Từ trang viên đi ra, ban đầu hạ nhân định tiễn Hàn Tam Thiên, nhưng bị Hàn Tam Thiên từ chối, dù sao khoảng cách đến giờ tỷ cũng còn chút thời gian, cho nên Hàn Tam Thiên quyết định đơn giản đi dạo một vòng
Đã rất lâu rồi hiếm khi anh có được thời gian thoải mái, sau khi tới Thế giới Bát Phương, hầu như nguy hiểm chồng chất, quan trọng nhất là, khi đó anh không biết sống chết của Tô Nghênh Hạ, sự an toàn là điều không đoán trước được, áp lực suy nghĩ của Hàn Tam Thiên rất nặng nề.
Anh tới Thế giới Bát Phương lâu như vậy, đúng là chưa từng đi xem qua mọi thứ ở Thế giới Bát Phương.
Đi trên con đường cái, nghe thấy tiếng ồn ào náo động vang lên xung quanh, nhìn đám người sôi nổi, Hàn Tam Thiên cũng cảm thấy, thật ra cuộc sống như vậy rất thoải mái, sau khi những chuyện này được giải quyết, Hàn Tam Thiên nhất định sẽ dẫn theo Tô Nghênh Hạ và Niệm Nhi đến ấn cư ở một nơi nào đó trong thành, trải qua phần đời còn lại một cách yên ổn và bình thường.
Nghĩ đến chuyện đó, khóe miệng của Hàn Tam Thiên nở một nụ cười hạnh phúc, anh đi đến bên cạnh một quầy hàng nhỏ bán tượng đất, Hàn Tam Thiên nhìn trúng một bộ tượng đất.
Một nam một nữ một đứa con, nhìn thật giống anh và Tô Nghênh Hạ còn có Niệm Nhi.
“Ông chủ, cái này bao nhiêu tiền?"
"Ha ha, thiếu hiệp, 3 viên Tử Tinh."
Hàn Tam Thiên gật đầu, khi anh đang lấy tiền.
Lúc này, lại nghe thấy một tiếng hét vang, ngay sau đó đám nhân sĩ giang hồ giống như bắt đầu kích động, điên cuồng chạy về phía bên đó.
Hàn Tam Thiên kỳ lạ nhìn bọn họ, trong lúc nhất thời không biết bọn họ đang làm cái gì.
"Ha ha, thiếu hiệp, đó là chợ đen khai trương." Ông chủ vừa bỏ đồ vật vào bao cho Hàn Tam Thiên, vừa giải thích với anh.
“Chợ đen?"
"Tuy rằng thành Lộ Thủy là thành nhỏ, nhưng vì vị trí hẻo lánh, cho nên có nhiều lúc nơi đây là lựa chọn hàng đầu của những người mua bán ngầm, lâu dần có nhiều người tới hơn, cũng bắt đầu hình thành chợ đen, hơn nữa gần đây đại hội tỷ võ Kỳ Sơn Đỉnh sắp bắt đầu, không ít nhân sĩ giang hồ đi ngang bôn thành, cho nên chợ đen này sẽ càng náo nhiệt." Ông chủ cười nói.
Hàn Tam Thiên gật đầu, như thế có phần thú vị.
“Đây, đồ của ngài." Ông chủ đưa bao đồ vật cho Hàn Tam Thiên, sau khi lấy tiền thì cười nói: “Thiếu hiệp nếu ngươi có hứng thú, có thể đi xem, ngộ nhỡ may mắn không chừng sẽ mua được không ít thứ tốt đấy."
“Được rồi, vậy tôi đi xem." Hàn Tam Thiên cười, để túi đồ vào trong ngực, chạy theo đám người về phía chợ đen.
Dù sao cách giờ tý cũng còn chút thời gian, đi qua xem thử, tuy rằng loại người như Hàn Tam Thiên không phải là loại thử vận may mua đồ tốt ở trong miệng ông chủ, nhưng trong túi của Hàn Tam Thiên, đúng là rất giàu có, vàng bạc châu báu cướp được từ bốn con rồng kia, Hàn Tam Thiên vẫn không biết nên xài như thế nào, cũng không có thời gian để tiêu xài, lần này đúng lúc là một cơ hội.
Đến lúc đó mua một ít ngọc dịch hoặc là tiên thảo có thể tăng tu vi, đặt nền tảng tốt để đánh đại hội tỷ võ của chính mình.
