Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 207



 

Chương 207

Nhưng câu chuyện vẫn không ngừng lại, Vương Nhất vẫn tiếp tục kể. Từ việc gia nhập Ẩn Vu, quen biết những người đồng đội trong đội cho tới những nhiệm vụ gay cấn, Lý Khinh Hồng đều yên lặng lắng nghe anh kể.

Khi nghe đến đoạn Vương Nhất bị thương trong lúc làm nhiệm vụ, hai hàng lông mày của Lý Khinh Hồng nhíu chặt lại.

Khi nghe đến đoạn đồng đội của Vương Nhất tử trận trên chiến trường, Lý Khinh Hồng có thể cảm nhận được sự bị thương và vô lực sâu sắc trong lời nói của anh.

Khi nghe tới đoạn Vương Nhất trở thành chiến thần trong quân đội, nét mặt của Lý Khinh Hồng bỗng dịu dàng hẳn đi, cô thật tâm thật lòng vui cho Vương Nhất.

Khi nghe tới đoạn cường địch Cửu Đại ở phương xa đến nước H, Vương Nhất xông lên tiền tuyến, tim của Lý Khinh Hồng như muốn vọt ra khỏi lồng ngực. Đó là lúc Vương Nhất gần kề với cái chết nhất.

Khi nghe tới đoạn sau năm năm tham gia quân đội, Vương Nhất vì tìm giai nhân mà xuất ngũ, khuôn mặt bình tĩnh của Lý Khinh Hồng cuối cũng cũng thay đổi, mắt cô đỏ lên nhưng lại kiên cường không để nước mắt rơi xuống.

“Cuối cùng, ba cũng tìm được mẹ, mẹ cũng sinh ra Tử Lam. Hai người là thiên sứ của cuộc đời ba, ba sẽ mãi trân trọng hai người. Nếu thời gian có quay ngược thì anh cũng không hối hận vì đã yêu em. Không vì đất nước, không vì người trong thiên hạ, anh chỉ làm chiến thần bảo vệ hai người.”

Kể xong cũng đã khuya, Vương Tử Lam đã chìm sâu trong giấc ngủ.

Ánh đèn ngủ ở đầu giường mờ ảo, mơ hồ chiếu lên ngũ quan tinh tế của Lý Khinh Hồng. Tuy câu chuyện của Vương Nhất đã kết thúc nhưng cô vẫn đang đắm chìm trong đó, một lúc lâu sau vẫn không thể dứt ra.

Lý Khinh Hồng chưa từng lên chiến trường, cũng chưa từng cầm súng, càng chưa từng giết người nhưng cô có thể cảm nhận được Vương Nhất để từ một người bình thương từng bước từng bước trở thành chiến thần nước H khó khăn tới nhường nào, nhưng khó khăn mà anh đã trải qua, những vất vả mà anh đã chịu đựng, không ai có thể hiểu được.

Cô tắt đèn, âm thanh hơi run run: “Đây là câu chuyện của anh sao?”

“Suỵt, đừng đánh thức con.”

Vương Nhất cúi đầu nhìn, thấy Vương Tử Lam vẫn đang ngủ say mới yên lòng gật đầu.

Đây là câu chuyện của Vương Nhất, nhưng tất nhiên trong đó vẫn còn nhiều tình tiết anh không kể.

Ví dụ như chuyện đại ca Tiêu Minh mất tích khiến Khương Nhã My khóc tới mức ngất xỉu, ví dụ như tổ chức thần bí “Võng Lượng”, hoặc sự ra đời của Thất Si nước H, hoặc việc gặp được Lãnh Nhan.

Như Tôn Ngộ Không trải qua 7781 kiếp nạn, cuối cùng trở thành người thắng được phật tổ.

Lúc này, một thân người ấm áp tiến tới gần anh, từng giọt nước mắt lành lạnh rơi trên khuôn mặt Vương Nhất.

Lý Khinh Hồng chủ động ôm lất Vương Nhất, nói nhỏ vào tai anh: “Vương Nhất, cảm ơn tất cả những gì anh đã trải qua, nếu đã quay trở về thì hãy khiến em yêu anh đi.”

“Khiến con tim em điên cuồng yêu anh, khiến em…..tin vào tình yêu một lần nữa.”

Khi nói hai câu cuối, tiếng cô nhỏ như tiếng muỗi, vì nó chạm tới nỗi đau thưở xưa mà cô không muốn nhớ lại nhất.

Trong bóng tối, hai mắt của Lý Khinh Hồng vẫn sáng ngời, soi sáng bóng tối trong lòng Vương Nhất.

Anh trịnh trọng gật đậu: “Được.”

Sáng sớm hôm sau, Lý Khinh Hồng đã đưa Vương Tử Lam đến nhà trẻ từ sớm, còn Vương Nhất vẫn luyện tập theo thói quen.

Nhưng mới tập được một nửa thì bị một âm thanh hơn 80 đề-xi-ben cắt ngang.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv