Diệp Thiên có thể chắc chắn rằng thực lực của Trấn Nguyên Tử ở trên mức Thiên đạo, nếu không ông ta sẽ không thể phá vỡ quy tắc của Thiên đạo.
Bởi vì độ kiếp của tu sĩ do thiên đạo khống chế, cho dù tu vi có cao đến đâu cũng chỉ có thể giảm bớt khả năng thất bại của tu sĩ có tu vi thấp, chứ không thể trực tiếp chuyển độ kiếp thành một hình thức rồi từ đó, dựa vào sức mạnh của mình mà phá vỡ các quy tắc của thiên đạo được.
Thử làm một phép so sánh.
Giống như ai đó đang đối diện với lôi kiếp của kim đan. Với sức mạnh hiện tại của Diệp Thiên, hắn chắc chắn có dễ dàng giúp người đó chống đỡ. Tuy nhiên, người độ kiếp mà không trải qua lôi kiếp sẽ không thể phá bỏ xích của thiên đạo, không thể trở thành tu sĩ kim đan. Còn Diệp Thiên, cho dù tu vi của hắn có cao đến đâu thì cũng không thể phá bỏ xiềng xích được.
Thế nhưng Trấn Nguyên Tử lại có thể.
Ông ta dùng địa thư đỡ cho hắn kim tiên lôi kiếp, sau đó lại dùng sức mạnh của bản thân phá vỡ gông cùm của thiên đạo trên người Diệp Thiên chỉ bằng một cái búng tay, giúp hắn từ thái hư cảnh tiến vào Thái ất cảnh.
Điều này cho thấy thực lực của Trấn Nguyên Tử đáng sợ như thế nào, nếu thực lực của ông không ở trên mức thiên đạo thì nhất định sẽ không phá được xiềng xích của thiên đạo.
“Đại tiên, ngài thật lợi hại, giúp ba cháu có thể độ kiếp dễ dàng như vậy. Sau này liệu ngài có thể giúp ba cháu dễ dàng vượt qua những lần độ kiếp khác không?” Đóa Đóa hào hứng hỏi.
Trấn Nguyên Tử bật cười ha hả, phất tay nói: “Hồi đó, Thái Nhất xin Tam Thanh tạo ra thiên đạo, chủ yếu là để kiềm chế sự phát triển của các tu sĩ địa cảnh, nhằm ngăn chặn quá nhiều tu sĩ địa cảnh đổ xô đến thiên giới, nhưng lại không kiểm soát tu sĩ thiên giới. Cho nên lúc đó ta tiến vào Thái ất cảnh, sau đó không cần vượt qua độ kiếp, tu luyện đến một trình độ nhất định thì đột phá rồi tiến vào cảnh giới tiếp theo.”
“Kể từ khi Thái Nhất sụp đổ, Hạo Thiên xưng đế, để củng cố lại chính quyền, ông ta đã bảo sư phụ mình là Hồng Quân thay đổi thiên đạo, kiểm soát chặt chẽ và kìm hãm sự phát triển của tu sĩ thiên giới, khiến những người từ Thái ất cảnh trở đi đều cần phải vượt qua kiếp nạn để tiến vào những cảnh giới tiếp theo.”
“Vì lý do này mà trong hàng triệu năm, vô số kim tiên đã bị giáng xuống trần. Mặc dù chế độ của Hạo Thiên đã được củng cố một cách hiệu quả, nhưng sự phát triển của thiên giới đã bị hạn chế. Một người từ thái thượng cảnh đột phá tới Đại la kim tiên giờ còn khó như việc một tu sĩ lên được trời vậy.
“Nhưng đại đạo rộng lớn, cho dù Hạo Thiên rất cố gắng thiết lập quyền hành, nhưng cuối cùng cũng bị đoạt ngôi, mấy vị hoàng đế kế tiếp cũng là như vậy.”
Nói đến đây, ông ta tự hào nói: “Mà ta cũng không thèm quan tâm, nếu bất kể ai muốn độ kiếp, ta đều có thể giúp người ấy vượt qua thành công.”
“Ngài thật giỏi quá!” Đóa Đóa giơ ngón trỏ lên.
Cô biết Trấn Nguyên Tử và Hồng Quân là huynh đệ cùng sư môn, Hồng Quân có thể thay đổi quy luật thiên đạo thì ông ta chắc chắn cũng có thể thay đổi, chỉ là Trấn Nguyên Tử không muốn ra tay mà thôi.
Vì vậy, cô tin chắc rằng Trấn Nguyên Tử đại tiên không hề khoe khoang mà thực sự có bản lĩnh.
Diệp Thiên cũng khẳng định điều này.
Với sự hướng dẫn tuyệt vời của Trấn Nguyên Tử, hắn tin chắc rằng trong vòng ba năm nữa thôi, bản thân có thể trở thành một Đại la kim tiên, con đường tu luyện tiếp theo có một người giỏi giúp đỡ cũng nhẹ nhàng hơn ít nhiều.
Ít ra thì không cần lo lắng về việc độ kiếp sẽ thất bại, đúng không?
Sau đó, hắn bắt đầu làm quen với sức mạnh của kim tiên.
Hóa ra mặc dù đã tiến vào Thái ất cảnh, nhưng pháp thân lại trở nên nhỏ hơn, chỉ cao một thước. Hơn nữa trong các động tác cũng không có sức mạnh hủy diệt giống hồi còn ở địa giới.
Hắn cau mày hỏi: “Đại tiên, tại sao khi tiến vào cảnh giới Thái ất kim tiên, thân pháp lại trở nên bé đi, sức hủy diệt của các đòn cũng nhỏ hơn?”
Trấn Nguyên Tử cười nói: “Đạt được kim tiên rồi sẽ không còn pháp thân nữa mà sẽ có kim thân. Thái ất cảnh kim thân một trượng, đại thành cảnh kim thân hai trượng, thiên không cảnh kim thân ba trượng, thái thượng cảnh là chín trượng. Đến được đại đạo cảnh sẽ là kim thân mười tám trượng.”
“Đối mặt với kim thân, tất cả các pháp thân đều có thể bị phá vỡ. Bất kể pháp thân của tu sĩ ở trong cảnh giới Thái ất cao bao nhiêu, chỉ cần kim thân xuất hiện, pháp thân sẽ tự động biến mất.”
“Về sức mạnh của các đòn yếu đi, là do trong thiên giới có ẩn chứa một sức mạnh vô hình, khắc chế sức công phá của hầu hết các vị thần phật, phòng khi các vị thần đánh nhau, thiên giới cũng sẽ không biến thành phế tích.”
“Nhưng nếu đi tới địa cảnh, không có sức mạnh vô hình ấy ngăn cản, một cú đá cũng có thể phá hủy một ngôi sao.”
Thì ra là vậy!
Diệp Thiên và Đóa Đóa chợt hiểu ra.
“Đúng rồi, đại tiên.” Đóa Đóa hỏi: “Pháp tướng của Phật Tổ hình như chỉ là kim thân sáu trượng, có phải Phật Tổ chỉ ở mức Đại La cảnh không?”
“Đó là lúc đầu, khi ông ấy mới thành Phật, nhưng bây giờ ông ấy đã có kim thân chín trượng rồi.” Trấn Nguyên Tử nói.
Đóa Đóa gật đầu.
Kim thân chín trượng nghĩa là tu vi của Phật Tổ đã ở cấp thái thượng cảnh rồi.
Ba năm sau, nếu ba có thể tiến vào Đại la cảnh, ba sẽ có được kim thân sáu trượng, có được sức mạnh như lúc Phật tổ mới thành Phật.
Lúc này, Trấn Nguyên Tử nhìn Diệp Thiên và nói: “Cậu đã tu luyện Đại Đạo Tạo Hóa quyết do ta tạo ra, mà Đại Đạo Tạo Hóa quyết sẽ kết thúc khi cậu tiến đến thái hư cảnh. Vì vậy, sau này cậu không thể tiếp tục sử dụng nó nữa.”
“Trên thiên giới cũng có rất nhiều pháp môn tu luyện, chẳng hạn như Thiên Đạo Hóa Quyết, Hỗn Độn Diễn Hóa quyết,…”
“Những thứ này được Hồng Quân và những vị thánh nhân sau này tạo ra, tôi không khuyên cậu luyện tập chúng. Tôi sẽ truyền cho cậu tu Sáng Thủy Tu Hành quyết mà lúc trước tôi cùng Hồng Quân, Bàn Cổ, Thái Nhất đã luyện, cậu thấy sao?”
Diệp Thiên nghe vậy thì lấy làm vui mừng.
Hắn biết đây hẳn là một chiêu thức tu luyện vô cùng lợi hại, giống như Đại Đạo Tạo Hóa quyết ở địa giới vậy, có thể đánh bại tu sĩ cùng cảnh giới tu luyện những phương pháp khác.
Vì vậy, hắn liền đồng ý không chút do dự.
Trấn Nguyên Tử chỉ tay về phía Diệp Thiên.
Một tia sáng vàng vọt ra từ đầu ngón tay của ông ta, cắm vào giữa trán của Diệp Thiên.
Ngay sau đó, trong đầu Diệp Thiên hiện lên rất nhiều cách thức tu luyện, hắn vui mừng nắm tay thành quyền: “Cảm ơn đại tiên đã truyền dạy Sáng Thủy Tu Hành quyết, xin hãy nhận của tiểu tiên một lạy.”
Diệp Thiên nói xong liền cúi đầu.
“Thôi, khỏi đi.” Trấn Nguyên Tử đại tiên vội vàng xua tay nói: “Sáng Thủy Tu Hành quyết là do sư phụ Hỗn Nguyên sáng tạo ra. Luyện cực kỳ khó, nhưng là loại tu luyện lợi hại nhất. Người bình thường thì khó mà làm chủ được, nhưng cậu thì có thể. Hãy làm quen rồi luyện cho tốt, linh khí ở thiên giới dồi dào, có thể luyện mà không có tài nguyên, cậu đi tu luyện đi.”
“Vâng, đại tiên.”
Diệp Thiên rất vui.
Bởi vì hắn có thể tiếp tục tu luyện trở lại, có thể nâng cao tu vi, một ngày nào đó có thể lên được tầng trời thứ ba mươi sáu, đảo ngược bánh xe thời gian và không gian, để cho vợ con của hắn sống lại.
Nghĩ vậy, hắn liền khoanh chân lại, bắt đầu tập luyện trực tiếp trên không trung.
Ban đầu hắn vốn muốn hỏi Trấn Nguyên Tử rằng mình có thể trở lại địa giới và báo thù cho gia đình hay không.
Nhưng nghĩ đến việc đảo ngược thời gian và không gian, hồi sinh gia tộc, dù có trả thù được thì lúc đó bảy lão cẩu kia cũng sẽ sống lại, vậy thì trả thù cũng chẳng để làm gì.
Vậy thì hắn sẽ không quay lại, trước tiên cứ ở thiên giới nâng cao tu vi của mình lên đã.
Thời gian tu luyện luôn ngắn ngủi.
Chẳng mấy chốc, đêm dài đã qua, ngày mới lại đến.
Diệp Thiên không muốn dừng lại, hắn vẫn đang tu luyện.
Nhưng không lâu sau, hắn bị cắt ngang bởi một tiếng kêu thất thanh.
“Sư tôn! Sư tôn! Thái Bạch Kim Tinh đã đến Ngũ Trang Quán rồi!”