Chương 111: Từ nay không còn Boxing Trần Thị trên đời này nữa "Có lẽ vậy”. Tô Duệ Hân gác lại suy nghĩ, trở lại bàn làm việc thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tan làm. Ngô Giai Giai nói: "Phải rồi. Cậu có nghe nói hôm nay đã xảy ra một chuyện lớn chưa?” Tô Duệ Hân thản nhiên hỏi: "Có chuyện gì lớn?” Ngô Giai Giai nói: "Hôm nay phòng tập quyền anh nổi tiếng Trần Thị đã bị Trần Lâm san bằng. Kể từ nay, nó đã biến mất trên thế giới này". Tô Duệ Hân tò mò hỏi: "Phòng tập Boxing crần Thị?” “Cậu không biết à?”, Ngô Giai Giai cạn lời. Tô Duệ Hân lắc đầu. Ngô Giai Giai giải thích: "Phòng tập Boxing Trần Thị là phòng tập quyền anh ở đấu trường quyền anh ngầm của thành phố Trung Hải, họ là một thành viên của Công hội quyền anh”. Tô Duệ Hân lập tức nói: "Quyền anh ngầm thì mình biết, tuy rằng mình chỉ từng lén lút xem qua vài trận đấu, nhưng cũng biết đó là một nơi rất khác với môi trường làm việc của chúng ta. Hơn nữa Công hội quyền anh là một trong năm công hội lớn của thành phố Trung Hải, có thể so sánh với Công đoàn Trung Hải, thậm chí còn hơn ấy chứ!” Ngô Giai Giai dường như đã tìm được tiếng nói chung, cô ta lập tức hào hứng: "Cậu nói không sai. Thành viên của Công hội quyền anh còn xuất sắc hơn cả Công đoàn Trung Hải, mà Boxing Trần Thị lại là thành viên của Công hội quyền anh, lợi hại không?” Tô Duệ Hân nói: "Có thể gia nhập vào một tổ chức khắt khe như Công hội quyền anh thì quả thực là lợi hại”. Ngô Giai Giai nói: "Cậu có biết ai là cổ đông lớn nhất đằng sau phòng tập Boxing Trần Thị không?”, Tô Duệ Hân nói: "Ai?” Ngô Giai Giai nói: "Hàn Thiên Hào”. Tô Duệ Hân sửng sốt: "Nghe nói có rất nhiều cao thủ ẩn mình trong đấu trường quyền anh ngầm, bọn họ có năng lực ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Hàn Thiên Hào thực sự đã tham gia vào một ngành công nghiệp như vậy, xem ra người ta có tham vọng không nhỏ”. Ngô Giai Giai nói: "Trần Lâm và Hàn Thiên Hào đã tranh nhau đấu giá đất ở quận Ngô Giang trước đó, nhưng hai bên không hề nhượng bộ, đều tăng giá cả lên. Sau đó Trần Lâm đột ngột bỏ cuộc, cậu có nhớ không?” Tô Duệ Hân nói: "Nhớ chứ!” Ngô Giai Giai nói: "Hôm nay mình mới biết lý do khiến Trần Lâm bỏ thầu mảnh đất này là vì Boxing Ngô Lâm mà Trần Lâm đầu tư đã thua Boxing Trần Thị dưới trướng của Hàn Thiên Hào. Hai bên đã hẹn sẵn là nếu ai thua sẽ phải từ bỏ đấu giá mảnh đất này. Lúc đó Trần Lâm đã bị thua nên không thể không từ bỏ”. Tô Duệ Hân càng nghe càng ngạc nhiên: "Thực lực của tập đoàn Hàn Thị hơn của Trần Lâm nhiều, nói sao thì Trần Lâm cũng không cạnh tranh được với họ đâu”. Ngô Giai Giai nói: "Nhưng hôm nay, anh Lăng đã đưa Trần Lâm trực tiếp đến thăm Boxing Trần Thị, nghe nói đã đánh bại một cao thủ của Boxing Trần Thị, sau đó đã san bằng nơi đó”. "Anh Lăng? Anh ta lợi hại như vậy sao?”, Tô Duệ Hân chỉ cảm thấy nhịp tim của mình tăng nhanh, cảm giác như đang nghe sách trời. "Ừ, lúc đầu mình cũng không tin. Cái này là một người bạn chơi quyền anh đen kể lại cho mình”, Ngô Giai Giai nói: "Anh Lăng này thật sự rất đáng sợ, hơn nữa mình cảm thấy anh ta làm như vậy là vì cậu đó”. "Một người lợi hại như vậy mà lại vì mình sao? Ngô Giai Giai, đầu óc cậu có vấn đề gì không vậy?”, Tô Duệ Hân liếc nhìn cô ta một cái. "Phòng tập Boxing Trần Thị có lý lịch rất sâu xa. Có Hàn Thiên Hào chống lưng trấn giữ, cho dù anh Lăng có năng lực phi thường, nhưng không có đủ lý do, anh ta cũng sẽ không thẳng tiến đến san bằng phòng tập. Trừ khi anh ta là vì cậu”, Ngô Giai Giai nghiêng đầu nói. "Đừng có nghĩ linh tinh nữa, Tô Duệ Hân mình tự ý thức rất rõ, không thể để người ta, một người xuất sắc như vậy vì mình mà làm chuyện to tát như thế được. Tan làm rồi, mình mời cậu đi ăn khuya nhé”, Tô Duệ Hân cầm phắt lấy cái túi rồi kéo Ngô Giai Giai đi. "Này, này, đừng kéo mình chứ, mình còn chưa nói xong mà. Lần này anh Lăng đã đụng đến tài sản quan trọng nhất của Hàn Thiên Hào, Hàn Thiên Hào nhất định sẽ không để anh ta yên đâu”, Ngô Giai Giai vừa đi vừa không quên nói tiếp câu chuyện. Tin tức về việc phòng tập Boxing Trần Thị bị san bằng lan nhanh như cháy rừng và nhanh chóng lan truyền khắp đấu trường quyền anh ngầm. Mọi người đều biết rằng một người là cậu Lăng đã khiến Trần Tử Long tàn phế chỉ bằng một chưởng và còn yêu cầu Trần Lâm mang theo máy ủi để san bằng toàn bộ phòng tập Boxing Trần Thị. Cái tên cậu Lăng lần đầu tiên xuất hiện ở mọi ngóc ngách của đấu trường quyền anh ngầm ở thành phố Trung Hải. "Cậu Lăng đó là ai vậy? Sao to gan thế nhỉ, ngay cả Boxing Trần Thị mà cũng dám san bằng? Chán sống rồi à?” "Lẽ nào hắn không sợ đắc tội với ông lớn như Hàn Thiên Hào hay sao?” "Thằng nhóc này chết chắc rồi! Lại dám động đến Boxing Trần Thị”. "…" Số 55, biệt thự Vân Đỉnh. Đây là nơi ở của Hàn Thiên Hào. Trần Tử Long và Trần Nguyên đến đây với vết thương nghiêm trọng để xin lỗi Hàn Thiên Hào và đồng thời giải thích tình hình. Khi Hàn Thiên Hào nghe thấy hai chữ cậu Lăng, ông ta đã sửng sốt. Khi ông ta hỏi hai người Trần Nguyên cậu Lăng là ai, hai người lại ấp a ấp úng không dám nói. Không phải họ không muốn nói, mà là khi Trần Lâm đập phá phòng tập Boxing Trần Thị, Giang Nhược Ly đã lấy tính mạng của cả nhà họ ra đe dọa, tuyệt đối không được tiết lộ bất cứ thông tin gì về cậu Lăng. Trần Nguyên và Trần Tử Long đã sớm sợ hãi trước thủ đoạn của Lăng Khôi, nên đương nhiên họ không dám nói gì. Nhìn vẻ mặt Hàn Thiên Hào xám xịt, Trần Tử Long càng ngày càng cảm thấy có gì đó không ổn liền khẽ hỏi: "Anh Hào, có khi nào cậu Lăng này có lai lịch rất lớn”. Hàn Thiên Hào nói: "Lai lịch của cậu Lăng thực sự không hề đơn giản, có quan hệ rất tốt với Mã Đằng. Đến giờ tôi vẫn không biết rõ được thân phận của cậu ta. Đúng lý ra tôi ở thành phố Trung Hải đã nhiều năm như vậy rồi, xuất hiện một nhân vật máu mặt như vậy lẽ ra tôi phải biết mới đúng”. Trần Tử Long nói: "Chúng ta nên làm gì bây giờ?” Hàn Thiên Hào nói: "Đừng lo. Trước mắt không được hành động hấp tấp. Tất cả hãy đợi Trần Võ Anh quay về rồi hãy nói”. "Nhưng phòng tập Boxing Trần Thị đã bị san bằng rồi. Nếu chúng ta không lập tức lấy lại thể diện, phòng tập Boxing Trần Thị sẽ thực sự kết thúc”, Trần Tử Long cũng muốn sử dụng mối quan hệ của Hàn Thiên Hào để quay lại trấn áp Lăng Khôi, cứu vãn thể diện của Boxing Trần Thị. Hàn Thiên Hào nói: "Đừng vội, đợi Trần Võ Anh trở lại. Các ông cứ yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ cho các ông một câu trả lời, cũng chắc chắn sẽ bắt cậu Lăng phải cho tôi một câu trả lời. Bằng không Hàn Thiên Hào tôi cũng không có cách nào dung thân ở thành phố Trung Hải này nữa”. “Ngày Trần Võ Anh trở lại cũng chính là lúc cậu Lăng đó phải đổ máu, nộp mạng”, Hàn Thiên Hào tuyên bố hùng hồn, ánh mắt lạnh lùng.