Hoàng Thiên nhìn thấy Lâm Ánh Nguyệt bối rối chạy tới thì hơi ngạc nhiên.
“Ánh Nguyệt, cô sao vậy?”
Hoàng Thiên hỏi Lâm Ánh Nguyệt vẻ mặt đang kinh hoàng.
Nhưng mà hỏi xong thì Hoàng Thiên cảm thấy mình hỏi hơi dư thừa.
Họ muốn giết chết ông Kha Phù và Lăng Thanh Trúc thì sao Lâm Ánh Nguyệt có thể không sợ chứ? Khẳng định là đã dọa cô gái này sợ rồi.
Mới vừa rôi Hoàng Thiên vẫn luôn muốn giết chết ông Kha Phù và Lăng Thanh Trúc cho nên không để ý tới Lâm Ánh Nguyệt cũng có ở đây, vì vậy cũng hơi tự trách bản thân.
Dù sao thì thế giới của Lâm Ánh Nguyệt khác với thế giới của họ, thế giới của cô gái này rất tươi sáng và êm dịu.
Mặc dù ở trong nhà rất thường hay bị anh trai ức hiếp nhưng cô ãy chưa từng trải qua tẩy trừ trong giang hồ.
“Cậu Thiên, anh, rốt cuộc anh là ai?”
Lâm Ánh Nguyệt ngơ ngác nhìn Hoàng Thiên, cô ấy không thể nhìn thấu người đàn ông này.
Theo như cô ấy quan sát thì Hoàng Thiên vừa chính vừa tà, lúc hiên lành bằng lòng giúp đỡ người khác thì tuyệt đối là người tốt.
Điều này...
Hoàng Thiên giật mình, anh rất nhanh bèn hiểu được ý của Lâm Ánh Nguyệt.