương đâu?"
"Cô ấy phụ trách tất cả chiến sự đối ngoại của vương quốc chim Kinh Cức."
Cố Thanh Sơn ý thức được tầm quan trọng của chuyện này, bất ngờ nhướn mày.
"Tất cả quân đội nằm trong sự chỉ huy của cô ấy?" Hắn hỏi.
"Đúng vậy."
"Tại sao cô ấy lại ở chỗ này?"
Laura lắc đầu nói: "Em cũng không rõ lắm, sau khi chúng em rời đi, Thần Hi Chi Quang vốn phụ trách tất cả công tác hộ vệ, mà Ilia phụ trách trấn thủ quốc gia... Nhưng tại sao lại có lông chim của cô ấy xuất hiện ở đây?"
Laura cũng chìm vào trong sự nghi ngờ sâu sắc.
Rốt cuộc là có chuyện gì?
Cố Thanh Sơn đã bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ.
"Anh thử ví dụ một trường hợp, em xem thử anh nói có đúng không nhé." Hắn nói.
"Được." Laura nói.
"Trên lông chim có máu, xem ra cô ấy đã bị thương."
"Đúng."
"Nếu cô ấy đã giấu lông chim đi, hiển nhiên là sợ Thần Hi Chi Quang phát hiện ra tung tích của cô ấy."
Laura gật đầu nói: "Lông chim của chim Kinh Cức sau khi nhổ ra vẫn ẩn chứa sức mạnh cường đại."
"Nếu dựa theo tình huống này, cô ấy bị thương ở bên ngoài, sau đó mới tiến vào thế giới này."
"Làm sao anh biết cô ấy bị thương bên ngoài thế giới này?" Laura hỏi.
"Bởi vì nếu cô ấy bị thương ở thế giới này thì chứng minh, cô ấy đã từng chiến đấu ở chỗ này. Mà anh nhớ em đã từng nói, khi vào thế giới của một chim Kinh Cức, con chim Kinh Cức khác tuyệt không thể để lộ khí tức, nếu không nhất định bị phát hiện."
"Vì vậy suy ra, tất nhiên cô ấy không chiến đấu ở nơi này, cho nên vết thương của cô ấy nhất định là bị ở bên ngoài."
"Quả thực là vậy." Laura nói.
Cố Thanh Sơn tiếp tục suy nghĩ, nhanh chóng nói: "Rất hiển nhiên là cô ấy nhạy bén phát hiện ra vấn đề gì đó, có lẽ là biết được tin tức bí ẩn nào đó, cho nên nảy sinh hoài nghi đối với Thần Hi Chi Quang."
"Cho nên cô ấy mới tới đây... Nhưng cô ấy đã tới chậm, Thần Hi Chi Quang đã xong việc."
"Toàn bộ hoàng thất, chỉ có em trốn khỏi một kiếp."
"Anh tin tưởng cô ấy chỉ cần hỏi thăm một chút thì sẽ biết tin Công Chúa điện hạ mất tích."
Cố Thanh Sơn nhìn Laura nhanh chóng nói: "Cha mẹ em đều đã bị hàng giả thế thân, mà em thì mất tích, Ilia - Hàn Dạ Chi Sương nhất định sẽ truy xét chuyện này."
"Ngay cả linh hồn của Cây Thánh Linh Vĩnh Cửu cũng không phát hiện ra tung tích của em."
"Cho nên Hàn Dạ Chi Sương cũng không thể tìm được em, cô ấy bất đắc dĩ đành phải tới thế giới bảo tàng của Thần Hi Chi Quang... Xem có thể tìm được em hay không, thuận tiện tìm kiếm nguyên nhân Thần Hi Chi Quang phản bội hoàng thất."
Cố Thanh Sơn nghĩ lại toàn bộ giả thiết từ đầu tới cuối một lần nữa, gật đầu nói: "Đại khái chắc là vậy."
Laura nghe xong những lời này thì sợ run một lúc lâu.
Cô cảm thấy người trước mắt thật sự có điểm đáng sợ.
May mắn hắn là người của câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa.
"Thảo nào..." Laura nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Bảo sao em có thể dễ dàng phong ấn thế giới này lại, thì ra thuật pháp thủ hộ mà Thần Hi Chi Quang thả ra bên ngoài thế giới này đã sớm bị Ilia phá hết. Nực cười là em còn cảm thấy em gặp may mới phong ấn được thế giới này."
"Em là làm cho Thần Hi Chi Quang không tìm được thế giới này, mà cô ấy là làm cho Thần Hi Chi Quang không phát hiện ra bất kỳ điểm khác thường nào. Cô ấy cao tay hơn." Cố Thanh Sơn thở dài nói.
Vừa nói Cố Thanh Sơn lại lâm vào suy nghĩ.
Hắn đột nhiên hỏi: "Cái người Ilia - Hàn Dạ Chi Sương này... Cô ấy có trung thành với hoàng thất hay không?"
"Cô ấy là giáo mẫu của em, từng phát thệ với thánh thụ Kinh Cức phải bảo vệ em."
"Thần Hi Chi Quang thì sao?"
"Cô ấy phát thệ sẽ biến đổi càng ngày càng mạnh, bảo hộ tất cả những thứ đáng giá bảo hộ."
"Thật giảo hoạt, nếu làm trái lời thề với thánh thụ thì sẽ có kết quả gì?"
"Thánh thụ sẽ lấy đi tất cả pháp lực của chim Kinh Cức."
Cố Thanh Sơn vỗ tay một cái nói: "Chuyện này thì tốt rồi, xem ra Hàn Dạ Chi Sương là ở bên phe chúng ta, nếu như chúng ta có thể tìm thấy cô ấy, thì cơ hội thắng Thần Hi Chi Quang sẽ lớn hơn."
Chiến thắng?
Laura ngẩn ngơ.
Từ khi tai họa xảy ra cho tới tận giờ khắc này, trong lòng cô chỉ có một ý niệm.
Đó chính là huyết mạch hoàng tộc của chim Kinh Cức không thể đoạn tuyệt, mình nhất định phải giữ được tính mạng, nhất định phải chạy trốn.
Nhưng người đàn ông này sau khi gặp được một cái lông chim, lại bắt đầu suy nghĩ muốn lật mình.
Thực sự là...
Laura cảm giác bản thân không biết nên cư xử thế nào đối với chuyện này.
Lúc này, âm thanh lúc trước rốt cuộc vang lên.
[Nhiệm vụ lần này đã kết thúc.]
[Cậu làm vô cùng tốt, là người đầu tiên thông qua nhiệm vụ chính thức một cách hoàn mỹ. Nếu như lần tới cậu còn có thể làm tốt như vậy, lúc cậu hoàn thành tất cả nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng tích lũy phong phú.]
"Ta còn tưởng sẽ thưởng luôn bây giờ." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.