Editor: Boomtini
“Mary Lý, tài liệu cần duyệt qua cô chuẩn bị sao rồi?”
Sáng sớm thứ hai, mọi người trong văn phòng còn đang ngáp dài ngáp ngắn, cấp trên đã chắp tay sau lưng đến đây kiểm tra.
Hơn nữa, vừa mới đến đã gọi Mary Lý đến giao tài liệu.
Mary Lý trong lòng không ngừng oán thán.
Mới thứ hai đầu tuần ai mà có tâm trạng giao tài liệu đâu chứ? Trong đầu cô bây giờ chỉ toàn là bộ phim hôm qua xem chưa xong thôi.
Con người của thời đại mới, ai cũng không muốn ngủ vào ban đêm, nhưng đế nsáng hôm sau bị đánh thức bởi chuông báo thức thì lại hoài nghi bản thân mình vì sao đêm qua lại không chịu ngủ sớm.
—– Đây chính là miêu tả vô cùng chân thực về tâm trạng của Mary Lý lúc này
Bỏ qua những suy nghĩ trong lòng, cô vội vội vàng vàng đứng lên, kính cẩn nói: “Giám đốc Vương, ngài yên tâm, chúng tôi sẽ chỉnh sửa xong ngay đây ạ, trước giờ cơm trưa tôi sẽ trình lên cho ngài.”
Cấp trên lúc này mới thoáng vừa lòng, sau đó lại dạo một vòng quanh văn phòng.
Mọi người đều cố gắng kiềm chế cơn buồn ngủ của sáng đầu tuần, cố gắng bày ra bộ dáng làm việc nghiêm túc nhất.
Sau khi đi quanh văn phòng một vòng, cảm thấy hài lòng không ít, chuẩn bị chắp tay sau lưng rời đi.
Mọi người trong văn phòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng niềm vui còn chưa kịp trọn vẹn thì cấp trên đã quay lại.
“Xem đầu tóc tôi này, sao lại quên chuyện quan trọng nhất vậy chứ.”
Anh ta lại nói, “Mary Lý, tôi đến đây là nói cho cô biết, chút nữa công ty sẽ có nhân viên mới đến báo danh, trong đó có một cô gái, cô phụ trách người đó nhé. Sau khi cô ấy đến thì sắp xếp vị trí làm việc, trong thời gian này phiền cô hướng dẫn cho nhân viên mới.”
Mary Lý sững sờ: “Người mới sao? Tên gì vậy ạ?”
Giám đốc cười cười: “Tên Giang Niên, năm nay vừa tốt nghiệp nghiên cứu sinh, trước hết cô có thể sắp xếp vài công việc cho cô ấy.”
“Ồ, vâng vâng, tôi hiểu rồi.” Mary Lý nhanh chóng đáp lời.
Cấp trên lần này thật sự rời khỏi văn phòng.
Giám đốc Vương vừa đi, mọi người trong văn phòng vừa rồi còn ‘chăm chỉ làm việc’ ngay lập tức thấp giọng bàn luận.
“Thật sự có người mới đến sao? Lúc trước tôi có nghe qua nhân viên lễ tân nói qua, khi ấy không để ý nhiều lắm, không ngờ lại là sự thật.”
“Này cũng không phải tự nhiên sao, tôi cũng có nghe qua về nhân viên mới, nhưng mà tôi nghe được phiên bản chi tiết hơn —–” người khơi mào lặng lẽ hạ giọng, còn không quên úp úp mở mở khiến cho vài đồng nghiệp xung quanh để ý qua đây không ít.
“Phiên bản chi tiết thế nào á?”
“Đúng vậy, đừng úp úp mở mở nữa, nói mau đi mà.”
Người khơi mào sau đó mỉm cười: “Giang Niên này thật sự không bình thương đâu á, lúc trước ở phòng nghỉ nhân viên tôi có nói chuyện với chị Dương, chính chị ấy phỏng vấn cho Giang Niên, cuối cùng được cấp cho ssp offer (?) để vào làm việc đó.”
“Vãi đạn!”
Mọi người xung quanh không khỏi kinh ngạc nhìn nhau, không nói nên lời.
Tất cả bọn họ đều đã làm việc ở công ty được nhiều năm, họ đã chứng kiến nhiều đợt tuyển dụng vào mùa xuân và mùa thu hằng năm, họ càng hiểu rõ hơn ai hết được công ty cấp cho ssp thì đại biểu cho điều gì.
Số lượng ssp mỗi năm cấp ra từ trước đến nay có thể đếm trên đầu ngón tay, có thể nhận được cấp bậc như vậy có nghĩa rằng trong quá trình tuyển chọn sơ lược, thi viết và phỏng vấn đều đạt kết quả xuất sắc.
Thực tế cũng đã chứng minh rằng, những nhân viên được công ty cấp cho ssp đều làm việc vô cùng tốt.
“Thật sao? Em ấy giỏi vậy à, bằng cấp ở đâu á?”
Người ban nãy cười nhạt: “Này còn hỏi sao? Có thể đạt được trình bộ như vậy, hẳn là thạc sĩ Bắc đại rồi.”
Vậy nên, tin tức bộ phận kế hoạch có nhân viên mới bậc ssp lập tức truyền khắp công ty.
Mà khi Giang Niên đeo túi đến văn phòng giới thiệu, càng khiến không khí trong văn phòng sôi nổi hơn.
Nhân viên mới xuất sắc thì thôi đi không tính, thế mà lại còn xinh đẹp như vậy sao?!
Nhìn vào đôi mắt hạnh to tròn ấy mỗi khi cười rộ lên, quả thực sẽ khiến tim đối phương tan chảy đó.
Ngay khi Giang Niên tự giới thiệu xong, Mary Lý đứng lên: “Chào Giang Niên, trong thời gian này chị sẽ là người hướng dẫn của em, tên là Mary Lý, em có thể gọi là chị Lý.”
Giang Niên nhanh chóng chào hỏi, sau đó lễ phép nở nụ cười với mọi người trong văn phòng, đi về hướng của Mary Lý.
Mary Lý nhìn cô cười: “Thư giản đi, không cần căng thẳng đâu hahaha, bộ phận chúng ta rất dễ sống chung.”
Giang Niên có chút ngượng ngùng gật đầu.
Nhưng mà có thể nhìn ra được, mọi người ở bộ phận này đối với cô rất tốt, thái độ cũng tốt, Giang Niên không khỏi thở phào nhẹ nhõm
Thành thật mà nói, khi Lục Trạch đưa cô đến đây sáng nay, cô thậm chí đã rất lo lắng, còn hỏi Lục Trạch vài lần, “Trang phục của em như vậy có ổn không anh, trang điểm như vậy có ổn không?”
Mãi đến khi Lục Trạch không trả lời lại, nghiêng người sang bên cạnh hôn lên môi cô, Giang Niên mới thành thành thật thật an tĩnh lại.
Mary Lý cười nói: “Kia chính là vị trí làm việc của em, em có thể đến đó làm quen trước, đợi chút nữa chị hoàn thành công việc xong sẽ giao cho em một số công việc để bắt đầu.”
Giang Niên ngoan ngoãn gật đầu, sau đó nói lời cảm ơn với Mary Lý, mang đồ đến chỗ làm việc của mình.
Mary Lý nhanh chóng xử lý vấn đề của mình xong sớm nhất có thể, giao tài liệu cho cấp trên, sau đó đến bên cạnh Giang Niên.
Nhìn cô gái nhỏ tuy rằng chưa nhận được công việc nhưng cũng không lướt web, cũng không chơi điện thoại mà nghiêm túc đọc một số hồ sơ.
Cô không khỏi cảm thán, quả nhiên không hổ danh là người nhận được cấp bậc ssp của công ty, khả năng tự chủ đến đáng sợ.
Mary Lý cười cười, gọi Giang Niên: “Niên Niên, hiện tại bộ phận chúng ta đang lên kế hoạch chuẩn bị cho chủ đề và người mẫu cho tạp chí kỳ tiếp theo, em cũng viết một bản kế hoạch đi, có thể hơi khó khăn đối với người mới nhưng cái này cũng không quá gấp đâu, em cứ từ từ viết thôi, có vấn đề gì thì đến hỏi chị.
Giang Niên suy nghĩ một chút, sau đó nhanh chóng gật đầu: “Vâng, em hiểu rồi, cảm ơn chị Lý.”
Mary Lý làm động tác ‘cố lên’ với cô, sau đó quay trở lại làm việc.
Đúng như những gì Mary Lý đã nói, tuy rằng năng lực của Giang Niên rất tốt, nhưng thế nào đi chăng nữa cô cũng là người mới. Mỗi lần Mary Lý giao nhiệm vụ mới cho cô, Giang Niên lúc mới bắt đầu đều cảm thấy vô cùng khó khăn.
