Nghe tới Hàn Tam Thiên nói chuyện mà chưa động thủ, hắn âm trầm quỷ mị cười cười, mở mắt: "Lấy tiền của người, trừ tai hoạ cho người là quy củ giang hồ."
"Cho nên người cũng sẽ không nói ra người đó là ai?"
Advertisement
"Tất nhiên rồi." Hắn nhẹ nhàng cười một
tiếng.
[+]
"Đã như vậy, thì liên tiễn người về tây thiên." Sắc mặt Hàn Tam Thiên lạnh lẽo, một giây sau, thiên hỏa nguyệt luân vợt thẳng về hướng người kia.
Ầm!
Thiên hỏa nguyệt luân gần như nhảy chồm, liền trực tiếp từ bên trong thân thể của hắn xen kẽ đi qua, lập tức trực tiếp xuyên thủng, ngay sau đó theo một tiếng nổ tung to lớn, trong nháy mắt tên âm trầm quỷ dị kia lại trực tiếp nổ thành mảnh vụn màu trắng, bay lả tả.
Nhìn qua như là bột phấn bột mì, sắc mặt Hàn Tam Thiên trầm xuống, chính là muốn phi thân đuổi theo thuyền hoa, lại đột nhiên kinh ngạc phát hiện thân thể của mình biến đổi có chút cứng nhắc.
"Ha ha, ha ha ha ha, đứa nhóc non nớt, người muốn giết ta? Chẳng lẽ dễ dàng như vậy sao?"
Hàn Tam Thiên kinh ngạc nhìn qua bột phấn trắng trên tay, thứ này có độc?
Nhưng một giây sau, Hàn Tam Thiện bài trừ loại khả năng này, với thân thể bây giờ của anh thì vạn độc bất xâm mới đúng, như thế nào lại trúng độc?
"Họ Hàn, ta dám tới tìm người gây phiền phức, người cho rằng ta tùy tiện đến sao? Ta biết người không sợ kịch độc, nhưng những thứ bột này tuyệt đối không phải độc
dược."
"Nó sẽ chỉ bám vào trên người của người, khiến người hóa đá, từ đó ảnh hưởng đến hành động của ngươi."
"Đương nhiên rồi, lấy bản lĩnh của Hàn Tam Thiên ngươi, ta biết không thể nhốt ngươi lâu, nhiều lắm là mấy giây mà thôi, nhưng đối với ta mà nói, mấy giây này đã đủ rồi."
Vừa mới nói xong, một cái bóng đen chậm rãi từ một phương hướng khác ở bên trong cát vàng chui ra, bề ngoài dữ tợn, lộ ra nụ cười âm hiểm...
"Vừa rồi chính là giả thân."
Con người Hàn Tam Thiên phóng tầm mắt nhìn tới, anh biết vừa rồi anh đã trúng kể, từ đầu tới đuôi, con người âm trầm bị anh làm cho nổ tung kia căn bản không phải là thực thể của hắn, chẳng qua là hắn lặp lại chiêu cũ, vẫn lợi dụng cách thao túng cái gọi là thiết giáp đồng thi của hắn.
Chỉ là, thiết giáp đồng thi này khả năng không có bất kỳ lực công kích gì so với những cái khác, nhưng trông rất thật, giống như con người, bởi vậy ngay cả anh trong lúc nhất thời cũng lo là sơ suất, hoàn toàn xem nhẹ chân tướng ẩn núp ở bên trong.
Đây căn bản là một cái bẫy, mục đích chính là dẫn dụ anh giết giả thân kia, từ đó để cái gọi là bột đá bên trong giả thân trực tiếp nổ tung.
Hàn Tam Thiên lạnh giọng cười một tiếng, cho dù bị nhốt, nhưng anh vẫn không có bất kỳ ý sợ hãi nào, nhàn nhạt nhìn qua tên kia, khinh thường khẽ nói: "Đừng nói vài giây, coi như cho người mười giây, thì người có thể làm gì?"
Vừa nói, Hàn Tam Thiên cũng đang âm thầm dùng sức, ý đồ muốn thân thể cứng ngắc khôi phục như thường.
"Nhưng mà họ Hàn à, lão phu dám ôm những thứ đồ sứ sống này, người thật sự cho rằng lão phu không có kim cang hay sao?"
Vừa mới nói xong, trong tay hắn đột nhiên có chút run lên một cái, nhất thời, mười mấy người áo đen vốn đã rơi chồng chất thành núi, hoặc đã nằm xuống đất rồi lại đột nhiên khôi phục như thường, trong nháy mắt đứng ở xung quanh Hàn Tam Thiên.
Sau khi mặt đất hơi run lên một cái, quái trùng ngàn chân to lớn vô cùng cũng đột nhiên đứng dậy một lần nữa.