Chương 208
“A…..quá quá quá khủng rồi…..”
Anh nhìn về hướng âm thanh thì thấy em vợ Lý Tuyết Nhi hừng hực xông vào phòng. Cô ta đi đến trước mặt anh rồi giơ điện thoại ra cho anh xem.
Vương Nhất nhận lấy, trên màn mình xuất hiện một dòng tiêu đề màu đen nổi bật trên nền trắng.
Bên dưới còn có một đoạn video dài 5ph. Video quay cảnh một người đàn bị trói và bị một người phụ nữ cầm roi da quật mạnh.
Tuy đã được censore nhưng vẫn có thể dễ dàng xác định được đó là con trai của chủ tịch dược phẩm Thường Kỉ Thường Dĩnh.
“Ừ.”
Vương Nhất trả điện thoại cho Lý Tuyết Nhi rồi tiếp tục chống đẩy.
Lý Tuyết Nhi lo lắng: “Anh rể, anh nói gì đi chứ, đây là tin lớn đó, không ngờ Thường Dĩnh lại có sở thích như vậy…..”
“Anh đã xem từ lâu rồi, các mặt báo đều có.” Vương Nhất không thèm quay đầu.
Khi Lý Tuyết Nhi định nói tiếp gì đó thì ánh mắt cô ta bỗng trở nên kỳ lạ, Lý Tuyết Nhi hỏi: “Anh rể, đừng nói chuyện này là do anh làm đó?”
Vương Nhất nhún vai: “Ai biết được?”
Vương Nhất càng nói thì Lý Tuyết Nhi càng nghi là do anh làm. Cô ta lập tức lẽo đẽo đi theo Vương Nhất: “Anh rể, anh nói cho em biết đi, có phải là do anh làm không?”
Vương Nhất vừa định mở miệng thì chuông điện thoại của anh vang lên. Trên màn hình là một dãy số lạ.
“Ai đó?”
Vương Nhất nghe máy, bỗng nhiên, một giọng nữ trầm truyền đến.
“Anh là ngài Vương-Vương Nhất sao?”
“Là tôi, cô là?”
“Tôi là người đại diện pháp lý của dược phẩm Thường Kỉ-Quan Như Đình.” Người ở đầu dây bên kia bình tĩnh đáp lời.
“Dược phẩm Thường Kỉ?”
Lý Tuyết Nhi nghe vậy thì vô cùng sửng sốt, không ngờ đối phương lại hành động nhanh như thế, mời luôn người đại diện pháp lý luôn rồi.
Lý Tuyết Nhi vừa định hỏi Vương Nhất nên làm thế nào thì thấy anh không chút sợ hãi mà nói: “Có chuyện gì không? Nếu không thì tôi cúp máy đây.”
Thấy Vương Nhất không chút khách khí như thế, Quan Như Đình cũng nói thẳng vào vấn đề: “Video trong tin tức hôm nay là do anh up lên đúng không?”
Vương Nhất không thừa nhận, chỉ thản nhiên nói: “Nếu trong lòng cô đã có đáp án thì tại sao còn hỏi tôi?”
Lời này rõ ràng mang chút bỡn cợt, Quan Như Đình nén giận nói tiếp: “Vậy sao anh còn không xoá đi? Hành vi của anh đã có thể cấu thành tội rồi. dược phẩm Thường Kỉ hoàn toàn có thể làm thủ tục pháp lý và kiện anh ra toà!”
“Ngoài ra, hôm nay chúng tôi sẽ tổ chức họp báo để đính chính sự việc này. Mong anh hãy tới hội trường và thường nhận đây là hành vi công kích dược phẩm Thường Kỉ, đồng thời đưa ra bồi thường.”
Rõ ràng Quan Như Đình đã có chuẩn bị từ trước, cô ta ngừng lại một chút rồi uy hiếp: “Đừng nghĩ tới việc chạy trốn, chúng tôi đã điều tra tất tần tật thân phận của anh rồi, là người nhà họ Lý ở Thiên An, nếu anh không phối hợp thì chúng tôi sẽ dùng tới biện pháp cưỡng chế.”