Khó khăn là vậy, nhưng năng lực của Giang Niên rất tốt, lại rất kiên nhẫn, gặp điều gì không hiểu đều tận tâm tận lực nghiên cứu và tìm hiểu, nếu không được nữa thì mới đến hỏi Mary Lý.
Hơn nữa từ thời cấp ba đến nay cũng đã gần mười năm rồi Giang Niên chưa từng ngừng viết bản thảo.
Tuy rằng vẫn có sự khác biết rất lớn giữa bản thảo và bản kế hoạch, nhưng ở một mức độ nào đó thì văn tự vẫn khá tương đồng.
Vậy nên Giang Niên cũng hoàn thành nhanh chóng.
Mary Lý thực sự bị sốc rồi.
Nhìn bản kế hoạch lần thứ năm đã được Giang Niên sửa lại, hoàn thiện tốt, Mary Lý không khỏi lắc đầu.
Cô gái này nhận được ssp không phải là không có lí do, chắc chắn không phải chỉ bởi vì bằng cấp của cô ấy.
Thực sự quá xuất sắc.
Thật ra, bản kế hoạch đầu tiên Giang Niên nộp lên tuy rằng còn non nớt về mọi phương diện, nhưng có thể nhìn ra được cô có một vài ý tưởng rất sáng tạo.
Mà những ý tưởng sáng tạo như vậy là thứ mà công ty bọn họ cần.
Vậy nên Mary Lý chỉ liên tục chỉ cho Giang Niên một ít vấn đề, cô có thể nhanh chóng suy một ra ba.
Hơn nữa, Giang Niên phải sửa đổi nhiều lần nhưng cô vẫn rất kiên nhẫn và nghiêm túc, không có chút nào bực bội hay khó chịu.
Sau khi đọc bản kế hoạch được sửa chữa lần thứ năm của Giang Niên, Mary Lý cảm thấy nó đã gần như hoàn hảo không còn chỗ nào cô có thể bắt bẻ được nữa rồi.
Cô nhìn Giang Niên: “Niên Niên, em thật sự là thiên tài đó.”
Mary Lý cảm thán mãi không thôi.
Với năng lực cùng tính cách của Giang Niên, cô dám khẳng định, Giang Niên nhất định là người đầu tiên được chuyển lên nhân viên chính thức, hơn nữa sau này cũng có thể thăng chức nhanh chóng.
Giang Niên ngượng ngùng cười cười: “Chị Lý quá khen rồi, đều do chị hướng dẫn tốt mà, em về chỗ làm việc khác đây ạ.”
Sau đó cô gật đầu với Mary Lý rồi quay về bàn làm việc của mình.
Một đoạn thời gian này, Giang Niên cảm thấy khá thích công việc hiện tại của mình.
Hơn nữa, mọi người trong bộ phận kế hoạch cũng rất tốt với cô, bầu không khí làm việc thoải mái, nội dung công việc cũng đều là những mảng cô hứng thú và am hiểu.
Căn hộ của Lục Trạch khá gần công ty Giang Niên, vậy nên lúc làm việc thì cô ở đây, còn cuối tuần sẽ về nhà ăn cơm cùng Lục Trạch.
Vẫn là làm việc ở Viễn Thành thích hơn, có thể ăn đồ ăn mẹ nấu bất cứ lúc nào.
Giờ nghỉ trưa, Giang Niên cùng đồng nghiệp đến nhà ăn công ty ăn cơm, nhớ đến chuyện gì liền lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Lục Trạch.
[ Sao Trời: Trạch ca, cuối tuần này phải về nhà ăn cơm~ sáng nay mẹ em còn gọi cho em, nói em hỏi anh muốn ăn cái gì, mẹ làm cho anh.]
[ Sao Trời: Thật là, mẹ còn không hỏi em muốn ăn cái gì luôn! Giận giận giận! ]
Bên kia nhanh chóng trả lời tin nhắn.
Cách màn hình, Giang Niên có thể cảm nhận được Lục Trạch bên kia đang rất vui vẻ.
[ mãn nhãn sao trời: muốn ăn thịt kho tàu.]
Giang Niên bĩu môi.
[Sao Trời: Đừng ăn món này! Giá thịt heo dạo này tăng đến đâu rồi mà còn muốn ăn thịt kho tàu, Trạch ca, anh sống sang quá đi à, em cực kỳ khiển trách anh đó.]
[ mãn nhãn sao trời: ok ok, Niên Niên nhà anh là vợ hiền chi tiêu hợp lý, Niên Niên không cho anh ăn thì anh sẽ không ăn, vậy thì ăn cà tím Niên Niên thích ăn đi.]
[ mãn nhãn sao trời: nhưng mà, anh không ăn thì không sao, vợ anh muốn ăn thì vẫn phải ăn, anh kiếm nhiều tiền như vậy là để cho vợ tiêu mà.]
Giang Niên không nhịn được bật cười thành tiếng.
[ Sao Trời: Ai là vợ anh chứ, còn chưa kết hôn đâu.]
Bên kia cách một lát mới trả lời lại.
[ mãn mãn sao trời: giọng điệu ngày sao nghe kiểu gì cũng cảm thấy như em đang thúc giục anh kết hôn vậy?]
Giang Niên: “…..”
Cùng Lục Trạch hàn huyên một lát, Giang Niên mới cười tủm tỉm mà cất điện thoại.
Kha Tây, một nam đồng nghiệp cùng bộ phận cùng nhau ăn cơm nhìn về phía cô : “Giang Niên, cười vui vẻ vậy, bạn trai sao?”
Giang Niên lại cong mắt cười, gắp một miếng cà tím bỏ vào miệng, lắc đầu: “Không phải”.
Cũng không giải thích gì thêm.
Đã cầu hôn rồi mà~
Nghĩ đến đây, Giang Niên không khỏi càng cười vui vẻ hơn.
Kha Tây hai mắt sáng ngời, nhìn ánh mắt khích lệ của đồng nghiệp trên bàn cơm, lại cảm thấy lòng mình tràn đầy tự tin.
Không phải bạn trai là tốt rồi, không phải bạn trai nghĩa là hắn có cơ hội!
Thành thật mà nói, hắn cảm thấy chính mình đã lâu rồi không trải qua cảm giác rung động, nhưng ngày Giang Niên đến đây, lúc cô gái xinh xắn nở nụ cười đứng ở nơi đó, Kha Tây lập tức cảm thấy tim mình đập rộn ràng hơn bao giờ hết.
Quá xinh đẹp, hơn nữa hắn cũng rất thích đôi mắt hạnh của Giang Niên, trông vừa sáng vừa tươi.
Sau một thời gian làm việc chung, Kha Tây càng ngưỡng mộ Giang Niên hơn.
Vừa có năng lực lại vô cùng ưu tú, tính cách tốt đến mức không có gì phải nói, làm việc nghiêm túc, năng lực xuất sắc, cô gái như vậy ai mà không thích?
Kha Tây liếc nhìn sườn mặt xinh xắn của Giang Niên, trong lòng càng thêm rung động.
Khi tan tầm, Giang Niên cùng các đồng nghiệp cùng bộ phận vừa nói vừa cười đợi thang máy xuống tầng.
Trong lúc chờ thang máy, Kha Tây bỗng dưng nói: “À đúng rồi, nghe nói gần đây có bộ phim 3D được công chiếu hay lắm, cô đã xem chưa?”
Giang Niên lắc đầu.
Đôi mắt Kha Tây càng sáng hơn, sau đó liều mạng ra hiệu với một số đồng nghiệp khác, nhìn mấy đồng nghiệp chỉ có một mình Kha Tây bước vào, cô có chút khó chiểu: “Mọi người không xuống sao?”
Một nữ đồng nghiệp liên tục xua tay: “Giờ chưa được, vài người bọn tôi mới nhận được tin nhắn của giám đốc, phải quay lại văn phòng một chuyến, lát nữa tan tầm sau.”
“Ồ, ra là vậy” Giang Niên gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, lại hướng về mọi người vẫy tay, “Ngày mai gặp lại.”
Vài đồng nghiệp lặng lẽ hướng về phía Kha Tây làm động tác ‘cố lên’, sau đó cười hì hì bắt đầu chờ lượt thang máy tiếp theo.
Trong thang máy chỉ có hai người hắn và Giang Niên, Kha Tây cảm thấy hắn sắp không thở nổi rồi.
Hắn hết sức tự động viên chính mình, khi thang máy sắp đến tầng một liền gọi Giang Niên: “Giang Niên, chuyện là ….. thứ sáu này cô có rảnh không?”
“Hả?” Giang Niên không nghi ngờ gì, thậm chí còn nghi ngờ chính mình không nghe rõ, lại hỏi một lần
Kha Tây lại cảm thấy mình như vậy mãi thì không được, dứt khoát cắn môi chuẩn bị một hơi nói xong: “Thứ sáu này cô …..”
Mới nói được tới đây, thang máy đã ‘đinh’ một tiếng, nhắc nhở đến tầng 1.
Giang Niên nghe Kha Tây nói chuyện, vừa nghe được âm thanh nhắc nhở liền ngẩng đầu, nhìn ra bên ngoài thang máy, sau đó hai mắt lập tức sáng ngời, như thể chạy ra khỏi thang máy một phen nhào vào vòng tay của người đứng bên ngoài, giọng điệu hưng phấn mà trước đây Kha Tây chưa từng nghe qua: “Trạch ca! Sao hôm nay anh lại đến đây! Cũng không nói với em một tiếng!”
Lục Trạch lười nhác cười cười, ôm cô gái nhỏ vào lòng: “Cho em một bất ngờ, anh đến đón em đi ăn cà tím nướng, muốn ăn không?”
Giang Niên hai mắt sáng lên, mạnh mẽ gật đầu: “Muốn chứ! Trạch ca, anh tuyệt nhất!”
Lục Trạch nhướng mày.
Giang Niên lúc này mới định thần lại sau đó nhớ đền mình còn đang ở sảnh công ty, xung quanh còn có không ít đồng nghiệp, ai đi ngang qua cũng nhìn hai người bọn họ.
Cô lập tức quẫn bách, vội vàng thoát khỏi vòng tay của Lục Trạch, hai má đỏ bừng.
Vừa quay đầu lại, Giang Niên lúc này mới nhớ Kha Tây vừa rồi bị mình bỏ quên sau lưng.
Cô càng thêm ngượng ngùng hơn: “Xin lỗi nha, Kha Tây, vừa rồi anh mới nói cái gì á?”
Kha Tây dường như thất hồn lạc phách nhìn một màn trước mắt.
Giờ nói họ không phải tình hắn, ngay cả bản thân hắn cũng không tin.
Hơn nữa …..
Vừa rồi hắn có đánh giá qua người đàn ông ôm Giang Niên, ngay cả hắn vẫn luôn cảm thấy bản thân mình không tồi nhưng ngay lập tức trong khoảnh khắc đó, hắn liền cảm thấy tự ti không nói nên lời.
Cao ráo, đẹp trai, tràn đầy khí chất, quần áo chỉnh tề từ trên xuống dưới có thể nhìn ra được giá cả xa xỉ của từng món đồ, còn có đồng hồ trên tay người đàn ông đó, chính là cái hắn đã muốn mua từ lâu nhưng chưa thể.
Kha Tây lắc lắc đầu: “Không, không có gì hết, tôi đi trước đây Giang Niên.”
Giang Niên có chút khó hiểu nghiêng đầu, sau đó hiểu chuyện cười cười: “Được, mai gặp lại~”
Cô cũng không quên vẫy tay với Kha Tây.
Giang Niên từ trước đến nay xem như không hiểu rõ mấy chuyện này, nhưng Lục Trạch lại rất rõ.
Anh nhìn cô dáng Kha Tây hốt hoảng vội vàng đi về, lại lần nữa nhướng mày.
Chà, xem ra về sau phải thường xuyên đón vị hôn thê nhà anh tan tầm thôi, miễn cho Niên Niên nhà anh bị người khác mơ ước.
Vị hôn thê mình vừa xinh đẹp lại vừa ưu tú đôi khi cũng không phải chuyện tốt nhỉ, luôn khiến anh kinh hồn táng đảm (?)
Giang Niên vui vẻ khoác tay Lục Trạch ra ngoài, đụng phải đồng nghiệp quen biết thì sẽ bị trêu chọc: “Niên Niên, em hạnh phúc thật ha, bạn trai đón em tan tầm hả?”
Sau đó lại nhìn sang người bên cạnh Giang Niên, không thể che giấu lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
Giá trị nhan sắc của cặp đôi này cũng thật là …..
Quá cao.
Giang Niên cong mắt cười: “Không phải bạn trai.”
Đồng nghiệp sửng sốt: “Hả!”
Giang Niên mỉm cười nhìn Lục Trạch.
Ngay khi cô ngẩng đầu, có thể nhìn thấy ảnh mắt dịu dàng của Lục Trạch đang nhìn cô.
Trong mắt chỉ có cô thôi.
Giang Niên mím môi, cười đến rạng rỡ.
“Là vị hôn phu, sắp kết hôn rồi ạ.”
Thật nhanh.