Thẩm Giáng Niên đã chính thức định cư ở Lãng Phù Ni bắt đầu cuộc sống của người công sở. Với vị trí là trợ lý đặc biệt của Lãng Tư Duệ, Thẩm Giáng Niên không có nhiều sức lực để quản lý công việc của Truyền thông Kinh Quảng, nhưng mà là tư cách là sếp lớn lộ diện, thì cô phải xử lý xong chuyện vi phạm bản quyền.
Khi thiết kế mới gửi đến, đôi mắt của Thẩm Giáng Niên sáng lên. So với tác phẩm trước đó, rất khác so với thiết kế trước, từ bố cục hình ảnh và cách phối màu. "Như vậy không phải tốt rồi sao?" Thẩm Giáng Niên nói chuyện thông qua điện thoại với Ôn Đế: "Chỉ cần có năng lực, việc trở thành người đứng đầu ngành chỉ là vấn đề thời gian." Thẩm Giáng Niên giao mọi việc tiếp theo cho Ôn Đế xử lý.
Về đề nghị của Ôn Đế, tìm thời gian để giải quyết việc thay đổi pháp nhân và những vấn đề khác, Thẩm Giáng Niên vẫn nói: "Bây giờ em hơi bận, đợi có thời gian rảnh rỗi đã." Chuyện rót vốn 100 triệu trở thành cổ đông lớn nhất và thay đổi pháp nhân là hai việc khác nhau. Với việc đổi pháp nhân, trước đó Thẩm Giáng Niên qua loa đồng ý, chẳng qua là muốn Ôn Đế yên tâm sử dụng 100 triệu kia, chứ thực tế Thẩm Giáng Niên vẫn còn do dự.
Thẩm Giang tới Lãng Phù Ni đã mấy ngày, có thể coi như quan sát mấy ngày.
Không giống như Nhã Nại, các phòng ban của Lãng Phù Ni được phân chia rõ ràng, khu vực văn phòng cũng vậy;
Độ tuổi tổng thể của nhân viên tương đối trẻ và năng động, nhưng đồng thời cũng thiếu người biết cách áp được phía trên công ty;
Các phòng ban và nhân viên kém hòa hợp hơn nhiều so với Nhã Nại. Thẩm Giáng Niên đã kiểm tra một số thông tin và phát hiện rằng Lãng Phù Ni có rất ít nhân viên có thâm niên, điều này có nghĩa là công ty không thể giữ được người...
Lãng Tư Duệ hỏi Thẩm Giáng Niên nghĩ gì về công ty. Thẩm Giáng Niên không có nhiều dè dặt và trực bày tỏ quan điểm của bản thân, "Tôi thấy, độ trung thành của nhân viên hơi thấp, hay luân chuyển, đối với công ty không phải là chuyện tốt.
Lãng Tư Duệ không phủ nhận, "Đúng vậy, nếu để ý kỹ sẽ phát hiện, đặc biệt là bộ phận Marketing có lượng nhân sự luân chuyển lớn nhất." Thẩm Giáng Niên im lặng, đó không phải là địa phận của cô, cô không cần đánh giá, Lãng Tư Duệ nói tiếp: "Về phần tóm tắt của hội nghị trước, cần phải tóm tắt lại, cô cũng cần tóm tắt lại nó, không cần văn bản biết, nói được rồi." Thẩm Giáng Niên gật đầu.
Thẩm Giáng Niên bình thường làm việc xong, lúc nào cũng đã qua giờ ăn trưa, hôm nay vì bận việc với Lãng Tư Duệ cho nên cũng không ăn đúng giờ. Thẩm Giáng Niên đi ăn trưa cùng với Lãng Tư Duệ, ở ngay nhà ăn gặp được Lâm Nhiễm, cô gái chủ động cong môi cười, thoạt nhìn không có ý đồ gì.
