"Đúng vậy." Ninh Nguyệt Thiền khẳng định: "Tôi gần như có thể nhìn thấy từng đoạn cảnh tượng mình chết. Chúng ta không thể tiếp tục đi như vậy, phải nghĩ cách."
Tô Tuyết Nhi nghĩ ngợi, bắt đầu rút bài từ hư không.
Cô rút ra một loạt mười hai lá bài, lấy những lá bài triệu hồi ở trong đó ra, ném hết vào dòng chảy thời không hỗn loạn ở phía sau.
Lá bài biến mất trong gió, hóa thành từng linh hồn Huyết Hải, chắn giữa đường.
Động tác trên tay Tô Tuyết Nhi không ngừng, lại rút bài rồi thả những lá bài triệu hồi ra.
Chỉ chốc lát sau, cô gần như tiêu hao hết toàn bộ hồn lực của mình.
"Hi vọng có thể kéo dài thời gian một chút."
Tô Tuyết Nhi thở dài nói.
"Để tôi xem thử." Ninh Nguyệt Thiền nhắm mắt nói.
Nàng yên lặng vài giây, thở dài.
"Không được, đường chết kiên cố không phá được. Thứ khủng bố đó cách chúng ta ngày càng gần."
Tô Tuyết Nhi và Anna đều hơi mất tinh thần.
Trên thực tế, bọn họ ít nhiều cũng có cảm ứng.
Dù sao ở trong dòng chảy thời không đằng sau lưng bọn họ, một uy thế lớn mạnh khó tả đang tràn đến mỗi lúc một nhiều.
Đó là một luồng sức mạnh mênh mông vượt xa khỏi trí tưởng tượng của họ, tuyệt đối không phải thứ họ có thể chống đỡ được.
"Không có cách nào." Anna nói.
Cô đứng lên, đi tới đuôi lá bài khổng lồ.
Ngọn lửa hắc ám vô tận hừng hực thiêu đốt trên người cô, mái tóc dài màu lửa đỏ của cô tung bay theo gió.
"Anna, cô muốn làm gì?" Tô Tuyết Nhi hỏi.
Anna bình tĩnh nói: "Tôi đã cảm nhận được hơi thở của nó. Chúng ta không thể chiến thắng nó được, nếu tiếp tục như vậy tất cả mọi người sẽ chết. Chẳng thà tôi thiêu đốt sinh mệnh để ngăn nó lại một lúc."
Tô Tuyết Nhi không nhịn được, rơi nước mắt nói: "Không được, cô không thể buông tay. Chúng ta sắp tới khu Kỳ Dị rồi."
Cô bộc phát ra hồn lực cuối cùng, giơ tay lên, ném tất cả lá bài vào hư không phía sau đuôi thuyền.
"Vô dụng thôi, cô và Ninh Nguyệt Thiền phải đem Trật Tự Ma Vương tới chỗ Cố Thanh Sơn. Cái này liên quan đến tính mạng, thậm chí tất cả mọi thứ của anh ấy, cho nên hai người không thể xảy ra chuyện gì."
Anna lộ ra một nụ cười tươi kiên quyết.
"Mà trên người tôi không có Trật Tự, chỉ có tôi mới thích hợp ở lại ngăn cản kẻ địch.”
Ninh Nguyệt Thiền tức khắc chấn động.
Nàng vỗ túi trữ vật, lấy ra một lọ thuốc đưa cho Anna.
"Một loại thuốc gia tăng sức mạnh, có thể giúp đỡ cô."
"Cảm ơn." Anna không hề chần chừ, nhận lấy lọ thuốc.
Ninh Nguyệt Thiền nói: "Phải là tôi cảm ơn cô mới đúng. Thật ra tôi cũng chẳng sợ chết, nhưng tôi còn chuyện phải làm, cho nên lúc này coi như tôi nợ cô."
Anna nói: "Vậy tôi sẽ..."
Giọng nói của cô bỗng nhiên bị cắt ngang.
"Anna bé nhỏ."
Một giọng nói trầm thấp vang lên.
Lửa đen tràn ngập hư không.
Ngọn nửa đó dừng lại trên lá bài khổng lồ, hóa thành một con chó đen khổng lồ.
"Khuyển Thần đại nhân, sao ngài lại tới đây!"
Anna ngây người, đột nhiên kêu lên.
Hắc khuyển chậm rãi tới trước mặt cô, cười nói: "Sao ta có thể không tới được? Ta đã uống rượu của cô, mà giờ cô sắp đi tìm cái chết, đương nhiên ta phải tới giúp cô một phen."
Anna chần chờ nói: "Nhưng sức mạnh của ngài cũng không thể chiến thắng thứ đó..."
"Không, chuyện không đơn giản như cô nghĩ đâu." Hắc khuyển cắt ngang lời cô, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc: "Từ thời cổ đại xa xưa tới nay, thế giới này cuối cùng cũng đi đến thời khắc Trật Tự và Hỗn Loạn quyết chiến với nhau, tất cả mọi thứ rồi sẽ bị hủy diệt hết. Nhưng cô gánh vác truyền thừa của Tử Thần cổ xưa, ta không thể để cô trầm luân vào bóng tối tĩnh lặng quá sớm được."
Anna ngẩn ra.
Tử Thần...
Dựa vào những gì mình nhìn thấy và biết đến, bảy thần điện lớn chỉ là nô bộc cho một ý chí thần linh thần bí nào đó mà thôi.
Nhưng giờ xem ra, những bán thần này dường như còn có sứ mệnh bí mật nào đó.
Lúc này, lại xuất hiện một đốm lửa hắc ám trên lá bài khổng lồ, hóa thành một con quạ đen thật lớn.
"Anna, mau, cô và người nắm giữ Trật Tự mau lên lưng tôi, tôi mang mọi người đi." Quạ đen nói.
"Quạ đen đại nhân, ngài cũng tới đây!" Anna thất thần nói.
Hai người này đều là bán thần trong thần điện Tử Vong, tồn tại không biết bao nhiêu niên kỉ rồi, vẫn luôn trung thành phục vụ thần điện.
... Bất kể là vị "thần linh" nào cai quản khu Tranh Bá, họ vẫn như thế, chỉ yên lặng làm việc, cho tới giờ chưa từng xuất hiện phản kháng hay chống lại bao giờ.
Quạ đen Tử Vong cuốn ba cô gái lên lưng mình, nói: "Tốc độ của tôi chậm hơn Cự thú Vực Sâu một chút, nhưng có Khuyển Thần kéo dài thời gian giúp chúng ta, chắc tôi vẫn có thể đưa mọi người tới vương quốc Kinh Cức!"
"Chỉ là Khuyển Thần ngài ấy..." Anna nói.
"Không cần để ý tới ta, ta đã tích tụ sức mạnh Tử Vong qua vô số niên đại, chỉ cần kéo dài thời gian một lát lập tức sẽ rời đi." Hắc khuyển nói.
Nó nhảy lên, rời khỏi lá bài khổng lồ, hóa thành một con quái vật che trời lấp đất giữa hư không.
Đầu chó, thân người, cả cơ thể nó đều tỏa ra khí thế trang nghiêm, còn trong tay nó là một thanh pháp trượng khắc kín những ký hiệu thần bí.
"Đi thôi, giúp Trật Tự sống sót trước, sau đó nghênh đón sứ mệnh của chính cô."
"Ở thời đại khi tận thế kết thúc, Tử Thần chắc chắn thức tỉnh!"
Giọng nói của hắc khuyển vang lên bên tai Anna.
Anna không kịp nói thêm điều gì.
Quạ đen sớm đã vỗ đôi cánh dài mấy chục mét, bay lên trời.
Tốc độ của nó nhanh hơn lá bài khổng lồ không biết bao nhiêu lần, tựa như một tia chớp màu đen xuyên qua sương mù dày đặc trong hư không, bay về phía sâu trong khu Kỳ Dị.
.....
Hư không mênh mông bên ngoài cổ thụ Kinh Cức.
Ma Long Vực Sâu yên lặng xuất hiện.
Hắn ta lặng lẽ nhìn chăm chú vào cây đại thụ cao tận trời kia, rơi vào trầm tư.
Thực lực của cổ thụ Kinh Cức không kém.
Nơi này là vị trí bản thể của đối phương, nếu mình muốn ra tay, chắc chắn phải nghênh đón một cuộc chiến ác liệt.
Hơi phiền phức...
Nếu không phải ở địa bàn của đối phương thì tốt rồi, dù sao Nữ vương Kinh Cức triệu hoán cổ thụ cũng cần một chút thời gian.
Khi cô ta triệu hoán cổ thụ, lúc đầu xuất hiện chỉ là hư ảnh của cổ thụ. Nữ vương Kinh Cức phải liên tục phóng sức mạnh ra tiến hành triệu hoán, chân thân của cổ thụ mới có thể xuất hiện.
Có khoảng thời gian đó, mình có nhiều thời gian để nghĩ cách khiến Nữ vương Kinh Cức không thể triệu hoán chân thân của cổ thụ hoàn toàn xuất hiện.
Cho nên...
Tốt nhất vẫn nên nghĩ cách dụ Nữ vương Kinh Cức ra.
Tóm lại là dùng cách gì mới tốt?
Ma Long suy nghĩ một lát, nói với phía sau: "Đến cả rồi?"
Ở phía sau hắn ta, từng tên Thần tộc xuất hiện.
Mi tâm của bọn họ bốc lên ngọn lửa sáng chói, tràn ngập khí thế thần thánh.
Nhưng ở trước mặt Ma Long, bọn họ chỉ là cấp dưới.
"Chủ nhân, chúng tôi đã đến đầy đủ, ngài xem nên làm thế nào?" Một gã Thần tộc hỏi.
"Các ngươi chính là Thần tộc chân chính, chuyện này còn cần các ngươi đi làm." Ma Long vừa nghĩ vừa nói: "Ta nhớ lát nữa Nữ vương phải sắc phong Bá tước. Tất cả các ngươi đều phải tới đó, nhớ đừng đánh nhau, chỉ mời cô ta tới khu Tranh Bá, nói chân thần muốn gặp cô ta."
"Chuyện như vậy, chỉ sợ cô ta cũng không dám từ chối."
"Nếu cô ta từ chối thì sao?"
"Các ngươi đều là sức mạnh đứng đầu chín trăm triệu tầng thế giới, hãy nghĩ cách khiến cô ta hiểu ra một đạo lý -- Từ chối cũng đồng nghĩa với việc bảy thần điện và vương quốc Kinh Cức sẽ xảy ra chiến tranh."
"Chúng tôi đã rõ."
Ma Long lại cổ vũ: "Yên tâm, chờ cô ta rời khỏi bản thể cổ thụ rồi, ta sẽ không sợ gì nữa... Ta sẽ trực tiếp tiến tới bắt lấy cô ta."
"Tuân mệnh, chủ nhân."
"Khoan đã..."
Ma Long lại cân nhắc một lát, nói: "Không chừng Nữ vương Kinh Cức có thế thân. Các ngươi phải xác định chính xác là cô ta, bấy giờ mới được xuất hiện, mời cô ta tới khu Tranh Bá yết kiến chân thần."
"Chủ nhân, chúng tôi phải làm thế nào để phán đoán Nữ vương là thật hay giả?" Đám Thần tộc hỏi.
Ma Long Vực Sâu nheo mắt lại, chậm rãi nói: "Nữ vương Kinh Cức thật có vài năng lực sau đây, bất cứ kẻ nào cũng không bắt chước được..."