Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 201



Chương 201

Bịch!

Thường Dĩnh khuỵu gối, quỳ xuống trước mặt Vương Nhất, nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt cầu xin.

“Đừng giết tôi, đừng giết tôi, ba của tôi là Thường Kỉ…”

Vương Nhất nhếch môi nói: “Tôi biết ba của anh là Thường Kỉ.”

Thường Dĩnh giống như nắm được một cọng rơm cứu mạng, ngay lập tức bò tới túm lấy ống quần của Vương Nhất, cầu xin: “Đúng vậy, ba tôi là Thường Kỉ, ông ấy là chủ tịch của Dược phẩm Thường Kỉ, anh muốn bao nhiêu tiền ông ấy cũng sẽ đưa.”

Nghe vậy, Vương Nhất cười khẩy một cách kì quái nói: “Dược phẩm Thường Kỉ? Anh cho rằng một cái Dược phẩm Thường Kỉ đủ mua mạng của anh sao?”

Ngay lâp tức sắc mặt của Thường Dĩnh lại trở nên tái nhợt, anh ta không hiểu, Dược phẩm Thường Kỉ cũng được tính là một trong những doanh nghiệp lớn ở Thiên An, tại sao trong mắt người thanh niên này lại không có giá trị như vậy?

“Dược phẩm Thường Kỉ mở chưa được bao lâu thì anh chính là khởi đầu của sự sụp đổ rồi đấy.”

Nói xong, Vương Nhất liếc mắt nhìn Lãnh Nhan.

“Không… không… đừng…”

Lãnh Nhan gật đầu, sau đó tiến lên, bỏ ngoài tai những lời cầu xin của Thường Dĩnh.

Phựt!

Bên trong căn phòng vang lên âm thanh giống như tiếng trứng vỡ.

Dòng máu đỏ tươi từ từ chảy xuống từ đũng quần của Thường Dĩnh, còn Thường Dĩnh thì cúi đầu nhìn xuống đũng quần đẫm máu của mình với vẻ tuyệt vọng.

Biện pháp giải quyết vấn đề của Vương Nhất rất đơn giản, vì Thường Dĩnh có ý đồ xấu với cô em vợ của mình, vậy nên anh sẽ phá bỏ công cụ gây án của anh ta, khiến anh ta vĩnh viễn mất đi khả năng vốn có của một người đàn ông.

Cho đến giờ phút này, hai đứa con trai của Thường Kỉ đều đã trở thành những kẻ tàn phế không còn khả năng tình dục.

Vương Nhất lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mặt, ánh mắt vẫn bình tĩnh không hề dao động, giống như hành động vừa rồi đối với anh mà nói chính là một chuyện rất đỗi bình thường.

Ngay khi Vương Nhất định rời đi thì ánh mắt đột nhiên dừng lại ở những chiếc roi da và dây thừng trên sô pha, lông mày anh chợt nhíu lại.

Anh quay đầu lại hỏi người phụ nữ xinh đẹp đang sợ hãi đến mức co mình trong góc không dám nhúc nhích: “Đây là cái gì?”

Người phụ nữ cẩn thận liếc nhìn Vương Nhất, sau khi cô ta đảm bảo rằng anh không có ác ý muốn ra tay với mình thì mới lên tiếng trả lời: “Đây là dụng cụ khi làm chuyện đó, vốn là để sử dụng với Lý Tuyết Nhi, Thường Thiếu bình thường có sở thích đặc biệt…”

“Vậy sao?”

Vương Nhất suy nghĩ một lúc, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng, anh vẫy tay với người phụ nữ: “Cô lại đây.”

Cô ta sợ hãi run lên bần bật, nhưng không dám trái lệnh Vương Nhất, run rẩy bước tới.

“Trói anh ta lại.” Vương Nhất liếc nhìn người phụ nữ, thờ ơ ra lệnh.

“…”

Người phụ nữ xinh đẹp đó không hiểu Vương Nhất có ý định gì? Cơ thể đột nhiên trở nên buốt lạnh không biết vì sao.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv