Tiêu Thanh cũng là đang nể mặt Mục Thiên Lam mà thôi. Tuy rằng anh không cảm ơn Đinh Chấn Huy nhưng anh cũng không đánh vào mặt anh ta. Anh đứng lên xới một chén cơm rồi ngồi xuống ăn tiếp.
Mà sự xuất hiện của Đinh Chấn Huy lại càng khiến cho Ngô Tuệ Lan nhìn Tiêu Thanh không vừa mắt hơn. “Mình nhất định phải nghĩ cách đá cậu ta ra khỏi ngôi nhà này, để Chấn Huy được làm con rể của mình. Ý nghĩ trong lòng bà ta trở nên kiên định một cách quái lạ.
Mười giờ tối.
Nơi ở của đại ca thế giới ngầm Thiên Hà - Châu Lâm
Vũ.
Một người đàn ông to lớn đi từng bước vào hội trường với những bước chân nặng nề. “Anh Long, mời ngồi.”
Châu Lâm Vũ đưa tay ra mời ngồi.
Anh Long ngồi xuống ghế sô pha, sắc mặt anh lạnh lùng: “Em trai tôi là Hình Lâm đã bị ai giết chết?”
Châu Lâm Vũ nói: “Lâm ca và anh em của tôi là Chu Thành Minh đã cùng đi đến địa bàn Cổ Cảnh của Kim Chí Nam, Lâm ca và cả những người anh em của tôi đều đã chết. Nghe nói mấy chục anh em của tôi cũng bị đưa vào bẫy, tôi đã nhờ vả các hết mối quan hệ của mình nhưng cũng không tìm ra nguyên nhân.” “Nhưng tôi có thể chắc chắn là họ đã chết trong tay của Kim Chỉ Nam, nhưng anh ta dùng cách gì để giết thì tôi không thể biết được.” Sắc mặt Hình Long trở nên giận dữ, anh ta đẩm một cái ở trên bàn trà làm bằng đá cẩm thạch.
Ram!
Bàn trà bằng đá cẩm thạch vỡ thành bột phấn. “Tôi muốn Kim Chí Nam chết! Tôi muốn tên hung thủ đã giết em trai tôi phải chết!”
Châu Lâm Vũ nuốt nước bọt: “Anh Long yên tâm, tôi đã thương lượng tốt với bốn đại ca Doanh Châu, Hải Châu, Đăng Châu, Đông Châu của thành phố rồi. Tối mai họ sẽ đi với tôi đến biệt thự trên núi Ngọa Long ở vùng ngoại ô để mời Kim Chí Nam ăn cơm. Tôi nghĩ anh ta không dám không đến đâu, chỉ cần anh ta đến thì anh Long sẽ có thể báo thù được cho Lâm ca rồi. Còn nếu anh ta không đến thì chúng ta trực tiếp đến Cổ Cảnh để giết, tôi không tin lúc đó còn không thể giết anh ta được
Cùng lúc đó, sân bay Cổ Cảnh.
Một thanh niên cao ráo đẹp trai đang kéo chiếc vali đi ra với vẻ mặt tức giận. "Cậu Hàn, rốt cuộc anh cũng về rồi.”
Ngoại trừ Trần Hiên, Cao Dương thì trong số những người đến đón anh ta còn có một đám công tử nhà giàu khác, vẻ mặt họ đều là tươi cười chào đón anh ta.
Hàn Thanh Văn là một tên ăn chơi trác táng có tiếng ở Cổ Cảnh. Anh ta ỷ mình có bố là người giàu nhất Cổ Cảnh, có rất nhiều tiền nên tiêu tiền như nước, cuộc sống thổi nát. Vì thế có rất nhiều công tử nhà giàu khác thích chơi với anh ta và làm đàn em của anh ta.
Nguyên nhân chính là anh ta quá hoang phí gây ra ảnh hưởng rất lớn nên đã bị bố mình đưa đi du học ở nước ngoài. Lần đó anh ta đi đến ba năm nên có thể tưởng tượng được Trần Hiên, Cao Dương và đám công tử nhà giàu kia sắp chờ đến chết rồi. “Sao lại chỉ có mấy người các cậu vậy? Mấy người cậu Quách, cậu Trương đâu?”
Hàn Thanh Văn đảo ánh mắt nhìn rồi hỏi.
Trần Hiền trả lời: “Cậu Quách đã sai cậu Trương tung ảnh bikini của Mục Thiên Lam lên mạng làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của Hộ quốc chiến soái nên đã bị bắt đi rồi. Một người bị phản hai mươi năm tù còn một người bị phản mười lăm năm tù, xem như là xong đời rồi.”
Hàn Thanh Văn gật gật đầu: “Chuyện Hộ quốc chiến soái muốn kết hôn với Mục Thiên Lam tôi đã nghe mẹ tôi nhắc tới rồi, nhưng tôi vẫn vô cùng khâm phục Mục Thiên Lam. Ngay cả Hộ quốc chiến soái mà cô ta cũng dám từ chối, còn bản thân thì kiên quyết muốn ở bên cái tên shipper kia. Thật sự là làm cho người khác không thể hiểu nổi mà!”
Cao Dương cười hắc hắc: “Không chừng Mục Thiên Lam còn có ý đồ khác, quyết định xem nên ở núi hay sông đây mà.” “Khi đó ở trường học cậu Hàn đã theo đuổi Mục Thiên Lam, lúc đó vì chuyện học hành nên cô ta không đồng ý làm bạn gái của cậu Hàn. Sau đó cậu Hàn lại bị lộ ra chuyện qua lại với rất nhiều cô gái khác nên Mục Thiên Lâm sẽ không để ý đến cậu Hàn “Nói không chừng trong lòng cô ta còn thích cậu Hàn.
Bạn gái tôi là em họ của cô ta, cô ấy nói với tôi rằng cô ta kết hôn với tên shipper kia ba năm nhưng vẫn ở như cũ, chắc là đang chờ đợi cậu Hàn đây mà.” "Ha ha!"
Mọi người cười to. “Đúng rồi cậu Hàn, Mục Thiên Lam được báo New York bầu chọn làm mỹ nhân số một phương Đông, anh cũng ở New York, có phải chuyện đó là do anh làm không?” Trần Hiên hỏi.
Hàn Thanh Văn cười cười: “Làm sao tôi lại có năng lực lớn như vậy. Nhưng mà không thể không nói, bây giờ Mục Thiên Lam càng ngày càng xinh đẹp. Mấy cái ảnh mặc bikini kia, ôi ôi, xem xong thì không thể chịu nổi mà. Bảo sao ngay cả Hộ quốc chiến soái cũng thích cô ta. “Nếu cô ta từ chối Hộ quốc chiến soái mà lại còn không ngủ chung với chồng mình, vậy thì chắc là đang đợi tôi thật rồi. Tối mai tôi phải tổ chức một bữa tiệc kết giao bạn bè, đến lúc đó tôi sẽ cầu hôn cô ta. Tốt nhất là cô ta nên đồng ý, nếu không đồng ý thì, ha ha... tôi trực tiếp ép cô ta đồng ý.