Lau cái trán đầy mồ hôi, Tô Hải Siêu không dám ở trước mặt Thi Tinh có nửa điểm kiêu ngạo. Gia chủ nhà họ Tô cái chó má gì, người phụ nữ này tùy tiện có thể gọi tới người nhà họ Thiên, anh ta còn có tư cách gì ở trước mặt bà mà cao giọng chứ.
“Tô Diệc Hàm, lập tức đem đồ cưới ra đây.” Tô Hải Siêu nói với Tô Diệc Hàm, phô trương như vậy, hôm nay không đem đồ cưới nhổ ra khẳng định sẽ không tốt, lúc này còn cần lí do sao? Thực lực mạnh mẽ của bà chính là lý do, ép mọi người ở nhà họ Tô không thở nổi.
Tô Diệc Hàm tuyệt vọng lộ ra gương mặt không chút máu, vàng ngọc còn có thể lấy ra, nhưng tiền mặt, cô ta đã tiêu nhiều lắm, lấy ở đâu đây?
“Hải Siêu, giúp em.” Tô Diệc Hàm cầu cứu Tô Hải Siêu.
Tô Hải Siêu cũng biết gần đây Tô Diệc Hàm tiêu tiền rất nhiều, từ đầu đến chân đều là hàng hiệu, nhưng là không thể đổ hết tám tỷ ấy đi chứ, cái lỗ thủng lớn như vậy, anh ta đổ đầy thế nào được.
Hơn nữa Tô Diệc Hàm không thể vào nhà
họ Hàn, với anh ta mà nói, không có tác dụng gì nữa.
“Cô không phải tiêu hết rồi đấy chứ.” Tô Diệc Hàm nghiến răng nghiến lợi nói.
Tô Diệc Hàm vội vàng nói: “Không có, còn, còn lại hơn một tỷ.”
Hơn một tỷ!
Nói cách khác, trong thời gian ngắn như vậy Tô Diệc Hàm, thế nhưng đã tiêu gần bảy tỷ! Đúng là đàn bà phá sản, cô ta không lo lắng cái gì, có tư cách gì tiêu tiền như vậy.
“Tôi mặc kệ là bán của cải lấy tiền mặt, hay là lấy tiền của công ty, nếu tiền thiếu đi, nhà họ Tô ở thành phố Thiên Vân phá sản đi.” Thi Tinh thản nhiên nói.
Trong lòng Tô Hải Siêu trầm xuống, lời của bà không thể nghi ngờ, bởi vì nhà họ Thiên đều vì bà ta ra mặt, nếu nhà họ Thiên nhằm vào nhà họ Tô, nhà họ Tô ở thành phố Thiên Vân sẽ không yên ổn.
Chính là gần bảy tỷ, trong lúc nhất thời tìm
đâu?
“Tô Diệc Hàm, cô thế nào lại tiêu nhiều như vậy, thế này không phải là hại nhà họ Tô sao?”
“Cô thật sự là phá sản, đây chính là gần bảy tỷ.”
“Nhanh chóng bán đồ đã mua đi, nhà ở cũng bán, cũng không thể liên lụy đến chúng tôi.”
Nhà họ Tô là một gia đình lớn, nhưng tại họa vừa đến đều mỗi người đều bo bo giữ mình, cho nên lúc này người nhà họ Tô đều chỉ trích Tô Diệc Hàm, cũng không có
gì kì lạ, bọn họ đều dựa vào nhà họ Tô, nếu nhà họ Tô bị gì, mọi người đều xong đời.
Tin tưởng trước kia của Tô Diệc Hàm đều bị đánh nát, cô ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, thế nhưng thật sự có ngày này, thật sự có ngày bị Hàn Tam Thiên tên miệng quạ đen kia nói trúng.
“Là Hàn Tam Thiên, là Hàn Tam Thiên nguyền rủa tôi, cùng tôi không có quan hệ gì.” Tô Diệc Hàm giống như bị điện, đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người Hàn Tam Thiên.
Tô Hải Siêu cũng không tin nguyền rủa gì đó, chỉ có thể nói Hàn Tam Thiên chó ngáp phải ruồi, người nhà họ Hàn từ đầu coi trọng, chắc chắn không phải Tô Diệc Hàm, là cô ta tự nhận mà thôi.
Về phần nhà họ Hàn lấy lại đồ cưới, Tô Hải Siêu không có tâm tư đi quan tâm, hiện tại muốn lấy đồ cưới này ra, quan trọng là phải giải quyết được chuyện này.
“Cho tôi một ngày, tôi nhất định sẽ trả lại đầy đủ.” Tô Hải Siêu nói với Thi Tinh.
Anh ta cũng không muốn giúp Tô Diệc
Hàm, nhưng là tình huống hiện tại không thể không giúp, bởi vì không lấy tiền ra, cả nhà họ Tô đều xong đời.
“Được rồi, cho cậu thời gian một ngày, lúc này ngày mai, đưa toàn bộ đồ cưới cho Tô Nghênh Hạ.” Thi Tinh nói.
Tô Nghênh Hạ!
Như thế nào lại là Tô Nghênh Hạ!
“Sao lại thế này, đồ cưới sao lại đưa Tô Nghênh Hạ?”
“Không thể nào, chẳng lẽ bà không biết
Tô Nghênh Hạ đã kết hôn rồi sao?”
“Người phụ nữ này, như thế nào lại tốt số như vậy, chẳng lẽ cô ta cùng tên vô dụng Hàn Tam Thiên kia ly hôn sao?”
Người nhà họ Tô kinh ngạc khẽ khẽ nói nhỏ, không nghĩ ra vì sao Thi Tinh làm như vậy.
Tô hải Siêu cũng vô cùng kinh ngạc, nhiều tiền như vậy, lại là đưa cho Tô Nghênh Hạ.
“Bà chẳng lẽ không biết, Tô Nghênh Hạ đã kết hôn sao?” Tô Hải Siêu hỏi.
“Nhà họ Hàn tôi đã tặng quà, khinh thường việc lấy lại, cho nên tìm người thuận mắt để tặng, không được sao?” Thi Tinh nói.
Mę nó!
Đây là cây có tiền sao? Hàng tỷ, vì thấy thuận mắt, nên tặng cho Tô Nghênh Hạ, cũng quá tiện nghi cho cô đi!
Tô Diệc Hàm không cam lòng, ở trong mắt cô ta, đồ vốn thuộc về cô ta, hiện tại lại bị Tô Nghênh Hạ cướp mất.
“Dựa vào cái gì Tô Nghênh Hạ lại được, chẳng lẽ so với cô ta tôi không xinh đẹp sao? Hơn nữa cô ta đã kết hôn rồi, còn là cùng với tên vô dụng, làm gì có tư cách so với tôi?” Tô Diệc Hàm không cam lòng nói với Thi Tinh.
Thi Tinh lạnh lùng, làm trò trước mặt bà nói Hàn Tam Thiên vô dụng?