Trong nhiều buổi sáng, Thẩm Giáng Niên hay bắt gặp Lâm Nhiễm ở những nơi khác nhau trong công ty. Cô gái này luôn chủ động chào hỏi, cười rất ngọt. Không ít hơn một lần, Thẩm Giáng Niên quay người lại nhìn ở vị trí nào đó, đều bắt gặp cô gái này đang nhìn mình.
"Đi một mình à?" Thẩm Giáng Niên chủ động hỏi.
"Vâng." Lâm Nhiễm hơi ngạc nhiên khi Thẩm Giáng Niên bắt chuyện với mình.
"Vậy lại đây ăn cùng đi." Thẩm Giáng Niên mời, Lãng Tư Duệ cũng ừ một tiếng, "Lại đây ngồi đi, vừa hay có việc cần hỏi." Lâm Nhiễm vội vàng bưng mâm cơm đi đến, Thẩm Giáng Niên chủ động kéo ghế ra, Lâm Nhiễm thụ sủng nhược kinh, "Cảm ơn trợ lý đặc biệt."
Thẩm Giáng Niên cười không nói thêm gì nữa.
"Nhiễm Nhiễm."
"Dạ."
Thẩm Giáng Niên nghe được cách xưng hô này, biết mối quan hệ giữa hai người không bình thường."
"Đèn và camera giám sát trên cầu thang đã được sửa chữa chưa?"
"Đã sửa xong rồi, Lãng tổng. Hôm qua tôi đã nhờ bộ phận hậu cần đi kiểm tra từ trên xuống dưới từng cái một, những cái nào truyền âm thanh không tốt đều ưu tiên thay trước."
"Ừm." Lãng Tư Duệ gắp miếng thịt thái hạt lựu lên, chợt nhớ tới gì đó nên nói: "Giáng Niên, lúc làm ở Nhã Nại cũng ăn cơm ở nhà ăn bên đó phải không."
"Vâng." Đầu Thẩm Giáng Niên căng lên, lại nhắc đến Nhã Nại.
"Hương vị thế nào?" Lãng Tư Duệ cười hỏi: "Có ngon hơn nhà ăn của Lãng Phù Ni không?"
"Cũng vậy thôi." Thẩm Giáng Niên lựa lời mà nói, nếu nói thật thì đồ ăn ở Nhã Nại ngon hơn nhiều, đều là đầu bếp có kinh nghiệm lâu năm, nấu nướng mặn mà.
Bữa ăn coi như cũng bình yên, Lãng Tư Duệ ăn được một nửa, điện thoại đổ chuông. Thẩm Giáng Niên lập tức đặt đũa xuống, lau khóe môi. Lãng Tư Duệ đứng lên nói: "Không sao đâu, Giáng Niên, cô cứ ăn trước đi, nếu cần ra ngoài thì tôi sẽ gọi cho cô." Lãng Tư Duệ nhấc máy rồi rời đi.
Trên bàn chỉ còn lại Thẩm Giáng Niên và Lâm Nhiễm.
"Em vào công ty bao lâu rồi?" Thẩm Giáng Niên vốn có ý định tìm cơ hội đi dụ người ta nói thật, nhưng luôn bận không có thời gian để tiếp cận, Lâm Nhiễm vội vàng nuốt đồ ăn trong miệng rồi nói: "Vừa vào làm ở công ty không bao lâu ạ."
"Trông có vẻ như tuổi của em không lớn lắm, đã tốt nghiệp chưa?"
"Mới hơn 20 ạ." Lâm Nhiễm cười thẹn thùng, "Năm sau mới tốt nghiệp."
Thẩm Giáng Niên vốn đã nghĩ đến việc kiếm cớ, nhưng anh bận rộn không có thời gian, vội vàng nuốt đồ ăn vào miệng, nói: "Không lâu đâu." kể từ khi bạn vào công ty."
"Nhìn vào tuổi của bạn, bạn đã tốt nghiệp chưa?"
"Hơn 20." Lâm Nhiễm ngượng ngùng cười, "Năm sau tốt nghiệp."
"À, là độ tuổi đẹp." Thẩm Giáng Niên cười khẽ, "Em đẹp vậy, chắc trong trường có nhiều người theo đuổi phải không?"
Hai mắt Lâm Nhiễm sáng lên, ngượng ngùng cúi đầu: "Không có ạ." Trợ lý đặc biệt cảm thấy cô đẹp sao? Lâm Nhiễm có hơi vui, "Trợ lý đặc biệt mới đẹp." Không chỉ đẹp mà thân hình cũng rất đẹp, "Dáng người trợ lý đặc biệt đẹp vậy, bình thường hay tập thể hình lắm à?" Lâm Nhiễm thuộc dáng người mảnh khảnh, nên thấy dáng người có đường cong thường hâm mộ.
"Lúc nào rảnh sẽ tập." Thẩm Giáng Niên đã lâu rồi không tập, này coi như là nhắc nhở cô, "Gần đây bận quá không có thời gian, cần phải chừa thời gian ra tập mới được."
"Là đến phòng tập gym sao ạ?"
"Thỉnh thoảng thôi, có khi ở nhà tập." Thẩm Giáng Niên đặt đũa xuống, "Em cũng thích tập à?"
"Vâng, thích ạ, nhưng mà không kiên trì được bao lâu." Bộ dáng thẹn thùng của Lâm Nhiễm làm Thẩm Giáng Niên nhớ đến Nguyễn Nguyễn, cô cười nói, "Vậy thì rủ thêm bạn đi, có người tập cùng cũng dễ kiên trì hơn." Lâm Nhiễm gật đầu, "Gia đình em ở nơi khác, ở đây em không quen biết nhiều người, trường học cũng xa nơi làm việc." Lâm Nhiễm cười ngượng, "Nên em thường xuyên chỉ có một mình."
A... một mình, Thẩm Giáng Niên ra vẻ ngạc nhiên hỏi, "Không có đối tượng hẹn hò à?" Cô không cô ý nói là bạn trai, Lâm Nhiễm cầm đũa chọc chọc vào chén cơm, mím môi, chậm rãi dạ một tiếng: "Dạ...."
"Hay là cùng tôi...."
"Có một ạ...."
Thẩm Giáng Niên đúng là muốn thu phục Lâm Nhiễm, nhưng mà tạm thời cũng không có mục đích gì đặc biệt, nhưng cảm giác sau này sẽ có ích, cho nên, cô muốn nói: Hay là cùng tôi tập.
Trong đầu Lâm Nhiễm hiện lên một gương mặt quen thuộc. Họ đã lâu không liên lạc với nhau, cho dù có nhớ cũng sẽ nhịn, bởi vì trẻ nhỏ nghe lời mới có kẹo ăn. Mặc dù cả hai chưa từng xác nhận là một đôi, nhưng đã phát sinh quan hệ, Lâm Nhiễm cảm thấy, nếu đã cho nhau lần đầu, thì quan hệ cũng khác nhau, nên ở trong lòng đã đem đối phương là đối tượng hẹn hò của mình.
Ngày thường, nếu người khác hỏi cô có người hẹn hò chưa, cô đều nói đã có. Cũng không biết vì sao, khi bị Thẩm Giáng Niên hỏi thì cô lại không muốn nói, nhưng lại cảm thấy không nên phủ nhận, cho nên sau tiếng dạ kia, cô muốn nói: Có một đối tượng đang hẹn hò.
Hai người gần như nói cùng một lúc và gần như dừng lại cùng một lúc. Nhìn thấy ánh mắt lo lắng muốn giải thích của Lâm Nhiễm, Thẩm Giáng Niên ý thức được điều gì đó, nhanh chóng nói: "A, xin lỗi, tưởng đâu em không có người hẹn hò, nên định hẹn em đi tập cùng thôi." Thẩm Giáng Niên cười xin lỗi, đừng dậy nói: "Tôi còn có việc, đi trước nha."
Lâm Nhiễm há miệng, nhưng không nói gì, cảm thấy vô cùng khó chịu.
Thẩm Giáng Niên đi rất chậm, Lâm Nhiễm đặt khay đồ ăn xuống, bước nhanh ra ngoài, bắt gặp Thẩm Giáng Niên đang đứng chờ thang máy, vội gọi, "Trợ lý đặc biệt."
"Ừm." Thẩm Giáng Niên ừm nhẹ một tiếng, cô đoán Lâm Nhiễm sẽ đuổi theo, đúng là đuổi theo thật, cô gái này cũng can đảm thật, dù sao cũng còn trẻ.
Cửa thang máy mở ra, hai người cùng nhau đi vào, "Em, em..." Lâm Nhiễm do dự, nhưng cửa thang máy chưa đóng lại đã có một đồng nghiệp đi vào.
"Trợ lý đặc biệt!" Một cô gái vừa bước vào liền hưng phấn nhìn Thẩm Giáng Niên. Thẩm Giáng Niên vừa nhìn đã nhận ra cô, mỉm cười nhìn cô: "Vết thương ở chân đã lành chưa?"
"Vâng, đã lành rồi ạ, cũng nhờ có trợ lý đặc biệt." Cô gái đỏ mặt nói cảm ơn, "Nếu chị không chê thì cái này tặng cho chị." Cô gái vừa mới mua trà chiều về, Thẩm Giáng Niên xua tay: "Tôi không ăn, em ăn đi."
Cô gái càng đỏ mặt hơn, Thẩm Giáng Niên hỏi: "Hôm nay chúng ta tự giới thiệu đi, em không đi làm à, ở bộ phận nào, tên gì?"
"Em là Đường Đường, làm ở bộ phận Marketing." Đường Đường cười ngọt ngào, "Sáng em ra ngoài làm việc vặt."
"Tên cũng ngọt như người." Thẩm Giáng Niên cười nói, Đường Đường càng cười sâu hơn, Lâm Nhiễm ở bên cạnh, trong lòng có chút chua xót, vốn là muốn cùng trợ lý đặc biệt nói chút chuyện.
Cửa thang máy mở ra, Đường Đường chủ động nói: "Trợ lý đặc biệt, công ty có trà chiều vào lúc 2 giờ chiều, lúc đó em sẽ mang đến cho chị một phần."
Thẩm Giáng Niên cười nói: "Vậy thì cảm ơn em nhé." Thẩm Giáng Niên không để ý tới Lâm Nhiễm ở trong góc thang máy, người vẫn luôn nhìn mình, đến khi bước ra khỏi thang máy, vẫn không nhìn người ta.
Lâm Nhiễm đi theo ở phía sau, nghe mấy người bàn luận.
"Trợ lý đặc biệt vừa đẹp lại vừa còn thân thiện."
"Dáng người đẹp thế này, chắc tập gym thường xuyên lắm."
"Đợt lát nữa mang trà chiều đến, tôi sẽ hỏi trợ lý đặc biệt cách giữ dáng."
"Cậu không khác gì fangirl hết đó, Tiểu Đường Đường." Có người thấp giọng trêu chọc.
"Ai mà không thích nữ thần xinh đẹp, hehe." Đường Đường cười vui vẻ, "Mấy người chưa thấy đâu, hôm diễn ra hội nghị, trợ lý đặc biệt rất ngầu."
......
Lãng Tư Duệ ra ngoài cũng không gọi Thẩm Giáng Niên đi cùng. Thẩm Giáng Niên đang đọc tài liệu trong văn phòng bên cạnh Lãng Tư Duệ, đồng thời dành thời gian viết kế hoạch mua lại Lux. Để kế hoạch của mình có sức thuyết phục, Thẩm Giáng Niên phải số hóa nó và diễn đạt tất cả các từ bằng số càng nhiều càng tốt.
Thẩm Giáng Niên viết được một tiếng có chút mệt mỏi đứng dậy, muốn đi vệ sinh vừa mở cửa liền đụng phải Lâm Nhiễm. Lâm Nhiễm né không kịp, cà phê trong tay trực tiếp tràn ra, nhưng người cũng nhanh nhẹn, sợ làm bỏng Thẩm Giáng Niên, lập tức hướng về phía mình, thế là cà phê nóng đổ lên tay Lâm Nhiễm.
"Lại đây dùng nước rửa sạch đi." Thẩm Giáng Niên trực tiếp kéo người đến phòng trà cạnh phòng làm việc, mở vòi nước rửa sạch, vừa hỏi: "Sao đỏ thế này, đợi tôi đi xuống mua thuốc cho em bôi."
"Không sao đâu ạ...." Lâm Nhiễm rụt tay lại, cổ tay bị Thẩm Giáng Niên nắm cũng trở nên nóng bừng.
"Ở đây đợi tôi." Thẩm Giáng Niên trực tiếp đi xuống lầu.
Lâm Nhiễm đứng ở cửa, rất nhanh đã nhìn thấy Thẩm Giáng Niên đi xuống lầu, tay quả thật rất nóng và đau, nhưng trong lòng lại có chút ấm áp. Kỳ thật không phải lỗi của Thẩm Giáng Niên, là lỗi của cô, đứng nán lại ở cửa rất lâu, xấu hổ không dám đi vào.
Cho nên Thẩm Giáng Niên đi ra, vô tình đụng trúng.
Thẩm Giáng Niên không hỏi tại sao Lâm Nhiễm lại ở cửa, sau khi đi mua thuốc trở lại, cũng tiện tay bôi luôn cho người ta, "Buổi tối mang nó về nhà, bảo bạn hẹn hò của em bôi cho em, đừng tự lừa bản thân." Đúng vậy, Thẩm Giáng Niên cố ý nói như thế.
Lâm Nhiễm nghe vậy cảm thấy chua xót, khó chịu với phản ứng của mình lúc đó, nhỏ giọng nói: "Trợ lý đặc biệt, em không phải có ý nói là em có..."
Thẩm Giáng Niên giả vờ như không nghe thấy, nói thẳng: "Cả tay đỏ hết cả rồi, vết bỏng khá nghiêm trọng, nhất định phải bôi thuốc mỡ lên." Lâm Nhiễm không nói thêm được gì nữa, cúi đầu buồn bực.
Lúc này, có tiếng gõ cửa, "Mời vào." Thẩm Giáng Niên nói xong, là Đường Đường đi vào, "Trợ lý đặc biệt, mang trà chiều đến cho chị." Đường Đường không ngờ Lâm Nhiễm cũng ở đây, chỉ liếc nhìn cười một cái coi như chào hỏi. Công ty có rất nhiều người, nhân viên của các bộ phận khác cũng hiếm khi tiếp xúc với nhau, quan hệ của hai người cũng bình thường, nhưng mà ai cũng nói Lâm Nhiễm có người chống lưng, bề ngoài Đường Đường cũng không tỏ vẻ gì hết.
"Trợ lý đặc biệt, em không biết chị thích ăn gì nên mỗi thứ lấy một ít." Đường Đường nói, "Không biết cà phê chị thích lượng đường bao nhiêu, nên lấy cho chị hai viên, em giúp chị bỏ vào nha?"
"Ừa, cảm ơn Đường Đường." Thẩm Giáng Niên xoay người xem Lâm Nhiễm, "Lâm Nhiễm, nếu không có việc gì thì trở về đi." Đường Đường cho đường vào, khuấy cà phê, lại nhìn Lâm Nhiễm một lần nữa, đợi Lâm Nhiễm đi rồi sẽ hỏi Thẩm Giáng Niên chuyện tập gym.
"Trợ lý đặc biệt, em còn có chuyện muốn nói với chị." Lâm Nhiễm đột nhiên mở miệng.
----