Cố Thanh Sơn tranh thủ thời gian quan sát toàn bộ thế giới, muốn tìm ra một vài cách để ứng đối.
Grừ!
Giới Ma phát ra một tiếng gầm rú, âm thanh chấn động khắp nơi. Cây đại thụ bằng máu thịt càng ngày càng nhiều, bọn chúng đã chiếm cứ toàn bộ thế giới.
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn nhìn về một khoảng không ở phía xa xa. Chỉ thấy ở cùng không gian đó, có một hòn đảo nổi đang từ từ hạ xuống.
Cố Thanh Sơn nhìn sang những hướng khác.
Hễ là những hòn đảo nổi may mắn còn sống sót, tất cả đều không ngừng hạ thấp độ cao, nhìn giống như có một sức mạnh nào đó đang kéo bọn chúng từ trên bầu trời xuống vậy.
Đột nhiên, ở một chỗ phía trên cao xuất hiện vòng xoáy màu đen, khiến không gian nơi đó lập tức biến mất.
Bầu trời dường như cũng trở nên bé nhỏ hơn rất nhiều.
“Không gian... đang thu hẹp lại.” Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
Không giống với tưởng tượng của hắn, thế giới không lập tức tiêu tan, mà nó xuất hiện sự sụp đổ và thu hẹp.
Nói như vậy, đến thời điểm kết thúc của thế giới, bất kỳ một tu sĩ may mắn còn sống sót nào, cũng đều phải đối mặt trực diện với Giới Ma.
Đột nhiên, đất núi rung chuyển.
Ầm!
Trong tiếng nổ lớn, hòn đảo nổi của Quảng Dương môn bắt đầu nghiêng lệch. Cuối cùng, một gốc đại thụ Giới Ma đã đâm trúng vào chỗ này.
Trước sức mạnh của cây đại thụ, tất cả các trận pháp phòng ngự của hòn đảo nổi lập tức bị sụp đổ.
Cả hòn đảo chấn động không ngừng, những vết nứt trên mặt đất nhanh chóng mở rộng.
Non nửa hòn đảo đã bị tách ra, sụp đổ. Bụi đất tung bay, hơn phân nửa còn lại của hòn đảo thì gắng gượng treo trên không trung, tạm thời vẫn chưa rơi xuống.
Linh quang xuất hiện khi trận pháp sụp đổ lập tức thu hút vô số da người.
Bọn chúng chen chúc kéo đến.
Thế nhưng sau khi dạo quanh hòn đảo một vòng, bọn chúng lại phát hiện ra, trên khắp hòn đảo này không có bất kỳ tu sĩ nào tồn tại.
Da người chi chít nhanh chóng bay qua vùng trời của hòn đảo nổi nhỏ bé ấy, không cam lòng luẩn quẩn xung quanh nó một lát.
Đúng vậy, trên hòn đảo này quả thật có đủ loại sinh linh. Nhưng những sinh linh này đều quá bình thường, quá nhỏ bé, không có một chút linh lực nào.
Những thứ này không thể khiến đám da người hứng thú.
Chúng lại đợi thêm một lát nữa, cho đến khi cả hòn đảo sụp đổ, cũng không có bất kỳ tu sĩ nào xuất hiện.
Thấy hòn đào này đã hoàn toàn xong đời, đám da người không nhẫn nại được nữa, lập tức tản ra.
Trên bầu trời, có nhiều con mồi và hòn đảo ngon miệng hơn đang đợi chúng.
Đám da người đã hoàn toàn rời đi, tiến về phía trước để săn mồi.
Hòn đảo nổi của Quảng Dương môn đã hoàn toàn tan vỡ, sụp đổ rơi xuống phía dưới.
Toàn bộ hòn đảo, mảnh cuối cùng rơi xuống, là ngọn núi trên đảo.
Ngọn núi vốn dĩ sừng sững to lớn, cũng đổ nát rồi rầm rầm rơi xuống.
Các sinh linh trong núi sợ hãi chạy đi khắp nơi. Đáng tiếc, bọn chúng chỉ là những con dã thú không đủ linh trí, không thể hiểu được rốt cuộc thế giới đang xảy ra chuyện gì.
Bọn chúng rơi xuống trên cơ thể của Giới Ma, rồi từ từ chìm vào trong đó, hóa thành chất dinh dưỡng ít ỏi, thấm vào cơ thể của Giới Ma.
Trên núi, có một con linh hầu đuôi lửa đang ra sức leo lên trên đỉnh núi. Nó dùng cả tay và chân, động tác cực nhanh, hoàn toàn phát huy sự linh hoạt của loài khỉ đến trình độ cao nhất.
Ngọn núi vẫn tiếp tục rơi xuống. Thế nhưng, linh hầu đuôi lửa vẫn kiên nhẫn leo lên, tiếp tục leo. Cuối cùng, trước khi ngọn núi hoàn toàn rơi lả tả xuống, nó đã tới được đỉnh núi.
Nó đứng trên đỉnh ngọn núi, nhún người nhảy lên không trung.
Ngọn núi tiếp tục rơi xuống.
Linh hầu đuôi lửa nhảy lên.
Nó nắm được một nhánh cây.
Đây là một nhánh cây ở trên một hòn đảo nổi khác.
Trong khoảnh khắc hai hòn đảo chạm vào nhau, linh hầu đuôi lửa nhảy vọt sang!
Nó thành thạo xoay người, thuận theo cành cây leo lên trên một cây đại thụ.
Nó còn chưa kịp nghỉ ngơi, thì đã nghe thấy một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Hòn đảo này cũng bị cây đại thụ Giới Ma đánh trúng vào.
Bởi vì vị trí của hòn đảo này rất thấp, lại bị dính nguyên một đòn của cây đại thụ Giới Ma, cả hòn đảo chỉ trong phút chốc đã sụp đổ.
Con linh hầu đuôi lửa cúi đầu nhìn chăm chú cảnh tượng này, sau đó lại nhảy lên lần nữa.
Thế nhưng lần này, những hòn đảo ở bốn phía cách quá xa, nó căn bản không nhảy qua được.
Cả hòn đảo tan vỡ, rơi xuống với tốc độc nhanh chóng.
Xác của hòn đảo rơi xuống trên người Giới Ma, dần dần chìm vào trong đó, biến mất không thấy gì nữa.
Giữa không trung.
Ở vị trí ban đầu của hòn đảo, có một con bướm nhẹ nhàng đập cánh bay về phía hòn đảo nổi khác.
Con bướm vừa bay vừa cảnh giác quan sát tứ phía.
Chỉ thấy ở phía cao xa trên bầu trời, càng ngày càng có nhiều hòn đảo bị không gian cưỡng chế đè xuống.
Một số hòn đảo rơi thẳng xuống, số ít các hòn đảo còn lại vẫn đang gắng gượng chống đỡ.
Trong cả thế giới Huyền Không này, số hòn đảo may mắn còn sống sót đang giảm dần. Nhưng chúng vẫn cố gắng gắng gượng, tuyệt đối không muốn rơi xuống tiếp xúc với cơ thể của Giới Ma.
Bởi vì, không có gì có thể trốn khỏi sự chiếm đoạt của cơ thể nó.
Con bướm vỗ cánh, tiếp tục bay về phía mục tiêu của mình.
Thực ra, việc bay xuyên qua đám da người chi chít là một việc vô cùng nguy hiểm.
Tuy nhiên, con bướm mày chỉ là một sinh linh bình thường yếu ớt, không có chút linh lực nào.
Những thể có ý thức của Giới Ma lướt qua nó, nhào về phía các tu sĩ đang dốc sức chạy trốn, không thèm để ý đến nó một chút nào hết.
Tu sĩ là thức ăn ngon miệng nhất, tất cả da người đều muốn tranh giành.
Bọn chúng không có thời gian quan tâm đến một con bướm.
Con bướm bình an bay về phía một hòn đảo khác ở cách đó không xa.
Đó là một hòn đảo lớn có vùng đất hoang bát ngát.
Trong chốc lát, con bướm đã bay tới hòn đảo. Nó bay thấp xuống mặt đất, thuận thế hóa thành một con hươu sao có sáu tai.
Đây là một con linh thú cỡ nhỏ có tốc độ vô cùng nhanh.
Trước khi Giới Ma tới thế giới này, loại linh thú này rất được chào đón, bởi vì tốc độ chạy của nó gần như có thể bắt kịp tốc độ bay của tu sĩ.
Con hươu sao thong dong bước mấy bước, ttìm một bóng cây, nằm trong đó nghỉ ngơi.
Thể lực rất quan trọng, chỉ một chút cũng không thể tùy tiện lãng phí.
Nó nhìn chằm chằm vào bầu trời, quan sát từng hòn đảo nổi bị phá hủy, nhìn các tu sĩ bị mất mạng.
Vẻ mặt của nó chăm chú và bình tĩnh, giống như sự hủy diệt của thế giới này không hề ảnh hưởng gì đến nó.
Trên bầu trời, những hòn đảo may mắn còn sống sót càng ngày càng ít.
Ầm!
Không lâu sau, hòn đảo này cũng bị đánh trúng, bắt đầu sụp đổ.
Con hươu sao lập tức đứng lên, chạy nhanh ra ngoài. Nó mở rộng bốn chân, hóa thành một vệt ánh sáng chạy băng băng trên vùng đất hoang, vừa chạy vừa để ý đến tình hình các hòn đảo trên bầu trời.
Đột nhiên, một hòn đảo khác hoàn toàn bị mất kiểm soát, đâm vào hòn đảo này.
Đó là một đảo hồ.
Cùng lúc đó, hòn đảo này cũng bắt đầu nghiêng lệch dữ dội.
Rất nhiều sinh linh từ trên đảo rơi xuống.
Thế nhưng không việc gì, tốc độ của con hươu vẫn nhanh vô cùng.
Nó chạy rồi lại chạy, chạy băng băng lên đến chỗ cao nhất của vùng đất hoang.
Chỉ có đến được chỗ cao nhất, thì mới có một cơ hội sống sót.
Khi nó vừa chạy tới chỗ cao nhất, đảo hồ kia cũng thình lình đâm tới, gần như đập vào hòn đảo này theo một góc vuông.
Ầm!
Trong sự va chạm dữ dội, vô số sinh linh bị ném lên bầu trời.
Toàn bộ nước hồ hóa thành những vũng nước nhỏ, tập hợp lại với nhau rồi chịu lực hút của thế giới, rơi xuống tạo thành cơn mưa ùn ùn kéo đến.
Nước hồ được rắc khắp trời, xối xả trút xuống dưới.
Hai hòn đảo bị rạn nứt, vỡ tan ra thành hai luồng sương mù màu vàng trên bầu trời.
Trong khoảnh khắc trước khi hai hòn đảo va chạm vào nhau, con hươu sao đã chạy đến nơi cao nhất của vùng đất hoang.
Nó lại gia tăng tốc độ!
Lúc tiếng va đập khiến trời đất rung chuyển vang lên, nó đã nhảy lên thật cao, dựa vào tốc độ tích lũy từ việc chạy băng băng lúc nãy, vọt ra khỏi hòn đảo này.
Giữa không trung, mấy tấm da người ghét bỏ lách qua nó. Chúng đánh về phía mấy tu sĩ, trong phút chốc đã ăn hết sạch đối phương.
Còn con hươu sao kia thì xuyên qua bầu trời cao vòi vọi, bỏ lại hai hòn đảo đã bị hủy diệt ở phía sau lưng.
Nó lập tức vọt tới một đảo hồ khác.
Đây là hòn đảo may mắn sống sót cuối cùng ở đây, cũng là vùng đất mới mà nó đã nhắm tới từ lâu.
Nơi này có thể mang lại thời gian an bình tới hàng chục hơi thở cho nó.
Tõm!
Bọt nước văng khắp nơi.
Con hươu sao chìm vào trong nước hồ.
Ngay giây tiếp theo, con hươu ấy đã biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn một con cá chép xinh đẹp nổi lên trên mặt nước.