Hầu hết các hòn đảo đã bị cây đại thụ Giới Ma đánh tan hoàn toàn.
Bụi đất bay khắp nơi, che lấp cả bầu trời.
Thế nhưng, bụi đất bao phủ vòm trời lại dần dần chuyển từ màu vàng nhạt sang màu đen.
Bởi vì không gian phía trên cao đã bị đè nén xuống, khiến tất cả bụi đất đều bị dồn vào cùng một chỗ.
Chỉ thấy mấy hòn đảo nổi ở chỗ cao nhất trên bầu trời tỏa ra các luồng linh quang, đột nhiên phát ra tiếng nổ vang trong không trung.
Âm thanh này báo hiệu các trận pháp Huyền Không giúp đảo lơ lửng trên không đã xảy ra vấn đề.
Thông thường, trên trận pháp Huyền Không sẽ thiết lập sẵn một độ cao nhất định. Khi trận pháp Huyền Không vận hành, hòn đảo sẽ luôn duy trì ở độ cao này.
Nhưng sự sụp xuống của không gian có sức mạnh vô cùng to lớn, trận pháp Huyền Không không đủ sức để đối kháng với nó, chỉ có thể sụp đổ.
Trong khoảng thời gian ngắn, đã có thêm nhiều hòn đảo rơi xuống ào ạt như sao băng.
Cá chép yên lặng nổi lên trên mặt nước, chăm chú nhìn cảnh tượng này.
Nó đang suy nghĩ tìm cách đối phó.
Mình biết La Sát Nữ nắm vững Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí, nhưng nàng ta lại không biết rằng mình có Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí.
Đây là ưu thế lớn nhất.
Cá chép vừa nghĩ cách đối phó, vừa lẳng lặng chờ đợi.
Chờ đợi khoảnh khắc cuối cùng khi thế giới sụp đổ.
Không ai biết được khi nào khoảnh khắc này sẽ tới.
Nếu như đến lúc đó, ứng cử viên La Sát còn lại vẫn không xuất hiện, vậy thì người có tư cách trở thành La Sát chính thức, chính là hắn.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Các hòn đảo va đập vào nhau.
Cùng với sự thu nhỏ của không gian, sự va chạm giữa các hòn đảo ngày càng nhiều hơn.
Cá chép thoải mái nhàn nhã bơi trong nước, quan sát cảnh tượng sụp đổ của thế giới.
Sắp rồi.
Thế giới sắp bị hủy diệt hoàn toàn rồi.
Cá chép vẫn tiếp tục bơi.
Thời gian qua đi...
Đột nhiên, cá chép hơi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào bầu trời.
Ở trên đó, một vết nứt đột nhiên xuất hiện.
Đây là vết nứt hình thành do xuyên qua không gian.
Cá chép nhanh chóng nhận ra điểm này.
Ai lại quay về một thể giới sắp sửa sụp đổ vào thời điểm này chứ?
Đáp án sắp được tiết lộ.
Cá chép quay người, hơi lặn xuống một chút, giấu mình dưới mặt nước.
Lúc này, nó hiểu rất rõ, cuộc chiến thật sự bây giờ mới bắt đầu.
Vết rách không gian được mở rộng, một nữ tử đeo mặt nạ hồ ly trắng xuất hiện từ trong đó.
La Sát Nữ.
Ngay khi nàng ta vừa xuất hiện, lập tức có bảy, tám tấm da người phát hiện ra sự hiện hữu của nàng ta.
Đây là một món mỹ vị ngon miệng!
Đám da người rối loạn.
Bọn chúng đánh về phía La Sát Nữ với một tốc độ không thể nhận ra.
Nàng ta không nói hai lời, xoay người hóa thành một khối nham thạch.
Khối nham thạch băng qua đám tu sĩ đang chen chúc chạy trốn, thoát ra khỏi đám bụi đất đang tung bay.
Nó rơi thẳng về một hướng.
Ánh mắt của đám da người lung lay, không nhìn thấy món ăn ngon miệng kia đâu nữa.
Đa số da người đều rời đi, đuổi theo những người tu hành khác. Nhưng vẫn có một số ít mấy tấm da người có thị giác tốt đã gia tăng tốc độ, đuổi theo khối nham thạch.
Bọn chúng nghĩ hết tất cả các cách để thăm dò khối nham thạch kia.
Thế nhưng, đây quả thật chỉ là một khối nham thạch.
Vật này, ăn chẳng có gì ngon.
Đám da người đành hậm hực rời đi, để lại khối nham thạch bình yên vô sự tiếp tục rơi xuống phía dưới.
La Sát Nữ chỉ trong nháy mắt đã nhận ra tình hình, chuyển hóa thành một khối nham thạch, chọn một vị trí để mình rơi xuống.
Lúc này, da người đầy trời đều không thèm đếm xỉa đến nàng ta.
La Sát Nữ âm thầm thở dài một hơi.
May mà mình đã rút ra được bài học từ kinh nghiệm thất bại vào lần trước khi bị truyền tống đến khu cách ly, chuẩn bị được biện pháp xử lý thích hợp.
Đối phương dùng cùng một chiêu thức đối phó với mình, kiểu gì thì mình cũng không thể để bị lừa lần nữa.
Cho dù bộ dạng của mình rất thảm hại, cho dù trên người mình dính đầy vết máu, thì mình cũng đã quay trở về rồi.
Đáng tiếc là bốn tên thủ hạ Huyền Linh cảnh đều đã bị trận pháp Phá Không truyền tống đi rồi.
Trong lịch sử chưa từng có bất kỳ người nào còn sống sau khi dùng trận pháp này.
Bốn tu sĩ Huyền Linh cảnh lận đấy!
Thủ hạ như vậy, đào tạo thật tốt thì sẽ trở thành trợ thủ rất đắc lực.
Tổn thất thật sự quá lớn!
Nếu như không thể thành công trở thành La Sát, mình sẽ thua rất thê thảm.
Nghĩ đến việc trở thành La Sát, La Sát Nữ lại thở dài.
Mình dựa vào Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí, sẽ rất dễ dàng thắng được trận khảo nghiệm này.
Bất luận đối thủ là ai, đều không có cách nào chiến thắng được Giới Ma.
Còn mình chỉ cần hóa thành một vật bình thường, chờ đợi đối phương bị loại.
Vậy cũng coi như là sự an ủi lớn nhất nhỉ?
Khối nham thạch rơi từ trên trời xuống.
Mục tiêu của nó là một đảo hồ.
Đây là hòn đảo nổi cuối cùng ở đây.
Tõm!
Khối nham thạch rơi vào trong hồ nước, chìm thẳng xuống đáy.
Cho dù toàn bộ thế giới đều đang bị hủy diệt, thì phía dưới đáy của hồ nước này tạm thời vẫn yên bình.
Khối nham thạch lẳng lặng nằm dưới đáy hồ, buồn chán chờ đợi khảo nghiệm kết thúc.
Lại nói, đối thủ kia rốt cuộc là ai?
Sao đột nhiên lại mọc ra một đối thủ cạnh tranh vậy chứ?
Chẳng lẽ là Tề Diễm?
Đúng rồi, rất có thể là hắn ta.
Suy cho cùng chỉ có hắn ta đã từng hại mình phải bỏ ra một mạng của La Sát.
Khối nham thạch lẳng lặng suy nghĩ.
Trong khi đó, một con cá chép thong dong bơi qua khối nham thạch.
Khối nham thạch chú ý tới con cá chép, liền có chút cảm khái.
Những con cá này vẫn còn đang hưởng thụ thời gian an nhàn, đâu biết được rằng lúc này đã là thời khắc cuối cùng của toàn bộ thế giới rồi.
Đã qua hàng chục hơi thở.
Trong lòng nham thạch thầm kinh ngạc.
Quái lạ.
Sao đối phương vẫn còn chưa chết?
Lẽ ra ngay khi phân ra thắng bại, hồ ly trắng sẽ xuất hiện. Thế nhưng, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của hồ ly trắng đâu.