Ở một mảnh đất cằn cỗi phía tây thành Lộ Thủy, vì thành nhỏ thiếu sự phát triển cho nên tuy rằng phía tây được bao quanh bởi tường thành, nhưng cằn cỗi không được khai phá, chỉ có những cây đại thụ tỏa bóng mát, hình thành khu rừng rậm đầy cây cỏ không lớn không nhỏ.
Mà khu rừng rậm cây cỏ này cũng chính là chợ đen.
Khi Hàn Tam Thiên đến, toàn bộ rừng rầu hầu như đã thắp đèn đuốc sáng trưng, các loại tiếng rao hàng ồn ào náo nhiệt hết đợt này đến đợt khác, người đi đường lúc thì nghỉ chân quan sát, lúc thì hỏi giá cả để đánh giá.
Mục đích của Hàn Tam Thiên rất rõ ràng, anh không thích mấy thứ thần binh này, dù sao anh cũng đã có được vũ khí mạnh nhất trong các loại vũ khí, mục đích chính của anh trong chuyến đi này, là muốn xem thử một ít ngọc dịch hoặc tiên thảo, ăn vào có thể tăng cường năng lượng của mình.
Tìm kiếm một vòng, Hàn Tam Thiên dừng lại ở trước quầy hàng rong của một ông lão, anh bị thu hút bởi một góc cây hoa ngũ sắc trên quầy hàng của ông lão, màu sắc và hoa văn tươi đẹp, đẹp không thể tả, hơn nữa toàn thân còn phát ra ánh sáng nhạt, vừa nhìn thấy đã biết thứ này tràn đầy linh khí.
“Ông lão, hoa này rất xinh đẹp." Hàn Tam Thiên tới Thế giới Bát Phương không lâu, anh không có nhiều kiến thức về loại đồ vật này, chỉ đơn giản hỏi.
"Thiếu hiệp, đây là hoa ngũ sắc, là nguyên liệu tốt nhất để luyện chế đan dược tích lũy năng lượng cao cấp, nếu thiếu hiệp thích, lão hủ sẽ bán rẻ cho ngươi một chút, một nghìn Tử Tinh là được." Ông lão khế cười nói, sau đó ông lão đưa hoa ngũ sắc cho Hàn Tam Thiên, để anh có thể yên tâm kiểm tra.
Hàn Tam Thiên bưng bông hoa, nhíu mày, nhìn không ra thứ này có cái quái gì mà quý như vậy.
Trong lúc Hàn Tam Thiên đang khó xử, lúc này, đột nhiên có hai bóng dáng đứng bên cạnh anh, một nam một nữ, nam tử hào hoa phong nhã, mặc đồ trắng cầm quạt, rất phóng khoáng, nữ tử *trầm ngư lạc nhạc, tuy chỉ trang điểm nhẹ, nhưng vẫn không che dấu được vẻ đẹp của nàng, nam tử cướp lấy hoa ngũ sắc, cười khinh thường, nhìn ông chủ: “Hoa ngũ sắc này, ta muốn có."
(*) Trầm ngư lạc nhạn: chim sa cá lặn, vẻ đẹp không ai bì nổi.
Ông chủ sửng sốt, hơi lúng túng nói: “Nhưng mà, vị tiên sinh này trước..."
Bạch y nam tử khinh thường nhìn lướt qua Hàn Tam Thiên, thấy Hàn Tam Thiên ăn mặc bình thường, lập tức khinh thường cười lạnh: “Nhưng mà cái gì? Bổn thiếu gia nhìn trúng thứ gì? Ai dám giành giật với ta? Đúng không? Đồ rác rưởi?!"
Hàn Tam Thiên nhắn mày lại, vốn dĩ anh đang do dự nên mua hoa ngũ sắc này không, ông lão cũng nói đó là nguyên liệu chính để luyện đan, Hàn Tam Thiên hoàn toàn không luyện đan, cho nên cũng không hứng thủ với nó lắm.
“Nhìn cái gì mà nhìn, đồ rác rưởi thối tha? Nếu ngươi không phục thì tranh đoạt với bổn thiếu gia đi, bây giờ bổn thiếu gia ra giá 3000 Tử Tinh để mua nó, người mua nổi không? Không mua nổi thì mau cút đi." Thấy Hàn Tam Thiên cau mày nhìn mình chằm chằm, bạch y nam tử lập tức không vừa lòng quát lớn một câu.
- -----------------