“Lúc nào?”
Lâm Vũ Chân cũng không chú ý lắm.
“Ngày thứ hai sau khi thi đại học xong!”
Mắt Tô Vân sáng lên, lắc tay của Lâm Vũ Chân: “Chị Khinh Vũ nói, chỉ cần em thi tốt kỳ thi đại học sẽ cho em vé. Nhưng khi đó còn chưa có kết quả mà.
Tính: ngày thì cũng chỉ còn lại không tới nửa tháng.
“Vậy em có thể bảo đảm về thành tích của mình không?”
Lâm Vũ Chân nghiêm túc nói.
“Em lấy danh dự truyền kỳ của tỉnh ra thề!”
Tô Vân giơ ba đầu ngón tay lên: “Em, Tô Vân, nhất định có thể thi đậu trường đại học trọng điểm, nếu không thi đậu..”
Cô ấy cắn môi quay đầu liếc nhìn Giang Ninh: “Lại phạt em tìm một người đàn ông giống như anh rể vậy!”
“Phụt…
Giang Ninh còn đang uống trà, suýt nữa không nhịn được mà phun ra ngoài.
Mình có kém bao nhiêu đâu?
Tìm mình làm chồng thì là trừng phạt à!
Lâm Vũ Chân cười đến đau cả bụng, đặc biệt là thấy vẻ mặt của Giang Ninh, nhưng vẫn phải cố nhịn.
“Không dẫn em đi Thịnh Hải nữa”
Giang Ninh lập tức nói: “Chờ lát nữa anh sẽ nói với ba em, gần đây em không nghiêm túc học tập, còn yêu sớm: “Anh rể, anh hiểu nhầm rồi, em không phải có ý đó…”
Tô Vân sốt ruột, vội vàng đi tới nịnh nọt Giang Ninh.
Trong nhà, bầu không khí càng lúc càng tốt.
Lúc đó, Thịnh Hải, thành phố quốc tế lớn này có nền kinh †ế và văn hóa phát triển rất cao, đặc biệt là sản nghiệp văn hóa hiện nay càng là một thành phố tiêu biểu trong nước.
Xa hoa truy lạc không phải là mơ, ngợp trong vàng son mới là thật.
Không biết bao nhiêu người muốn thực hiện giấc mơ: làm ngôi sao của mình ở chỗ này.
Nhưng lại có rất nhiều người đã đứng ở giới hạn cuối cùng trong mơ ước của những người này. Diệp Khinh Vũ chính là một trong số đó.
Cô ấy từng trải qua không ít chuyện, từng đạt tới đỉnh cao, cũng từng rơi xuống đấy, còn bị chửi bới, bôi nhọ, thậm chí suýt nữa không được tham gia các hoạt động, giờ lại đổi thành chủ.
Bây giờ Diệp Khinh Vũ có khả năng thật sự chuyên tâm vào sự nghiệp âm nhạc của mình.
Buổi hòa nhạc này có tên là Trở Về, chính là tuyên bố cô trở về một lần nữa!
Mà đồng thời buổi hòa nhạc này còn có một mục đích là mượn cơ hội này làm cho sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị chính thức tiến vào thị trường Thịnh Hải, mở ra cánh cửa lớn vào thị trường Thịnh Hải cho tập đoàn Lâm thị!
Lâm Vũ Chân đã nói với Diệp Khinh Vũ về kế hoạch tiếp theo của tập đoàn Lâm thị.
Làm bạn tốt, Diệp Khinh Vũ đương nhiên sẽ dốc hết sức giúp đỡ Lâm Vũ Chân tiến tới mở rộng thêm bản đồ của tập đoàn Lâm thị.
Càng không cần phải nói, bây giờ toàn bộ công ty giải trí Tinh Tế đều đã bị Giang Ninh thu mua, bọn họ tất nhiên cũng nên phục vụ cho tập đoàn Lâm thị.
Buổi hòa nhạc này tuyên bố Diệp Khinh Vũ trở về một lần nữa, đồng thời cũng làm bước đệm cho tập đoàn Lâm thị tiến quân vào Thịnh Hải.
Cho nên Vương Vĩ đã bỏ hết công sức trên phương diện tuyên truyền quảng cáo.
Tin tức về buổi hòa nhạc mới được tuyên bố không tới hai tiếng đã làm cho cả giới ca hát bùng nổi Fan hâm mộ điên cuồng!
Lúc này, ngay cả những người còn không tính là fan hâm mộ của Diệp Khinh Vũ cũng vô cùng hưng phấn.
Bởi vì trước đó bọn họ tranh nhau mắng cô khi Diệp Khinh Vũ bị vu oan hãm hại, bây giờ trong lòng ít nhiều cũng có chút áy náy, không ngờ đi nghe Diệp Khinh Vũ hát lại lập tức kinh ngạc đến ngây người.
Bọn họ không ngờ Diệp Khinh Vũ hát hay như vậy.
Bọn họ càng không ngờ bình thường Diệp Khinh Vũ còn làm nhiều hoạt động công ích. Nghệ sĩ như vậy mà cũng có người đi bôi nhọ, phỉ báng cô ấy à?
Vậy thì không thể nhẫn nhịn đượ!
c Chẳng bao lâu, tới buổi tối đã có một hoạt động được đưa ra là “Chúng ta đều nợ Diệp Khinh Vũ một vé hòa nhạc”.
Bọn họ mong chờ Diệp Khinh Vũ tổ chức hòa nhạc, sau đó lại nghe Diệp Khinh Vũ đã hủy bỏ hợp đồng với công ty giải trí huỷ, thậm chí còn không có quyền tự mình hát buổi hòa nhạc này.
Điều này làm cho rất nhiều fan hâm mộ thất vọng lại khổ Sở.
Nhưng bây giờ, Diệp Khinh Vũ đã trở về!
Chủ đề của buổi hòa nhạc này lại là một câu nói: Tôi đã về rồi!