Ma Long kiên nhẫn nói rõ với đám Thần tộc. Đám Thần tộc lại thương lượng với nhau một lát, bàn bạc sách lược, lúc này mới theo thứ tự rời đi, bay về phía cổ thụ Kinh Cức.
Ma Long Vực Sâu ẩn vào hư không, yên lặng suy nghĩ một lát.
Ừm, không có vấn đề gì.
Ma Long biến mất trong hư không, kiên nhẫn đợi nghi thức sắc phong bắt đầu.
Bên kia.
Vương quốc Kinh Cức.
Hoàng cung.
Cố Thanh Sơn nâng sợi tóc của Laura, đang muốn phát động Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí, bỗng nhiên ngừng lại một chút.
Từ từ.
Hình như mình để sót một vấn đề.
Laura là bé gái.
Mình biến thành cô bé, chẳng lẽ phải biến thành nữ?
Hơn nữa mình sẽ biến thành dáng vẻ Laura từ đầu tới chân, không khác nhau chút nào.
... Mặc kệ nói thế nào, biến đổi giới tính vẫn hơi xấu hổ.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm một lát, gọi: "Sơn Nữ."
Hư không khẽ động.
Một cung nữ gương mặt lạnh lùng thanh tú xuất hiện.
"Công tử, tôi đây."
Cô lại hơi thi lễ với mọi người, xem như chào hỏi.
Mọi người cũng rất khách khí.
... Tất cả mọi người đều biết kiếm linh của thanh kiếm này đến từ Hoàng Tuyền.
Không dễ chọc.
Cố Thanh Sơn đặt sợi tóc trong tay Sơn Nữ, nói: "Cô biến thành Laura đi."
"Vâng."
Sơn Nữ nhận sợi tóc, nhắm hai mắt lại, yên lặng phát động Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí.
... Bản thân Sơn Nữ đã có khả năng đoạn pháp, có thể ngăn cách tất cả thuật pháp nhìn trộm.
Lần trước đi tới chỗ thi thể khổng lồ, Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí cũng đã hoàn toàn tiến hóa.
Như vậy, sẽ không ai phát hiện Sơn Nữ là giả mạo.
Sơn Nữ dần dần biến thành dáng vẻ Laura, giọng nói cũng trở nên non nớt: "Công tử, tôi còn một vấn đề nhỏ."
"Sao vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Trước giờ tôi chưa từng làm Nữ vương, sợ trong lúc đi đứng để lộ gì đó." Sơn Nữ lo lắng nói.
Cố Thanh Sơn cười, cổ vũ: "Bình thường cô gặp Laura nhiều lần rồi, chắc là hiểu rõ lời nói hành động của cô bé. Tiếp theo, cô chỉ cần phát động năng lực mạnh nhất của tôi."
"Là gì?"
"Diễn."
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Trương Anh Hào, cảm ơn từ đáy lòng: "Cũng nhờ anh bảo tôi đi học diễn xuất, nhiều lúc đã giúp tôi rất nhiều."
Trương Anh Hào làm như đương nhiên nói: "Diễn xuất là kiến thức cơ bản của sát thủ, sát thủ đứng đầu có thể đóng giả thành bất cứ ai... Đây là một nghệ thuật."
"Được rồi, chúng ta giải trừ nguy cơ của Laura trước rồi sẽ bàn tới chuyện diễn xuất." Cố Thanh Sơn nói.
Lúc này Laura đã đi vòng quanh Sơn Nữ vài vòng, vui vẻ nói: "Oa, thật sự trông rất giống em, có điều quần áo của chị không thích hợp. Đi theo em, em đưa chị đi tìm một bộ đồ thích hợp mặc dịp điển lễ..."
Cô bé kéo Sơn Nữ đi ra ngoài.
Cũng không quá lâu, hai Laura xuất hiện trước mặt mọi người.
Hai người mặc vương phục giống nhau, đeo trang sức giống nhau, diện mạo giống nhau như đúc, thập chí ngay cả khác biệt nhỏ nhất trên gương mặt cũng không có.
Điều duy nhất có thể nhận biết ra họ chỉ có vẻ mặt của hai người.
Một người lạnh lùng xa cách, một người hoạt bát đáng yêu.
Cố Thanh Sơn đánh giá hai Laura, lẳng lặng suy tư.
Thật ra cũng tạm ổn rồi.
... Chỉ còn một vấn đề cuối cùng.
Thay đổi góc độ để suy nghĩ, nếu mình muốn ám sát một nhân vật đứng đầu, mình nhất định sẽ xác nhận nhân vật đó là người thật hay thế thân để tránh trúng kế.
Ừm...
Ba loại năng lực của Laura...
Thật ra cũng không phải không có cách giải quyết.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lát, nói cẩn thận kỹ càng với Sơn Nữ.
Mọi người cũng yên lặng lắng nghe.
Cuối cùng Cố Thanh Sơn nói: "Diệp Phi Ly, lúc Nữ vương tuyên bố sắc phong, cậu sẽ lên sân khấu... Đến lúc đó tôi và Trương Anh Hào sẽ cải trang thành hộ vệ của cậu."
"Được." Diệp Phi Ly nói.
"Không thành vấn đề." Trương Anh Hào cũng nói.
Cố Thanh Sơn lại nói: "Laura, anh và Trương Anh Hào vẫn còn bị truy nã, các em có lễ phục gì có thể che giấu gương mặt không?"
Laura gật đầu, nói: "Có, em tìm cho các anh hai bộ giáp của Người bảo vệ cổ thụ. Đây là chiến sĩ hộ vệ trong buổi điển lễ, có mặt nạ đặc thù che giấu khuôn mặt."
Cố Thanh Sơn lại nói: "Lâm, cô ẩn ở chỗ tối, phụ trách bảo vệ Laura... Lỡ như kẻ địch thực sự xuất hiện, cô hãy chọn kẻ lợi hại nhất trong đó, trực tiếp giết chết."
Laura lập tức dựa vào người Lâm, ra vẻ đáng thương nói: "Chị, chị nhất định phải giúp em."
Lâm xoa đầu Laura, dịu dàng nói: "Yên tâm, chị còn muốn xem thử là ai dám bắt nạt Laura."
Bên kia.
Nơi giao nhau giữa khu Tranh Bá và khu Kỳ Dị.
Một bóng xám vô cùng vô tận từ phương xa bay tới, giống như tinh vân mênh mông cuồn cuộn.
Cự thú Vực Sâu.
Nó chỉ tùy tiện di chuyển đã vượt qua vô số thế giới, tiến từ tầng thế giới này đến tầng thế giới kia.
Con Cự thú Vực Sâu này đang dùng tốc độ nhanh nhất đi đường.
Thân hình che khuất mặt trời của Khuyển Thần đứng trước mặt cự thú này cũng trông nhỏ bé đến lạ.
Nhưng Khuyển Thần không hề sợ hãi.
Nó giơ pháp trượng trong tay lên trước Cự thú, nhanh chóng niệm một đoạn chú ngữ tối nghĩa.
Lúc Cự thú Vực Sâu đi tới trước mặt nó, nó thấp giọng quát lên:
"Ta là người hầu cận nghe theo ý chí của Tử Thần. Chỉ cần ta còn ở đây, bất cứ tồn tại nào cũng không được phép qua!"
Cả dòng chảy hỗn loạn của thời không đều bắt đầu chấn động kịch liệt.
Ngọn gió hư không thổi mãi không ngừng cũng tránh khỏi nơi này.
Quang ảnh của vô số thế giới hiện lên, vặn vẹo biến hình liên tục, dường như đã không chịu nổi sức mạnh nào đó đột nhiên buông xuống.
Cự thú Vực Sâu không thể không dừng lại, cực kỳ sợ hãi lùi về phía sau một bước.
Một bóng người nhảy xuống khỏi lưng nó.
"Tử Thần?" Giọng nữ nói.
"Đó là xưng hô đã sớm chôn vùi dưới tro bụi rồi." Giọng nam nói.
"Một xưng hô đã sớm biến mất trong lịch sử vĩnh hằng, lại được người hầu của nó lấy ra khoe khoang." Giọng nữ nói.
Giọng nam và nữ đồng thời lấy ngữ điệu cảm thán than thở: "Bất kể là Tri Thức hay Thánh Linh, thậm chí là Sinh Mệnh và Tử Vong, những thần linh đó đã sớm biến thành tro bụi. Sao ngươi dám lấy sức mạnh của chúng ra ngăn cản Hỗn Loạn?! Linh hồn của ngươi sẽ bị ta ăn sạch!"
Bốn phía yên tĩnh.
Đột nhiên, một tiếng kêu chói tai vang vọng cả hư không:
"A..."
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả phóng ra tất cả sức mạnh, dẫn dắt tất cả linh hồn chúng sinh trong hư không vô tận bay về phía mình.
Hắc Khuyển không động đậy, chỉ dựng thẳng quyền trượng ở trước mặt.
Trong tiếng gào thét của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, pháp trượng Tử Vong bỗng tỏa ra quang huy bàng bạc, bảo vệ Hắc Khuyển.
"Vừa ra tay đã sử dụng loại công kích mạnh nhất. Hỡi quái vật đến từ Vực Sâu, nhìn ngươi có vẻ rất sợ hãi."
Hắc Khuyển nhếch miệng, lộ ra răng nanh sắc nhọn.
.....
Hai hộ vệ Kinh Cức đồng thời tiến vào bẩm báo.
Laura đứng dậy từ chỗ ngồi.
... Nghi thức sắc phong sắp bắt đầu, đây là cảnh hàng tỉ thế giới đều đang chờ xem.
Lần đầu tiên trong lịch sử, vương quốc Kinh Cức sắc phong người ngoài tộc.
Việc này mang ý nghĩa rất trọng đại.
Tất cả mọi người đều đứng dậy.
"Tốt lắm, chúng ta làm theo kế hoạch." Cố Thanh Sơn vỗ tay nói.
Giờ phút này, trong lòng hắn tràn đầy hăng hái.
Cuối cùng...
Cuối cùng cũng có nhiều chiến hữu như vậy, mình không cần một mình đau khổ giãy giụa nữa!
Diệp Phi Ly lấy ra một đống bình dung dịch đầy, chia cho mọi người.
Đây là dung dịch được điều chế riêng dựa theo đặc tính năng lực của mỗi người, chuyên dùng để bổ sung năng lượng và thể lực.
Cố Thanh Sơn muốn một "bình máu", một "bình linh lực", và cả một "bình hồn lực".
Laura nói cho Lâm biết về bố cục hoàng cung, để Lâm chọn một vị trí thích hợp để ẩn thân.
Trương Anh Hào vươn tay, không ngừng rút bài từ hư không.
... Bộ bài ám sát của anh ta thật ra cũng đã hoàn thành được chừng một nửa rồi. Tuy sức chiến đấu hơi yếu, nhưng là một sát thủ, kỹ xảo của anh ta khá nhiều, huống hồ còn Súng Lục Xung Phong phối hợp với anh ta.
Sơn Nữ vẫn giữ hình dáng Laura, bắt đầu trao đổi với tồn tại nào đó bên trong hư không.
Mọi người chỉ nghe hư không thỉnh thoảng phát ra tiếng "vù" "vù".
Cố Thanh Sơn đứng trước cửa sổ, thả thần niệm ra, quan sát hiện trường nghi thức bên ngoài.