Chiến Thần Hào Môn

Chương 163



Lâm Vũ Chân ngủ mười mấy tiếng đồng hồ.

Lúc tỉnh dậy, Giang Ninh vẫn ngồi bên cạnh cô, nửa bước không rời.

Mặt cô khẽ ửng đỏ.

“A lông nghỉ ngơi sao?” “

“Anh nói rồi, anh phải ở bên em”

Không cần nói quá nhiều, Giang Ninh cười nhẹ.

Lâm Vũ Chân nhìn chằm chằm Giang Ninh một hồi, hiếm khi không nói tiếng cảm ơn.

Chỉ là, mảng đỏ trên mặt còn có sự cảm động trong ánh mắt lại không che giấu được nữa rồi.

“Đói rồi à?”

Giang Ninh nói, “Chúng ta đi ăn cơm thôi.”

“Dạ”

Lâm Vũ Chân ngoan ngoãn gật đầu.

Thấy Lâm Vũ Chân đã tỉnh, Tô Mai lập tức đi qua, trên mặt vẫn còn lo lắng.

“Mẹ, con không sao rồi, mẹ đừng lo”

Hôm qua, cô thật sự bị dọa sợ.

Nếu Giang Ninh không chạy đến kịp, vậy bây giờ có lẽ cô đã là cỗ thi thể lạnh lẽo rồi ấy chứ.

May là có Giang Ninh.

Gô quay đầu nhìn Giang Ninh một cái, trong ánh mắt có tia dịu dàng: “Mẹ làm chút thức ăn đi, Giang Ninh nhất định đói rồi”

“Ôi! Ôi! Lập tức xong ngay! Lập tức xong ngay đây!”



Tô Mai liền đi vào nhà bếp.

Không lâu sau, có mùi thơm bay ra.

Giang Ninh và Lâm Vũ Chân tắm rửa xong đi ra, trên bàn đã để đầy thức ăn, cơm cũng sớm chuẩn bị xong rồi.

Tô Mai có thể cảm nhận được rõ ánh mắt Lâm Vũ Chân nhìn Giang Ninh có chút không giống trước đây, bà cũng không làm phiền hai người, âm thầm về phòng của mình.

“Đợi lát đưa em đến công ty, mấy hạng mục đó không thể kéo dài thêm nữa”

Lâm Vũ Chân đầu cũng không ngẩng lên, “Em đã nghĩ rõ phương hướng hợp tác cụ thể rồi”

“Ừ, em quyết định rồi thì tốt”

“Đúng rồi, đến bệnh viện trước, em muốn đến thăm tiểu Triệu”

“Được”

Đối với chuyện của Lâm thị, Giang Ninh không hỏi gì cả, đó là dùng để cho Lâm Vũ Chân rèn luyện, dù có bị hỏng rồi, anh cũng không đau lòng, nhiều nhất mở thêm một cái khác là được.

Nhìn thấy Lâm Vũ Chân đã hồi phục lại thì Giang Ninh yên tâm rồi.

Ăn cơm xong, anh lái xe chở Lâm Vũ Chân, lúc này Tô Mai mới cẩn thận kéo mở khe cửa, chui ra ngoài.

“Vũ Chân không sao rồi”

Lâm Văn mở miệng trước, thở phào một hơi dài, “May mà có Giang Ninh”

“Em thấy sự việc ngày càng nghiêm trọng”

Tô Mai thở dài, “Phụ nữ ấy à, không chịu được nhất chính là cảm động”

Rất hiển nhiên, Lâm Vũ Chân bị cảm động rồi, cô vốn là một nha đầu đơn thuần, nếu là cổ đại, sau khi anh hùng cứu mỹ nhân thì chắc chẳn sẽ là dùng thân báo đáp đấy.

“Không có gì không tốt cả”

Lâm Văn nói, “Dù sao anh rất thích thằng ranh Giang Ninh này, nhiều nhất anh liều một tí, chuẩn bị hồi môn cho Vũ Chân nhiều một chút”

“Mơ tưởng hay nhỉ!”



Tô Mai trợn ông một cái, “Lâm thị từ đâu mà đến? Đó căn bản là của Giang Ninh đấy!”

“Khu khụ”

Lâm Văn ho hai tiếng, mặt già có chút ửng đỏ, “Con rể anh cho anh đó thì sao nào? Anh nhất định nhận người con rể này rồi, không được sao?”

“Anh dám cãi à?”

“Bà xã, anh sai rồi”

Lâm thị phát triển cực nhanh, dường như mỗi ngày đều ở trạng thái không giống nhau.

Đặc biệt là bây giờ không những nhà đầu tư tự tìm đến hy vọng có thể hợp tác với Lâm thị, khiến tất cả nhân viên đều hiểu rõ, con thuyền lớn Lâm thị này một khi giương bưồm ra khơi, thì mục đích nhất định sẽ cao xa vô tận.

lày sếp Cao đã bàn bạc xong với tập đoàn ngày mai ông ấy sẽ đi qua đó kí hợp đồng”

Mấy quản lý cấp cao của mấy phòng ban báo cáo tình hình cho Lâm Vũ Chân.

“Được, có sếp Cao phụ trách, vậy hạng mục này không vấn đề rồi”

Lâm Vũ Chân gật đầu, “Tiếp theo còn có mấy hạng mục, tôi đã có kế hoạch sơ bộ rồi, mọi người nghe thử, có gì muốn bổ sung, đợi lát cùng bàn luận sâu hơn”

Trong phòng hội nghị, Lâm Vũ Chân giống như biến thành một người khác, giống như đã trưởng thành trong một đêm.

Gô biết bản thân cần phải trưởng thành, không chỉ vì gia đình, mà càng vì có một ngày nào đó cô muốn ở bên cạnh Giang Ninh.

Lúc này.

Cao Vĩnh, một trong những quản lý cấp cao của tập đoàn Lâm thị, trước mặt đang phụ trách hạng mục, cực kỳ quan trọng, số tiền đầu tư liên quan đạt đến sáu trăm triệu!

Ông là nhân viên lâu năm của Lâm thị, từ Lâm thị cũ qua, ở trong lĩnh vực này lăn lộn đã ba mươi năm rồi, kinh nghiệm và mối quan hệ đều cực kỳ phong phú.

Đối với Lâm Văn, ông luôn rất khách khí, dù cho Lâm Văn hồi trước ở Lâm gia không có địa vị gì.

Chính vì cái này mà Lâm Văn niệm tình cũ để ông ở lại.

“Sếp Cao là người lợi hại như vậy, sao cam tâm làm công cho Lâm thị Nhưng lúc này, Cao Vĩnh đang rất tự tại, nằm trên giường nước thở nặng nề, trên mặt mang bộ dạng niềm vui còn chưa trọn vẹn, người phụ nữ mềm mại bên cạnh, nhìn một cái cũng khiến ông ta máu huyết phun trào!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv