**********
Chương 583
Nhà tang lễ của Tổng Diệu Văn đang được dựng lên. Tống Nguyễn Lương và vợ mình, Chu Tú Nga khóc lóc ở bên cạnh quan tài Tổng Diệu Văn.
Lúc này, Đỗ Thiên Sinh cùng với vợ là Chu Tủ Nhã và mấy đứa con gái tiến vào nhà tang lễ. "Anh rể "
Chu Tú Nga vừa khóc vừa đứng dậy: "Diệu Văn nhà chúng ta chết thảm quá, anh phải trả thù cho Diệu Văn nhà chúng ta đó anh rể!"
Đỗ Thiên Sinh vẻ mặt buồn bã, nói: "Tú Nga, Diệu Văn chết như thế nào?"
Chu Tú Nga nức nở: "Nhận được điện thoại của cảnh sát. Em và Nguyễn Lương đã lập tức đến hiện trường, chỉ thấy xác Diệu Văn nằm rạp trên mặt đất. Hiện trường rất thảm, chắc là bị người ta ném từ trên cao xuống đất chết. Hơn nữa, còn hai mươi tay súng của anh cũng bị bắn chết trong biệt thự riêng của Diệu Văn. Về phần hung thủ, hắn chính là cháu trai Thẩm Thị Đông. Diệu Văn nhà chúng ta gặp sắc nảy lòng tham, muốn cướp vợ của cháu trai bà ta. Khi bọn em đến hiện trường, vợ của cháu trai bà ta không ở đó, Diệu Văn và các tay súng đã chết. Vậy nên em dám khẳng định, chắc chắn là cháu trai Thẩm Thị Đông làm ra việc này!" "Cái gì?" Đỗ Thiên Sinh cau mày.
Đỗ Văn Bách nghi ngờ nói: "Sáng sớm nay Diệu Văn tìm con, bảo con cho nó mượn hai mươi tay súng, nói rằng kẻ đã đánh nó ở Cổ Cảnh nay đã đến Bắc Thanh, nó phải đi xử lý tên đó để xả giận. Sao lại thấy sắc nảy lòng tham, cướp vợ của cháu trai Thẩm Thị Đông, bị cháu trai Thẩm Thị Đông giết được? Con đã từng thấy cháu trai của Thẩm Thị Đông, cũng có chút mâu thuẫn với nhau, anh ta lợi hại như vậy sao?"
Tống Nguyên Lương đau buồn nói: "Mỗi ngày Diệu Văn làm chuyện gì cũng không ai quản, có quản cũng không được. Vậy nên xảy ra chuyện gì chúng ta cũng không biết được."
Đột nhiên lúc này truyền đến một giọng nói: "Tôi biết Đại Cơ Kha, Hàn Thanh Văn, Cao Dương, Mục Hải Yến tiến vào.
Đại Cơ Kha nói: "Ở Cổ Cảnh, quả thật là cậu ta đã đánh cậu Tống rất thảm. Mấy hôm nay cậu ta lại cùng vợ tới Bắc Thanh, cậu Tống vì muốn trả thù nên bắt vợ cậu ta, muốn dụ cậu ta đến cứu, sau đó để cho mấy tay súng bắn chết cậu ta. Không nghĩ tới cậu ta lại lợi hại như vậy. Hai mươi tay súng cũng không làm gì được, cậu Tổng cũng bị giết chết, thật khiến người ta đau buồn"
Đỗ Thiên Sinh nhíu mày: "Người đánh Diệu Văn ở Cổ Cảnh có phải là cháu trai của Thẩm Thị Đông không?"
Đại Cơ Kha lắc đầu: "Tôi không biết có phải hay không, chỉ biết tên cậu ta là Tiêu Thanh, vợ cậu ta tên là Mục Thiên Lam."
Đỗ Văn Bách nói ngay: "Thì ra là anh ta. Tôi đã từng gặp Mục Thanh Lam một lần ở Tập đoàn Thiên Phương, cô ta chính là cháu dâu của Thẩm Thị Đông. Xem ra kẻ giết Diệu Văn đúng là cháu trai của Thẩm Thị Đông rồi."
Mục Hải Yến nói: "Anh ta đúng là không biết trời cao đất rộng, ngay cả cậu Tổng cũng dám giết. Các người nhất định phải giết chết anh ta, báo thù cho cậu Tống!" Trong lòng cô ta rất kích động. Nghĩ rằng lần này Tiêu Cập nhật nhanh nhất trên ТгцyeлАРР*.cом . ngôn tình hay
Thanh nhất định phải chết.
Đúng lúc này, điện thoại của Đỗ Thiên Sinh vang lên. Thấy là Thẩm Văn Hạ gọi tới. Ông ta nhấc điện thoại, bên kia truyền đến giọng của Thẩm Văn Hạ: "Ông Đỗ, tôi đã đến Bắc Thanh, Thu Mai cũng đã đồng ý gả cho Văn Bách. Nhưng đột nhiên lại nghe tin cháu trai tôi giết chết cháu trai của ông, ông Đỗ, ông nghĩ thế nào về chuyện này?"
Đỗ Thiên Sinh dừng mấy giây, cười ha hả: "Cháu trai tôi cướp vợ của cháu trai ông. Là nó tự tìm đường chết, người cũng đã chết rồi, đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng tới quan hệ thống gia của hai nhà Đỗ, Thẩm. Ông Thẩm thấy vậy có được không?"
Thẩm Văn Hạ cười nói: "Như thế rất tốt!" "Vậy mọi chuyện coi như xong, đợi tôi chọn ngày lành tháng tốt rồi sẽ dẫn con trai tôi tới đưa sính lễ "
Đỗ Thiên Sinh nói xong, ngắt điện thoại, nhìn chằm chằm vào đám Đại Cơ Kha, Hàn Thanh Văn, Cao Dương, Mục Hải Yến, lạnh lùng hỏi: "Diệu Văn cướp cháu dâu của Thẩm Thị Đông, dẫn dụ cháu trai bà ta tới cứu người, sau đó giết cháu của bà ta. Chuyện này là các người thay cháu tôi đưa ra chủ ý, đúng không?"
Đám người run lên, một dự cảm không tốt bao trùm toàn thân.
Đỗ Thiên Sinh híp mắt, lạnh lùng nói: "Kéo mấy con sâu làm rầu nồi canh này ra ngoài đánh chết hết cho tôi!