"Anh yên tâm đi! Bé Doanh sẽ bảo vệ mẹ. Nếu người xấu dám đánh mẹ, bé Doanh sẽ lập tức cắn lại người xấu đó.”
Mục Thiên Lam gặp phải nhiều trắc trở như vậy, đã thế còn bị hủy dung, lý do để cô có thể kiên cường sống tiếp, tất cả là nhờ vào hai đứa con ngoan ngoãn này, và cả bố mẹ bị tàn tật đang nằm trên giường kia. Họ chính là động lực và hi vọng sống của cô, nếu không có họ, từ lâu cô đã không muốn sống nữa rồi.
Sau đó, Mục Thiên Lam đặt bé Doanh vào xích lô, đạp xe đi đến một quảng trường náo nhiệt để bán hoa hồng.
"Anh ơi, bạn gái anh xinh thật đấy, anh mua một bông hoa tặng bạn gái đi ạ"
Bé Doanh thấy mẹ bán hoa không có người mua vì mọi người đều chê mẹ xấu xí, đã hét to lên để giúp mẹ bán hàng.
"Trời ơi, đứa bé này thật đáng yêu!"
Cô gái kia đã bị sự dễ thương của bé Doanh làm cho tan chảy.
Anh con trai kia vừa ngại ngùng không mua, bây giờ lập tức mua cho bạn gái
mình một bông.
"Cám ơn anh, nhất định mỗi ngày trôi qua anh chị sẽ luôn hạnh phúc!"
Bé Doanh nhận được tiền nên rất vui vẻ nói.
Sau đó cô bé đem tiền đưa cho Mục Thiên Lam, cười nói: "Mẹ, mẹ cứ ngồi đây nghỉ ngơi, bé Doanh giúp mẹ bán hoa"
"Được."
Mục Thiên Lam cười gật đầu, đôi mắt đã ngấn lệ.
Cục cưng thật sự rất ấm áp, rất thông minh và hiểu chuyện!
"Chú ơi chú mua một bông hoa tặng cô đi ạ"
"Ông ơi mua cho bà một bó hoa đi ạ!"
"Anh ơi, anh đi cùng nhiều chị gái như vậy, mua cho mỗi chị ấy một bông hoa đi ạ."
Bé Doanh thấy người đi qua thì cái miệng ngọt ngào lại hộ lên.
Mọi người thấy bé nhỏ như vậy, mẹ lại bị hủy dung, nhưng bé lại rất hiểu
chuyện, nói chuyện cũng rất dễ nghe, hễ những ai đi ngang qua được bé gọi vào
đều thấy thương mà mua một bông hoặc là mua một bó, thậm chí còn có người
mua chín mươi chín bông hoa, một xe xích lô hoa hồng bán hết rất nhanh.
Mấy người bán hoa khác thấy bé bán tốt như vậy, thuê bé một bông hoa ba nghìn để bé bán hộ, bé Doanh cũng rất ra sức, bán rất nhanh hết, được mọi người vô cùng yêu quý.
Đặc biệt là những đôi tình nhân trẻ, họ cũng muốn có một cô con gái xinh đẹp, đáng yêu, ngoan ngoãn và hiểu chuyện như vậy, vì thế đều xuống tay hào phóng, mua chín bông, chín mươi chín bông, thậm chí còn có người mua cả chín trăm chín mươi chín bông.
Mới vỏn vẹn có nửa tiếng đồng hồ, Bé Doanh bán được mấy ngàn bông hoa, giúp Mục Thiên Lam kiếm được mấy triệu.
Mục Thiên Lam rất vui, cảm động đến rơi nước mắt.
Cô bé và Mục Thiên Lam đều bị quay lên Tiktok, nhận được hơn mười triệu lượt thả tim, quá một trăm nghìn lượt bình luận, có thể nói trong lúc nhất thời hot dần dần trên mạng, còn được gắn danh hiệu cô bé hoa hồng.
Lâm Nghị Phi thấy bài Tik Tok này lập tức phải người đi xử lý hai mẹ con.
Rất nhanh sau đó, có mấy gã đàn ông mặc âu phục đi vào quảng trường, tát Bé Doanh hai cái còn kêu tiếng bốp bốp.
"Các người làm gì vậy? Tại sao các người đánh con gái tôi?" Mục Thiên Lam hét lên.
Mấy gã đàn ông mặc âu phục không nói hai lời, bước tới đánh đập Mục Thiên Lam.
"Người xấu, không được đánh mẹ tôi, các người đánh mẹ tôi, tôi cắn chết các người!"
Bé Doanh tức giận dậm chân, cắn vào chân một người đàn ông mặc âu phục,
bị đá một cước bay ra đầu chảy máu.
"Bé Doanh! Bé Doanh của mẹ!"
Mục Thiên Lam gào khóc chạy đến ôm chặt Bé Doanh vào lồng ngực.
Mấy người đàn ông kia xông tới tiếp tục đánh đập Mục Thiên Lam, rất nhiều người không nhìn nổi nữa lao vào đánh nhau với mấy người đàn ông kia, nhưng đều bị quật ngã.
Hỗn loạn rất lớn gây tắc đường.
Đúng lúc này, Tiêu Thanh đang ngồi trên chiếc xe bán tải quân dụng đi ngang qua, vì tắc đường nên xe phải dừng lại.