Rốt cuộc là đối thủ như thế nào, mà có thể chống đỡ lâu như vậy trước mặt thể có ý thức của Giới Ma chứ?
Với thực lực của Tề Diễm, thì không có cách nào làm được điều này.
Lần này, khối nham thạch thật sự có chút tò mò.
Ngay sau đó, nó đột nhiên tỉnh ngộ.
Sơ suất rồi, rõ ràng mình có thể quan sát trận chiến trên bầu trời mà không bị Giới Ma phát hiện.
Khối nham thạch nghĩ như vậy, liền hóa thành một cành cây dài.
Nhìn cành cây này lại khá giống với dáng người, đó là bởi vì nàng ta vẫn chưa nắm vững và thành thục bí pháp, vẫn luôn có một số chỗ không được trôi chảy.
Có điều, trong tình huống bình thường, việc này cũng không sao cả.
Cành cây nổi lên từ dưới đáy hồ, lẳng lặng trôi dập dềnh trên mặt nước.
Nó quan sát cảnh tượng tàn sát đẫm máu ở khắp bầu trời, muốn tìm ra đối thủ của mình ở trên đó.
Trong lúc nó đang quan sát, nước hồ bỗng nhiên gợn sóng.
Cành cây đột nhiên nhận ra một thứ gì đó có thể tích khổng lồ đang lao tới từ dưới nước.
Đó là một con cá sấu dài năm mét.
Con cá sấu nổi lên trên mặt nước, lười biếng dập dà dập dềnh.
Cành cây thoáng nhìn nó mấy lần, liền không để ý tới nó nữa.
Chỉ là một con cá sấu mà thôi, trong đầm lầy và hồ nước, đó là thứ thường thấy.
Đợi chút, tại sao con cá sấu này lại bơi qua đây?
Chỉ thấy đôi mắt nhỏ của con cá sấu nhìn chằm chằm vào cành cây, không hề chớp.
Lúc này, trong lòng cành cây liền có chút bồn chồn.
Ngươi nhìn cái gì?
Tiểu gia chỉ là một cành cây thôi nhé!
Đang suy nghĩ, đột nhiên có mấy tấm da người lướt qua mặt hồ.
Cành cây lập tức xóa bỏ ý nghĩ giết chết con cá sấu này.
Ngộ nhỡ bị phát hiện, đó mới thật sự là hại nhiều hơn lợi.
Cành cây không động đậy nữa, nhưng lại thấy con cá sấu nắm lấy cơ hội, đột nhiên quẫy đuôi, quất bay cành cây.
Cành cây đề phòng đối phương cắn giết, nhưng không đề phòng chiêu này.
Suy cho cùng, lúc này nàng ta chỉ là một cành cây thật sự, cho dù phát động bí pháp cũng cần một chút xíu thời gian.
Cành cây bay lên trên không, rơi xuống bãi đất cát bên bờ hồ.
Phải một lúc lâu sau, cành cây mới có phản ứng.
Không ngờ mình lại bị một con cá sấu quất!
Chẳng lẽ con cá sấu này có vấn đề?
Cành cây bất động, tích lũy sức mạnh chờ thời cơ hành động.
Nhưng lại thấy con cá sấu kia yên lặng, bơi vài vòng trong hồ, rồi dần dần chìm vào trong nước.
Cá sấu rời đi rồi.
Cành cây ngẫm nghĩ một lúc rồi mới từ từ hiểu ra.
Nhìn bộ dạng như vậy, xem ra con cá sấu người to não nhỏ kia đã coi mình là kẻ xâm lược!
Cành cây đang suy nghĩ thì lại nhìn thấy một con sói vọt ra từ trong bụi cây.
Con sói này vừa nhìn thấy cành cây, liền nhào lên há miệng cắn.
Lúc này, trên bầu trời vẫn có rất nhiều da người bay qua để đuổi theo các tu sĩ. Cành cây thật sự không có cách gì để ra tay giết chết con súc sinh kia vào thời điểm này.
Trong nháy mắt, cành cây đột nhiên hiểu ra một chuyện khá... Xấu hổ.