Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 888: Uy lực áp chế toàn bộ hiện trường





Ngay lúc này, bên trong căn gác xép nơi Thái tổ nhà họ Tiêu thường tĩnh tu vang lên tiếng chuyện trò vui vẻ.

“Thành Đạo huynh, nếu như không phải cảm nhận được khí trường mạnh mẽ trên người huynh thì tôi thật sự không dám tin. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà tu vi của huynh có thể bay vọt lên một cảnh giới nhỏ. Đây quả thật là chuyện xưa nay chưa từng có!” Có một vị Thiên Huyền Cảnh Tiên Vương cảm khái nói.

“Đứng vậy!” Lại có thêm một vị Tiên Vương nữa cảm khái: “Theo lý mà nói, tu luyện đến mấy bậc này của chúng tôi mấy vạn năm nữa cũng đều rất khó thăng lên một cấp bậc mới, chứ đừng nói tới một cảnh giới nhỏ. Thành Đạo huynh có thể trong vài ngày ngắn ngủi mà bay vọt lên một cảnh giới nhỏ, có thể được ghi vào lịch sử tu tiên của Thanh Long Tinh rồi.”

“Vô cùng khâm phục và ngưỡng mộ Thành Đạo huynh, thật không biết Thành Đạo huynh làm thế nào để đạt được như vậy.”

“Nếu như tôi có tư chất được như Thành Đạo huynh thì thật tốt biết bao!”

“Vốn dĩ tu vi của tôi với Thành Đạo huynh không phân cao thấp, thế nhưng bây giờ đã bị Thành Đạo huynh bỏ xa mấy chục vạn năm rồi!”

“...”

Trên đệm hương bồ có mười mấy vị Tiên Vương ngồi xếp bằng, tất cả đều lần lượt phóng ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ của mình lên một lão già mặc bộ đồ Đạo sĩ hoa lệ đang ngồi ở vị trí trung tâm.

“Ha ha!”

Thái tổ của nhà họ Tiêu là Tiêu Thành Đạo thoải mái cười nói: “Tôi cũng là nhất thời giác ngộ mới có thể trong vài ngày ngắn ngủi liên tục phá được một cảnh giới nhỏ. Chư vị Đạo hữu xin đừng nản lòng, mọi người đều có cơ hội giác ngộ mà. Một ngày nào đó trong số các vị nếu như ai đang tu luyện thì đột nhiên giác ngộ, liên tục phá được hai ba cảnh giới nhỏ. Vậy thì bỏ xa tôi mấy chục vạn năm tu vi rồi.”

Ông ta không thể nói rằng ông ta bắt một đồ đệ của Tiên Vương, rồi từ nhẫn không gian của cô ấy tìm được một loại quả, sau khi ăn nó vào thì tu vi liền tăng vọt đúng chứ?

Nên biết rằng hiện tại mọi người đều không biết đồ đệ của Tiên Vương đang ở nhà họ Tiêu của ông ta. Nói ra chỉ sợ sẽ dẫn tới một trận mưa máu gió tanh.

Mặc dù thực lực hiện tại của ông ta đủ sức để đi chống chọi lại với trận mưa máu gió tanh. Nhưng có thể tránh được những phiền phức không đáng có, ông ta vẫn không hy vọng vì một đồ đệ của Tiên Vương mà dẫn tới tranh chấp.

“Chỉ sợ dù có để tôi tu luyện thêm trăm vạn năm nữa thì đều không có cơ hội giác ngộ thôi.” Có một vị Tiên Vương lắc đầu cười khổ nói.

“Đúng vậy!” Lại có thêm một vị Tiên Vương nữa nói: “Thanh Long Tinh ngàn vạn năm nay có được một vị giác ngộ xong liền liên tục phá được một cảnh giới nhỏ như Thành Đạo huynh đây thật là có một không hai, tôi không dám mơ ước quá cao rằng mình có thể giác ngộ đâu.”

“Đúng vậy đúng vậy!”

Các Tiên Vương đều đồng loạt gật đầu.

Mặc dù bọn họ không tin Tiêu Thành Đạo nhờ vào giác ngộ bứt phá tu vi, mà họ cho rằng chắc chắn Tiêu Thành Đạo có được một cơ duyên nào đó, cho nên mới tăng vọt tu vi trong chốc lát. Nhưng Tiêu Thành Đạo không nói, bọn họ cũng không dám truy hỏi đến cùng.

Người ta bây giờ là đỉnh cấp cao thủ ngay cả bá chủ cũng không để vào trong mắt, là người nằm trong hai mươi người đứng đầu trong toàn bộ mấy nghìn Tiên Vương của Thanh Long Tinh, ai dám truy hỏi làm ông ta không vui vẻ chứ.

Cho nên ông ta nói như nào thì chính là như vậy thôi.

“Thành Đạo huynh.” Bấy giờ có một vị Tiên Vương đột nhiên nói: “Mặc dù tôi ủng hộ Thành Đạo huynh lên làm bá chủ, nhưng Thành Đạo huynh lại dám ăn nói trắng trợn như thế, nếu như mười năm sau thay thế vị trí bá chủ, thì không sợ đắc tội với bá chủ rồi chuốc lấy phiền phức vào thân sao?”

“Đúng đó Thành Đạo huynh.” Lại có thêm một vị Tiên Vương mở miệng nói: “Bá chủ đã thống trị cõi thần tiên hàng ngàn năm nay. Mặc dù thái độ ngạo mạn không màng đạo lý, nhưng có rất nhiều Tiên Vương thế gia ủng hộ ngài ấy, còn nhiều hơn cả Tiên Vương chúng tôi ủng hộ ông làm bá chủ nữa.”

“Lỡ như bá chủ tức giận, dẫn theo mấy chục vị Tiên Vương tới đây kiếm chuyện thì đấu không lại đâu Thành Đạo huynh.”

Hơn mười vị Tiên Vương khác cũng bày tỏ lo lắng.

“Ha Ha!”

Tiêu Thành Đạo cười nói: “Chư vị đạo hữu không cần lo lắng. Nếu như các ông ủng hộ tôi, tôi cũng không giấu diếm các ông nữa. Tôi dám trắng trợn khiêu khích Hoàng Thiên Vọng chính là tôi không hề sợ ông ta. Nếu như Hoàng Thiên Vọng thực sự dám đến gây chuyện, tôi đảm bảo sẽ dẫm đạp ông ta dưới chân, kết thúc sớm ngôi vị bá chủ của ông ta!”

“Ồ!”

Tất cả mọi người lập tức ồ lên bất ngờ.

“Thành Đạo huynh chẳng lẽ còn có người kế nhiệm nào sao? Một vị Tiên Vương tò mò hỏi.

Tiêu Thành Đạo cười ha ha một cách tự tin rồi nói: “Tiêu Thành Đạo tôi từ trước đến nay luôn thận trọng, không dám đánh trận chiến mà mình không nắm chắc trong tay. Phải đợi mười năm để làm bá chủ, tôi đợi không nổi, cho nên mới tổ chức lễ tuyên thệ trước khi xuất quân này, mục đính chính là để dẫn Hoàng Thiên Vọng tới đây kiếm chuyện. Vậy tôi có thể đánh bại ông ta bằng sức mạnh tuyệt đối, từ đó thuận lợi thăng cấp lên làm bá chủ của Cảnh giới phía Nam.”

“Chờ tôi được lên làm bá chủ, tôi tuyệt đối sẽ không để các vị ủng hộ tôi phải chịu thiệt thòi đâu!”

Tất cả mọi người lập tức quay mặt nhìn nhau.

“Chẳng lẽ tu vi của Thành Đạo huynh còn cao hơn cả tu vi đã tuyên bố ra ngoài sao?” Có một vị Tiên Vương vô cùng tò mò mà hỏi.

“Ha ha!”

Tiêu Thành Đạo thần bí cười rồi nói: “Chư vị trước tiên đừng nên hỏi nhiều quá, chờ xem kết quả được rồi. Dù sao tôi có thể đảm bảo với mọi người tuyệt đối sẽ không để mọi người phải thất vọng!”

Vừa thấy Tiêu Thành Đạo khẳng định một cách chắc nịch xong thì ngay lập tức có một vị Tiên Vương đứng dậy chắp tay nói: “Thành Đạo huynh, vậy lão đệ xin chúc mừng huynh ngồi lên vị trí bá chủ trước. Đến lúc đó, ở Cảnh giới phía Nam còn mong đợi Thành Đạo huynh quan tâm nhiều hơn!”

“Thành Đạo huynh, tiểu đệ cũng chúc mừng huynh vinh quang ngồi lên ngôi vị bá chủ trước!”

“Tiểu đệ cũng nguyện chúc mừng Thành Đạo huynh vinh quang ngồi lên ngôi vị bá chủ trước!”

“...”

Từng vị Tiên Vương lần lượt đứng dậy để thể hiện lòng trung thành của mình.

“Ha ha!”

Tiêu Thành Đạo cực kì vui vẻ, xua hai tay rồi nói: “Đa tạ sự nâng đỡ của chư vị đạo hữu, Tiêu Thành Đạo tôi ngay đây đảm bảo, chỉ cần ngày nào tôi còn ngồi trên ngôi vị bá chủ thì ai cũng không làm gì được các vị ngày đó!”

“Vậy thì xin cảm ơn bá chủ rất nhiều!”

Các vị Tiên Vương trực tiếp thay đổi lời nói.

“Ha Ha!”

Tiêu Thành Đạo vui vẻ không thôi.

Vào ngay lúc này bỗng có một tiếng nổ ầm vang lên.

“Có chuyện gì vậy?”

Tất cả mọi người lập tức cau mày.

“Chư vị không cần phải hoảng loạn, nếu như Hoàng Thiên Vọng đã đến đây, thì cơ hội để thể hiện khả năng của tôi cũng đến rồi!” Tiêu Thành Đạo tràn đầy tự tin nói.

Sau đó hét một tiếng ra bên ngoài nói: “Minh Trí, đi xem xem có chuyện gì.”

“Vâng, thưa Thái tổ!”

Bên ngoài truyền tới tiếng trả lời.

....

Ngay lúc này, bên ngoài đại điện nơi nhà họ Tiêu tổ chức lễ.

Tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn về phía Diệp Thiên, người một cước đánh bại gia chủ của hàng trăm chân tiên thế gia của Cảnh giới phía Nam, tất cả mọi người ai cũng cảm thấy chấn động vô cùng.

“Thật lợi hại quá đi, cậu ta còn trẻ tuổi như vậy mà đã có tu vi kinh khủng tới nhường này, thật sự không còn là người nữa!”

“Nhìn thì có vẻ như tu vi của cậu ta chắc đã vào Thiên Huyền Cảnh rồi. Đây hẳn là Tiên Vương trẻ tuổi nhất lịch sử của Thanh Long Tinh đúng không?”

“Trẻ tuổi mà có tu vi cao là chuyện tốt. Nhưng trẻ tuổi mà mạnh quá sẽ bị vấp ngã, tôi dám cam đoan rằng Thái tổ nhà họ Tiêu tuyệt đối sẽ làm cho cậu ta chết vô cùng thảm!”

“...”

Có rất nhiều người thấp giọng xì xào bàn tán.

Vào ngay lúc này, có một tiếng nói phẫn nộ vang lên.

“Là ai dám làm trò lỗ mãng tại nhà họ Tiêu của ta?”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía phát ra tiếng nói, chỉ thấy một lão già mặc áo gấm, dẫn theo một nhóm người từ một con đường lớn hùng hổ tiến vào.

Vừa nhìn qua là đã có rất nhiều người nhận ra ngay ông lão mặc áo gấm đấy.

Ông ta không phải ai khác, đó chính là gia chủ của nhà họ Tiêu tên Tiêu Minh Trí, là một vị Bát Bộ Tiên Vương. Mà nhóm người đi đằng sau ông ta là người của nhà họ Tiêu. Trong số đó có ít nhất khoảng một trăm người có tu vi Bát Bộ Tiên Vương giống với ông ta.

“Thằng nhãi ranh kia, cậu xong đời rồi, ông nội tôi tới rồi, xem tiếp theo cậu sẽ chết như thế nào!” Vãn bối của nhà họ Tiêu bị đâm một nhát xuyên bụng, đau đến chết đi sống lại khi vừa nhìn thấy ông nội của mình dẫn theo một đám chú bác, ông cụ tới đây thì lập tức có sức mạnh tràn trề mà gầm lên.

Sau đó lại khóc mà hét rằng: “Ông nội ơi cứu con! Mau cứu con! Con sắp đau tới không chịu nổi rồi ông ơi! Mau mau cứu con!”

Dưới tiếng khóc thét của cậu ta, nhóm người đó nhanh chóng tiến đến trước mặt Diệp Thiên.

“Cậu là ai. Dám to gan làm trò lỗ mãng tại nhà họ Tiêu, chán sống rồi đúng không? Còn không nhanh xuống đây để cháu trai ta ra đây!” Tiêu Minh Trí vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị hét lớn!

“Ông là gia chủ của nhà họ Tiêu?” Diệp Thiên nhàn nhạt hỏi.

“Không sai!” Tiêu Minh Trí phẫn nộ nói: “Đã biết tôi là gia chủ của nhà họ Tiêu còn không mau cút xuống đây chịu chết!”

“Ha ha!” Diệp Thiên cười lớn, sau đó lại lạnh giọng nói: “Nên là ông mới phải, mau đem đồ đệ của Tiên Vương giao ra đây cho tôi, nếu không tôi sẽ san bằng nhà họ Tiêu của ông!”

“Cái gì! Đồ đệ của Tiên Vương ở nhà họ Tiêu?”

Những người có mặt ở đó đều lập tức cau mày lại.

Bọn họ đương nhiên chuyện của dạo trước, có một vị Tiên Vương vô cùng lợi hại, người ấy đã giết một thần hồn Tiên Vương trên người một phụ nữ mập tại cổng trời của Tiểu Nam Thiên, sau đó bị mấy Tiên Vương càng lợi hại hơn truy sát, rơi xuống người của một vị đồ đệ

Sau đó vị đồ đệ đó bị mấy tu sĩ bản địa bắt đi, kể từ đó trở đi không có tin tức gì nữa. Có rất nhiều người nghe ngóng được tin đồ đệ của Tiên Vương rớt xuống liền muốn từ trên người đồ đệ của Tiên Vương lấy được đạo thống cực mạnh. Nhưng mãi vẫn chưa thể tìm được, cứ như là đã bốc hơi vậy.

Nhưng không ngờ được rằng có người tìm kiếm đồ đệ của Tiên Vương vậy mà lại tìm tới tận nhà họ Tiêu rồi.

“Đồ đệ của Tiên Vương thực sự ở nhà họ Tiêu sao?”

Ngay lúc này, trong lòng của mỗi người đều dấy lên một sự nghi ngờ.

“Cậu điên rồi sao, tìm đồ đệ của Tiên Vương lại tới nhà họ Tiêu của tôi. Con mắt nào của cậu trông thấy đồ đệ của Tiên Vương ở nhà họ Tiêu vậy?” Tiêu Minh Trí lập tức phủ nhận.

“Hừ!” Diệp Thiên hừ lạnh rồi nói: “Đừng có mà không thừa nhận, bảo ông giao ra đây thì cứ giao ra, nếu không tôi chỉ đành giết người nhà họ Tiêu của ông thôi!”

Anh tin rằng không có lửa thì làm sao có khói, Lam Ngọc có thể tìm ra nhà họ Tiêu, đem tin tức đồ đệ của Tiên Vương đang ở nhà họ Tiêu ra bán, chắc chắn đều có nguyên nhân. Hơn nữa mọi người đều truyền rằng tu vi của Thái tổ nhà họ Tiêu tăng vọt, trừ việc đã ăn thánh quả đại đạo ra thì anh không nghĩ ra được còn có gì có thể khiến cho Thái tổ nhà họ Tiêu chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà tu vi tăng vọt như vậy được.

