Văn phòng cũ của Harry.
Ngày 11 tháng 5năm 2000.
Harry phải mất hai mươi phút để dọn về lại văn phòng cũ. Mọt thứ anh cần nhét vừa cái túi mua hàng của siêu thị 7-Eleven. Việc đầu tiên anh làm là cắt một tấm ảnh Bernt Brandhaug trên tờ Dagbladet, rồi ghim lên bảng thông báo, bên cạnh các bức ảnh lưu trữ của Eilen, Sverre Olsen và Hailgrim Dale. Bốn đầu mối. Anh đã sai Halvorsen lên Bộ Ngoại giao hỏi han, xem cậu ta có thể tìm hiểu được người đàn bà tại khách sạn Continental là ai không. Bốn ngư ời. Bốn mạng sống. Bốn câu chuyện. Anh ngồi xuống cái ghế kêu cót két và nghiên cứu chúng, nhưng chúng chỉ nhìn lại anh trừng trừng. Vô hồn.
Anh gọi điện cho Sis. Con bé thực sự muốn giữ lại Helge, ít nhất một thời gian. Hai bên đã trở thành những nguời bạn tốt, con bé nói. Harry bảo rằng thế cũng tốt, miễn sao con bé còn nhớ cho chú ta ăn.
“Là cô bé cơ mà,” Sis nói.
“À phải. Làm sao em biết được?”
“Henrik và em đã kiểm tra rồi.”
Anh vừa định hỏi hai đứa đã kiểm tra thế nào thì quyết định anh không thích biết hơn.
“Em đã nói chuyện với bố chưa?”
Con bé nói với bố rồi. Và hỏi Harry xem anh có gặp lại cô gái đó nữa không.
“Cô gái nào?”
“Cô gái anh đã nói anh đi dạo cùng ấy, em nghĩ vậy. Cô gái có cậu bé con.”
“À, là cô ấy. Không, anh không nghĩ vậy.”
“Rất ngốc.”
“Ngốc à? Em chưa tùng gặp cô ấy cơ mà, Sis.”
“Em nghĩ vậy là ngốc bởi vì anh đang yêu cô ấy.”
Thi thoảng Sis đủ sức nói những câu mà Harry không biết phải trả lời thế nào. Hai anh em đồng ý hôm nào đó sẽ đi xem phim. Harry tự hỏi không biết như vậy thì có nghĩa Henrik sẽ đi cùng không. Sis bảo là có. Khi bạn có bạn thì sẽ là thế đấy.
Hai anh em cúp máy rồi Harry ngôi chìm trong suy tư. Anh và Rakel chưa bao giờ gặp nhau tại các hành lang, nhưng anh biết văn phòng của cô ở đâu. Anh quyết ý rồi đứng lên - bây giờ anh phải nói chuyện với cô, anh không thể chờ thêm được nữa.
Mội Linda nhoẻn cười với anh khi anh bước vào cửa POT. “Đã quay lại rồi à, anh chàng đẹp giai?”
“Tôi chỉ định lẻn vào gặp Rakel thôi.”
“Chỉ thế thôi à, Harry? Tôi đã thấy hai người tại buổi tiệc ở văn phòng, cậu biết đấy.”
Harry bực khi cảm thấy nụ cười tinh quái của chị ta khiến đôi tai anh nóng bừng lên, nghe thấy nỗ lực nở nụ cười tỉnh khô của mình không thành.
“Nhưng cậu có thể tiết kiệm bước chân rồi, Harry. Hôm nay Rakel ở nhà rồi. Nghỉ ốm. Chờ chút nhé, Harry…” Chị ta nhấc điện thoại lên. “POT nghe. Tôi có thể giúp gì?”
Harry đang quay ra cửa thì Linda gọi với theo.
“Của cậu này. Có muốn nhận nó ở đây không?” Chị ta trao điện thoại cho anh.
“Có phải Harry Hole đấy không?” Giọng một phụ nữ. Giọng bà nghe như hết hơi. Hoặc là khiếp đảm.
“Là tôi đây.”
“Tôi là Signe Juul đây. Anh phải giúp tôi, thanh tra Hole. Hắn sắp giết chết tôi.”
Harry nghe thấy tiếng chó sủa đằng sau.
“Ai sắp giết bà vậy, bà Juul?”
“Giờ hắn đang trên đường tới đây. Tôi biết đó là hắn. Hắn… hắn…”
“Cố gắng bình tĩnh lại, bà Juul Bà đang nói về chuyện gì thế?”
“Hắn đã cố tình làm lệch giọng nói, nhưng lần này tôi đã nhận ra. Hắn biết rằng tôi đã vuốt tóc Olaf Lindvig tại bệnh viện dã chiến. Đó là khi tôi nhận ra. Lạy Chúa tôi, tôi sẽ phải làm gì bây giờ?”
“Bà ở một mình à?”
“Vâng,” bà đáp. “Tôi ở một mình. Tôi hoàn toàn, hoàn toàn một mình. Anh có hiểu không?”
Tiếng sủa đằng sau lúc này đã trở nên cuồng loạn.
“Bà có thể chạy sang nhà hàng xóm và chờ chúng tôi ở đấy được không, bà Juul?”
“Hắn sẽ tìm ra tôi! Hắn tìm ra tôi ở khắp mọi nơi.”
Bà bị kích động rồi. Harry đặt bàn tay lên ống nghe và đề nghị Linda gọi tổng đài trung tâm, bảo họ gửi xe tuần tra gần nhất hiện có đến chỗ bà Juul, tại Irisveien ở Berg. Anh lại nói tiếp với bà Juul, hy vọng bà sẽ không nhận ra tâm trạng bối rối của chính anh.
“Nếu bà không đi ra ngoài thì ít nhất hãy khóa hết cửa nẻo lại, bà Juul. Ai…”
“Anh không hiểu,” bà nói. “Hắn… hắn…” Bíp. Tín hiệu bận. Đường dây đã bị ngắt.
“Mẹ kiếp! Xin lỗi, chị Linda. Bảo với họ là khẩn cấp phái xe đến. Và họ phải thận trọng đấy. Có thể có một kẻ đột nhập có vũ trang.”
Harry gọi đến tổng đài điện thoại xin được số nhà bà Juul, liền bấm số gọi. Vẫn báo bận. Harry ném trả điện thoại cho Linda.
“Nếu Meirik có tìm tôi, nói với ông ấy tôi đang trên đường đến nhà bà Even Juul.”