Đường Long lớn giọng dọa Trương Thiên Tâm cả người khẽ run, trốn sau lưng Trương Linh Hoa, không dám nói nữa.
Nhưng chuyện này rốt cuộc là thế nào, Hàn Tam Thiên đã hiểu, mặc dù chuyện này là Phạm Tuyết khơi mào, nhưng Đường Long mới thật sự là kẻ đầu têu, là anh ta thấy chướng mắt Trương Thiên Tâm, cho nên mới dùng cách bêu xấu này đuổi Trương Linh Hoa đi.
Thằng khốn này, lần trước đã cho anh một cơ hội, không ngờ anh ta lại còn cậy quyền ỷ thế làm loạn trong công ty.
Lúc này, Chung Lương đến công công ty, bên cạnh còn có Tô Hải Siêu đi theo cười làm lành.
Từ khi Tô Hải Siêu làm chủ tịch nhà họ Tô, vì muốn tạo quan hệ với Chung Lương, nghĩ rất nhiều cách, bởi vì dự án
phía tây thành phố hiện giờ gần như là của sống của nhà họ Tô, mà suất hợp tác này do Tô Nghênh Hạ nắm giữ. Đối với Tô Hải Siêu mà nói cuối cùng cũng không phải chuyện tốt, cho nên anh ta hy vọng sau khi thân thiết với Chung Lương rồi, Ỗmình có thể phụ trách dự án phía tây thành phố.
Bởi vì có kinh nghiệm lần trước, Tô Hải Siêu không dám nói rõ, chỉ có thể dùng đủ cách lòng vòng để lấy lòng Chung Lương, chỉ tiếc hiệu quả quá bé nhỏ, nhưng dưới tình huống thế này, Tô Hải Siêu vẫn không
từ bỏ.
Hai người đi vào công ty, lúc Chung Lương nhìn thấy Hàn Tam Thiên, cả người khẽ giật mình, tại sao cậu chủ nhỏ lại ở chỗ này!
Biến cố của nhà họ Hàn gần đây Chung Lương cũng biết được không ít, Hàn Quân thành người vô dụng, Hàn Thành chết. Nghe nói hình như bà cụ Nam Cung Thiên Thu cũng chết!
Dưới sự nâng đỡ của Nam Cung Thiên Thu, sau này Hàn Quân có thể trở thành gia chủ nhà họ Hàn, nhưng bây giờ Nam.
Cung Thiên Thu đã chết, Hàn Quân lại tàn phế, như vậy người duy nhất có thể kế thừa nhà họ Hàn chính là Hàn Tam Thiên.
Nếu như nói trước đó Chung Lương còn Ỗcó một chút lòng phản bội với Hàn Tam Thiên, thì hiện tại anh ta đã không hề nghĩ đến phương diện đó nữa.
Anh ta làm việc cho nhà họ Hàn, mà bây giờ Hàn Tam Thiên là người duy nhất có thể kế thừa nhà họ Hàn, anh ta trừ trung thành với Hàn Tam Thiên ra thì không có lựa chọn nào khác.
Lúc Chung Lương nhìn thấy Hàn Tam Thiên, Tô Hải Siêu cũng nhìn thấy, trong lòng nổi lên nghi ngờ, tại sao tên bỏ đi này lại ở đây chứ? Hơn nữa nhìn dáng vẻ giống như là xảy ra chuyện gì đó.
Tô Hải Siêu cười nhạt một tiếng, đồ ngốc này, không phải là gây ra phiền phức gì ở bất động sản Nhược Thủy đó chứ.
Đang lúc Tô Hải Siêu chuẩn bị xem kịch vui, nghe Chung Lương nói: "Giám sát Tô, hôm nay công ty có chút việc, hôm nào chúng ta lại hẹn nhau đi."
"Anh Chung, tên vô dụng Hàn Tam Thiên này hình như đã gây phiền phức ở công ty các anh, nếu không tôi giúp anh giải quyết." Tô Hải Siêu nói.
"Giám sát Tô, anh nghe không hiểu lời tôi nói sao? Tôi nói, hôm nào lại hẹn." Chung Lương lạnh lùng nói.
Tô Hải Siêu muốn nhìn trò hay, nhưng thái độ hiện giờ của Chung Lương rõ ràng rất không vui, hơn nữa lệnh đuổi khách rõ ràng như vậy, anh ta còn muốn ở đây nữa sẽ chỉ làm Chung Lương không thích anh
ta thôi.
"Anh Chung, được, tôi đi trước, chúng ta hẹn lại lần sau gặp nhé." Tô Hải Siêu không cam lòng đi ra khỏi công ty, trong
miệng còn hùng hổ nói: "Đồ ngu này, làm hại ông suýt chút nữa bị Chung Lương chán ghét, mẹ nó tốt nhất mày đừng gây rắc rối cho tao, bằng không hậu quả này, tao chỉ có thể để Tô Nghênh Hạ gánh chịu."
"Xảy ra chuyện gì?" Chung Lương đi vào trong đám người, hỏi Đường Long.
Đường Long nhìn thấy Chung Lương, lập
tức chột dạ, lúc này tới quá không đúng lúc rồi! Để anh ta nhúng tay chuyện này, coi như kết cục không tốt rồi.
Nhưng Đường Long nghĩ, anh ta là nhân tài Chung Lượng bỏ một số tiền lớn mời tới, Chung Lương coi trọng năng lực của anh ta, không đến mức vì một tên nhân viên vô dụng mà làm khó dễ anh ta, dù có phê bình, nhiều lắm cũng chỉ mắng một trận mà thôi.
"Anh Chung, có chút hiểu lầm." Đường Long nói.
Chung Lương nhìn Trương Thiên Tâm một cái, trong lòng trầm xuống, cậu bé đã bị đánh đến mức mặt mũi bầm dập, còn có thể là một chút hiểu lầm sao?
Hai mẹ con này là người cậu chủ nhỏ đích thân sắp xếp vào công ty, Đường Long - cái đồ mắt chó đui mù này lại chạm vào lông mày của cậu chủ nhỏ.
"Cùng tôi vào văn phòng." Chung Lương lạnh lùng nói.
Trong lòng Đường Long vui mừng, tới phòng làm việc bị mắng là sẽ không mất mặt, xem ra Chung Lương vẫn rất quan tâm đến thể diện của anh ta.
Quả nhiên, người có năng lực, đi đến đâu cũng có đãi ngộ đặc biệt, cho dù mắc lỗi cũng sẽ không trừng phạt quá nghiêm trọng.
Đi sau lưng Chung Lương, Đường Long kiêu ngạo ưỡn thẳng sống lưng.