Chương 1897:
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cô cảm thấy như thế nào?”
Kim Tuyết Ngọc cười khẽ nói: “Tôi cảm thấy cậu Bùi là nhân vật lớn, không đến mức làm loại chuyện không phóng khoáng như thế”
Bùi Nguyên Minh gắn từng chữ nói: “Nếu là ước định, tôi nhất định sẽ thực hiện, các người đồng ý cho Linh Đan một lời giải thích, như vậy tôi sẽ giúp cô hoàn toàn giải quyết vấn đề vì tu luyện võ cổ mà đau hai bên sườn khi thở.”
“Dù sao chuyện này cũng không phiên phức lắm”
Anh còn có một câu chưa nói ra, năm đó Kim Tuyết Ngọc tu luyện võ cổ để lại di chứng, không chỉ đau hai bên sườn khi thở mà thôi, còn có di chứng khác.
Bây giờ bị chứng lạnh và nóng áp chế, cho nên chứng bệnh khác không xuất hiện.
Mà đợi hai chứng bệnh này mất đi, những triệu chứng bệnh khác sẽ nối đuôi nhau xuất hiện.
Đương nhiên nếu Kim Tuyết Ngọc không lại giở trò, Bùi Nguyên Minh cũng không ngại vẻ mặt không đổi giải quyết vấn đề giúp cô ta.
Khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh đã tùy ý cầm một con dao phẫu thuật, rạch nhẹ lên vị trí tim sau lưng Kim Tuyết Ngọc.
Lúc này đây có chuỗi máu nóng bay ra, mà cùng với giọt máu này bay ra, Kim Tuyết Ngọc cảm ứng được, cảm giác nóng bỏng đặt ở chỗ ngực mình chậm rãi biến mất, cả người cô ta nhanh chóng khôi phục như thường.
“Thật sự tốt rôi sao?”
Cô ta cảm thầy toàn thân vô cùng thoải mái, gần như có thể làm vận động nguyên thủy.
Rất nhanh, cô ta tự phán đoán, bây giờ Bùi Nguyên Minh thật sự không che giấu, có lẽ mình không còn triệu chứng khác.
“Cậu Bùi, cậu rất không tệ, quả nhiên là một người đáng được coi trọng, vậy mà thật sự giải quyết được vấn đề của tôi”
“Tôi thật sự càng ngày càng thích cậu!”
Kim Tuyết Ngọc không vội vàng mặc quần áo cẩn thận, mà xoay người lộ ra rãnh ngực sâu hút, dùng ánh mắt mập mờ nhìn Bùi Nguyên Minh.
“Hay là giữa cậu và tôi, lại làm một giao dịch thế nào?”
“Con nhóc Linh Đan kia, muốn ngực không có ngực, muốn mông không có mông, có gì thú vị chứ?”
“Không bằng cậu đi theo tôi, làm vệ sĩ của tôi, tôi đảm bảo sẽ chuyển ba mươi phần trăm cổ phần công ty nhà họ Uông cho cậu”
“Hơn nữa hàng năm tôi còn cho cậu ba nghìn năm trăm tỷ tiên hoa hông”
“Trừ chuyện đó ra, nếu cậu muốn thứ khác, tôi đều có thể đồng ý với cậu, cho dù là bây giờ, cho dù ở đây, thế nào?”
Mí mắt Bùi Nguyên Minh giật giật, đây là dì quyến rũ trong truyên thuyết.
Nhưng anh lạnh lùng nghiêm mặt lùi vê sau vài bước, thản nhiên nói: “Bà Uông, không thể không thừa nhận, điều kiện của cô không tệ”
“Nhưng đối với tôi mà nói, lợi thế như vậy không đủ, không đủ để tôi phản bội Linh Đan”
Kim Tuyết Ngọc cười khẽ, nói: “Cậu Bùi, tất cả mọi người đều là người trưởng thành, vì thế cậu nên biết rõ, trên thế giới này không có cái gọi là trung thành tuyệt đối”
“Cái gọi là trung thành, chính là vì lợi thế phản bội không đủ mà thôi”
“Cậu không ngại nói cho tôi biết, cậu muốn cái gì chứ?”
“Chỉ cần cậu đề xuất yêu cầu, dì đây đều đồng ý với cậu, chỉ cần cậu đi theo bên cạnh dì, dì sẽ cho cậu mọi thứ, thế nào?”
Bùi Nguyên Minh híp mắt, thản nhiên nói: “Cái gì cũng cho tôi sao?”
Bỗng nhiên Kim Tuyết Ngọc vươn tay phải ra, nhẹ nhàng vuốt ve mặt Bùi Nguyên Minh, chậm rãi mở miệng: “Đương nhiên là cái gì cũng có thể cho cậu”
“Tiền bạc?”
“Mỹ nhân?”
“Quyền thế?”
“Chỉ cần cậu mở miệng, cậu có thể có được mọi thứ, cậu Bùi, từ bỏ Linh Đan đi, tới cái ôm của dì”
“Để dì thương cậu, yêu cậu, giao mệnh cho cậu!”
Khi nói chuyện, trên ngón tay Kim Tuyết Ngọc xuất hiện một giọt huyết châu, vẻ mặt cô ta kỳ lạ, cười khẽ, huyết châu chậm rãi ấn lên giữa trán Bùi Nguyên Minh…