Vì vậy anh tin chắc rằng Huân Nhi tuyệt đối đang ở nhà họ Tiêu!

Cho dù không ở nhà họ Tiêu thì cũng chắc chắn là người nhà họ Tiêu bắt đi.

“Láo xược!”

Tiêu Minh Trí tức giận hét lên: “Từ lúc nào mà nhà họ Tiêu của tôi lại đến lượt một thằng trộm uy hiếp vậy?”

Nói đến đây, ông ta phất tay áo một cái: “Giết thằng nhãi này cho tôi!”

“Không được đâu Tiêu gia chủ, người này quá kinh khủng, mấy người đánh...”

Có người có ý tốt nhắc nhở, nhưng mọi chuyện đã quá muộn.

Chỉ nhìn thấy hai huynh đệ của Tiêu Minh Trí trong khoảnh khắc Tiêu Minh Trí vừa mới nói dứt lời đã xông lên định giết Diệp Thiên. Kết quả là bị Diệp Thiên dùng Ti Thiên Quyết một chiêu xé nát.

“Đây...”

Sắc mặt của Tiêu Minh Trí cùng với toàn bộ người nhà họ Tiêu đều mạnh mẽ thay đổi, lảo đảo lùi lại phía sau, nhìn thấy ánh mắt của Diệp Thiên liền lập tức tràn ngập sự kinh hãi tột cùng.

Dù sao đây cũng là hai vị hợp đạo viên mãn chân tiên! Vậy mà bị một ống tay áo xé nát, sức mạnh này cũng thật kinh khủng quá đi!

Dù có là Bát Bộ Tiên Vương cũng không thể chỉ trong một chiêu ngay lập tức giết chết hai vị hợp đạo viên mãn chân tiên!

Trong lòng bọn họ cảm thấy kinh hãi.

“Đây mới chỉ là bắt đầu, nếu như còn không giao đệ tử của Tiên Vương ra, tôi sẽ giết lần lượt từng người một người nhà họ Tiêu của ông, cho đến khi nào giết sạch người nhà họ Tiêu mới thôi!” Diệp Thiên mạnh mẽ nói.

Uy lực áp chế toàn bộ người có mặt ở đó!

Nếu như Huân Nhi ở nhà họ Tiêu nhận được ưu đãi thì anh sẽ mang đi chứ không giết người nữa. Còn nếu phải chịu hành hạ, Huân Nhi là con dâu của anh, anh chính là bố chồng, vậy thì phải trút giận thay cho con dâu mới được.

“Quá mức điên cuồng ngang ngược rồi! thật sự quá mức điên cuồng ngang ngược rồi!”

Tất cả mọi người của nhà họ Tiêu đều nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm đấm, trong mắt toàn là lửa giận.

“Ha ha ha!”

Tiêu Minh Trí giận quá hóa cười: “Cái đồ nhãi ranh như cậu, quả là gan lớn bằng trời, dám ở tại nhà họ Tiêu tôi phách lối không kiêng nể ai như vậy, thật sự coi nhà họ Tiêu tôi dễ bắt nạt có phải không?”

“Tôi nói cho cậu biết, cho dù kẻ đứng sau cậu có là bá chủ Hoàng Thiên Vọng, nhà họ Tiêu tôi cũng sẽ không sợ cậu nửa phần!”

“Đừng nói tới thằng trộm nhỏ nhoi như cậu, dù có gọi chủ nhân của cậu là Hoàng Thiên Vọng ra đây, nhà họ Tiêu của tôi cũng có đủ năng lực khiến cho các người một cú giải quyết xong luôn.”

“Vậy sao?”

Có một giọng nói từ trên trời vọng xuống.

“Xem ra nhà họ Tiêu ông thật sự lung lay rồi, dám trắng trợn nói giải quyết bổn tọa, thật sự cho rằng Thái tổ nhà họ Tiêu Tiêu Thành Đạo có thể đánh thắng bổn tọa sao?”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv