Quán Schroder.
Ngày 2 tháng 6 năm 2000
“Hè này anh định làm gì, Harry?”
Maja đang đếm tiền để trả lại.
“Tôi cũng chưa biết. Chúng tôi đã bàn chuyện thuê một nhà gỗ đâu đó ở Na Uy này. Dạy cho thằng nhóc tập bơi rồi đủ cả.”
“Tôi không biết là anh có con đấy.”
“Không phải,à chuyện dài lắm.”
“Thật à? Hy vọng ngày nào đó tôi được nghe!”
“Để chúng tôi xem, Maja. Không cần trả lại tiền thừa đâu!”
Maja làm động tác nhún đầu gối thật thấp và cúi chào, rồi quay đi với nụ cười toe toét trên mặt. Quán vắng vẻ so với một chiều thứ Sáu. Có lẽ cái nóng đã khiến mọi người đổ xô lên nhà hàng trên sân thượng ở St Hanshaugen.
“Sao?” Harry nói.
Ông già nhìn chằm chằm xuống cốc của mình mà không trả lời.
“Ông ta chết rồi. Ông không vui à, Asnes?”
Người Mohican ngẩng đầu lên nhìn Harry. “Ai chết cơ?” ông nói. “Chẳng ai chết cả. Chỉ tôi chết thôi. Tôi là người cuối cùng trong những người chết!”
Harry thở dài, nhét tờ báo dưới cánh tay rồi bước ra cái nóng buổi chiều mờ ảo.