Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 507



CHƯƠNG 507

“Ba, xảy ra chuyện gì rồi?”

Lúc này, trong phòng truyền tới giọng nói của một người phụ nữ.

Tôn Kiều mặt quấn băng gạc rất dày đi ra, khi nhìn thấy Vương Nhất, lập tức hét lên một tiếng: “Vương Nhất? Là anh!”

Cô ta mang theo oán khí ngút trời lao về phía Vương Nhất: “Anh làm mặt của tôi thành như này, còn dám tới nhà họ Tôn của tôi, tôi liều với anh!”

Tuy nhiên, chỉ đi một bước thì cô ta không dám động nữa, cứng nhắc đứng tại chỗ.

Trên cổ của cô ta có thêm một con dao sắc bén.

Lãnh Nhan giống như ma quỷ xuất hiện ở đằng sau cô ta, giọng nói vô cùng lạnh lẽo: “Còn bước thêm một bước, chết!”

Ực ực—

Tôn Kiều lập tức không dám cử động, nuốt một ngụm nước bọt, quay đầu nhìn sang Tôn Chính Vũ: “Ba, cứu con…”

Một màn này càng kích thích sâu sắc Tôn Chính Vũ, sắc mặt càng thêm phẫn nộ: “Vương Nhất, cậu đừng tưởng rằng có một vệ sĩ lợi hại thì có thể hoành hành bá đạo!”

“Vậy nhà họ Tôn của ông thì có thể hoành hành bá đạo sao?”

Giọng nói của Vương Nhất cực kỳ rét lạnh: “Chẳng qua chỉ là một gia tộc tuyến hai mà thôi, cũng dám ra tay với con gái của tôi, thật là to gan!”

Vừa dứt lời, một cỗ sát khí mạnh liệt cũng theo đó mà tỏa ra, Tôn Chính Vũ bị cỗ sát khí này dọa sợ phải lùi lại ba bước, cả người như rơi vào hầm băng, rất lạnh lẽo.

“Huy Vương đã bị cậu phế rồi, cậu còn muốn như nào!” Tôn Chính Vũ tức giận chất vấn.

“Đường để bày ở trước mặt các người, sống hay chết, xem ông lựa chọn.”

Tôn Chính Vũ đương nhiên biết lựa chọn mà Vương Nhất nói là gì, thần phục hoặc chết!

Lúc này, Vương Tử Lam ở một bên nhìn sang Vương Nhất đầy kỳ quái, hỏi: “Ba, ba không phải nói mang con đi sở thú sao, động vật đâu?”

“Sắp có rồi.”

Đối diện với Vương Tử Lam, Vương Nhất giống như biến thành một người khác, giọng nói vô cùng dịu dàng: “Tử Lam lên xe ngồi một lát trước.”

“Vâng ạ.”

Bây giờ Vương Nhất vẫn chưa ra tay với nhà họ Tôn, cho nên Vương Tử Lam không sợ, cô bé ngoan ngoãn đi lên xe, chơi đồ chơi.

Tôn Chính Vũ biết sự mạnh mẽ của Vương Nhất, nhưng vẫn không biết sợ: “Vương Nhất, buổi tối ngày hôm đó cậu ở nhà họ Kim gây sự, thật sự không ngờ cậu còn có thể sống rời đi, cậu không an phận cũng thôi đi, vậy mà còn muốn đối địch với nhà họ Tôn của tôi, thật sự là châu chấu đá xe, không tự lượng sức mình!”

“Nhà họ Tôn của tôi là minh hữu thương nghiệp của nhà họ Kim, nếu bị nhà họ Kim biết cậu ở chỗ tôi, cậu nói xem bọn họ sẽ như nào?”

Theo ông ta thấy, chỉ cần ông ta gọi người của nhà họ Kim tới, Vương Nhất không có một chút năng lực phản kháng.

Vương Nhất cười đầy cổ quái, không lên tiếng.

Hôm đó nhà họ Kim bị diệt môn, nhà họ Tôn vì Tôn Kiều bị hủy dung, là nhà rời đi sớm nhất, cho nên không biết tin nhà họ Kim bị diệt vong.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv