“Đại ca, đừng đùa nữa, đó là nhà họ Tống đấy!”
‘Vương Vĩ biết Giang Ninh lợi hại, thân thủ không tệ, hơn nữa thân phận chẳng hề tầm thường, ở Thiên Hải, những nhân vật có máu mặt ngồi trong văn phòng nhà nước cũng phải nể mặt mấy phần.
Nhưng Tôn Lâm Lâm kia là vợ của nhà họ Tống Phương Bắc đói Ả ta có địa vị không thể khinh. nitờï tróng vòng giải trí, không thể dây vào. : “Cho dù là nhà họ Tống hay nhà họ Trương, nhà họ Lý, họ chó, họ mèo gì cũng chả sao cả”
Giang Ninh nói: “Nếu họ thông minh chút đỉnh thì đừng đến tìm chết, còn đến rồi thì tôi tiên chúng một đoạn, đơn giản vậy thôi”
Dứt lời, Giang Ninh không để ý nữa, tiếp tục nhàn nhã uống trà Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ ngồi bên cạnh từ đầu đến cuối không hé một lời, bọn họ biết chuyện có chút rắc rối, nhưng có phiền phức đến thế nào thì ở trước mặt Giang Ninh cũng chả là gì hết Làm ở đây lâu như vậy rồi, lẽ nào Vương Vĩ còn chưa quen?
Thấy mấy người đó chả ai tỏ vẻ lo lắng cả, Vương Vĩ cũng kệ.
Giang Ninh nói không có chuyện gì, chắc hẳn là không có chuyện gì.
“Tôi có phơi một ít lá trà, có hai loại, tôi thấy uống cũng khá ngon, tôi đi lấy pha cho mọi người uống thử”
Lúc này.
Trong một khách sạn cao cấp.
Trương Nghị đang đứng trước mặt Tôn Lâm Lâm báo cáo tình hình.
“Pháp vụ đã soạn xong hợp đồng, chỉ cần Vương Vĩ ký tên vào là xong”
“Hắn phản ứng thế nào?”
‘Tôn Lâm Lâm trông rất phúc hậu, không cao lắm, mái tóc dài búi lên, nhìn có vẻ tháo vát, dáng người đầy đặn, ăn mặc trang điểm xinh đẹp, trên tay đeo vòng phỉ thuý.
giá trị không nhỏ.
Lúc này, tay ả còn kẹp một điếu thuốc dành cho phụ nữ, nhẹ nhàng phun ra một làn khói.
“Rất tức giận”
Trương Nghị nói: “Suýt nữa thì đánh người”
“Phản ứng thế là đúng rồi”
Tôn Lâm Lâm hừ một tiếng: “Gã cho rằng, đổi ông chủ thì công ty giải trí Tinh Tế từ một con thuyền nhỏ liền biến thành du thuyền hay sao? Ngây thơ”
“Tôi muốn huỷ hoại Diệp Khinh Vũ, nói được sẽ làm được”
“Vâng, chỉ cần mua công ty giải trí Tinh Tế, thì ngay buổi biểu diễn đêm mai, Diệp Khinh Vũ sẽ thân bại danh liệt, sản phẩm của Lâm thị mà cô ta đại diện phát ngôn cho cũng sẽ trở thành trò cười”
Trương Nghị nói: “Mong chủ tịch Tôn yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ làm thật chu đáo”
‘Tôn Lâm Lâm gật đầu, xua tay: “Đi làm nhanh cho xong”
“Dạ”
Trương Nghị đi ra.
Tôn Lâm Lâm dí thuốc vào gạt tàn, nhả ra một vòng khói, khuyên tai ngọc hơi lay động, khuôn mặt nhìn qua trông rất xinh đẹp, nhưng vẫn không thể che giấu được nếp nhăn dấu vết của tuổi tác.
“Hại nhà họ Tôn tổn thất lớn như vậy, hại em trai tao mất đi tất cả, mày cho rằng món nợ này thế này là xong sao?
Nhà họ Tôn còn có tao đây!”
Tôn Lâm Lâm hừ lạnh: “Tao muốn Diệp Khinh Vũ mày thân bại danh liệt, còn muốn tập đoàn Lâm thị trả một cái giá thật đắt: Chỉ cần ả điều khiển buổi biểu diễn đêm mai, thì ả có đến trăm ngàn cách khiến cho cả đời này Diệp Khinh Vũ đừng mong ngẩng đầu trước mặt người khác.
Còn có, khiến cho sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị trở thành trò cười, không còn cơ hội tiến quân vào Thịnh Hải nữa.
Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Vương Vĩ nhìn đồng hồ treo trên tường, một tiếng đồng hồ trôi qua, tên Trương Nghị kia sẽ mang người đến cưỡng ép bọn hán bán công ty giải trí Tinh Tế.
“Đại ca, chắc bọn họ sắp đến rồi”
Bọn họ hùng hùng hổ hổ xông vào, nhưng cũng không biết đối phó ra sao, dâu sao đó cũng là đại gia tộc ở Phương Bắc, nếu như xử lý không khéo, e là sẽ rước đến phiền phức lớn.
Giang Ninh ngồi tựa vào sofa, gật đầu: “Đợi các người lâu rồi, cuối cùng cũng đến”