Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1113



CHƯƠNG 1113

Đồng Yên Nhiên vô thức gật đầu, sau đó chợt sửng sốt, thẹn quá hóa giận: “Cô nói cho rõ ràng, cái gì mà bị bắt tại trận, tôi cũng không phải tình nhân của anh ta…”

Bạch Yến giật mình, vội nói: “Có phải hay không có quan trọng à, tin tức cô đi cùng với anh Vương hôm nay sẽ nhanh chóng được lan truyền!”

Bạch Yến cho rằng Đồng Yên Nhiên sẽ sợ, không ngờ cô ta ngẫm nghĩ, sau đó bỗng nhiên sáng mắt lên.

“Bạch Yến, cô nói đúng trọng điểm rồi!”

Cô ta kích động nắm lấy bả vai Bạch Yến, sau đó nói: “Có phải hay không có quan trọng à? Không phải lời đồn cuối cùng cũng sẽ biến thành thật ư!”

“…”

Bạch Yến sửng sốt một lúc lâu, không hiểu tại sao, cô ta cứ cảm thấy hình như bản thân đã truyền bá tư tưởng sai lệch rồi.

Ở một hướng khác, Vương Nhất và Vương Nhất đang định lên xe, sau lưng lại chợt vang lên tiếng hét giận dữ.

“Đứng lại!”

Vương Nhất quay đầu nhìn lại, sau đó nheo mắt một cách nguy hiểm: “Là anh?”

Chỉ thấy cách đó không xa, Hạ Khiêm dẫn theo một đám người đi tới với nét mặt u ám, bao vây lấy Vương Nhất và Lãnh Nhan.

“Vương Nhất, cậu đúng là chán sống rồi, ngay cả thứ tôi coi trọng mà cũng dám cướp!”

Hạ Khiêm lạnh lùng quát to, trong mắt có sát khí lượn lờ.

Nghe thấy thế, Vương Nhất chỉ cười khẩy: “Tôi đã cho anh cơ hội rồi, chỉ là anh không thể trả được nhiều tiền như thế mà thôi.”

“Cậu còn dám nói?”

Lời nói này như kích thích Hạ Khiêm, khiến anh ta càng tức giận hơn: “Nếu không vì cậu cố ý lên giá, sao giá có thể lên đến bốn nghìn năm trăm tỷ chứ? Tôi cũng sẽ không mất mặt trước ông Hàn, đều là cậu gây ra, không cho cậu một bài học, tôi cũng khó dằn lại nỗi hận trong lòng!”

Nhìn từ số người của đối phương và thời gian hai bên gặp nhau, e rằng Hạ Khiêm đã đợi ở đây từ rất lâu rồi.

Có điều Vương Nhất cũng không sợ, anh còn tuỳ tiện hỏi ngược lại: “Vậy anh muốn dạy dỗ tôi thế nào?”

“Đơn giản thôi.”

Hạ Khiêm cười khẩy, giơ hai ngón tay lên: “Một là đưa huy hiệu thân phận của Vương Thị ra đây, sau đó tự chặt đứt hai tay mình, tôi sẽ tha cho cậu một mạng, hai là phải chết!”

Sau khi anh ta nói ra chữ chết, mấy người áo đen xung quanh lập tức bao vây, trong tay mỗi người đều cầm một con dao sắc bén, lạnh lùng nhìn bọn họ.

Vương Nhất và Lãnh Nhan thấy thế thì đều lắc đầu: “Xem ra nhà họ Văn bị tiêu diệt và nhà họ Hồ bị cảnh cáo vẫn chưa đủ để anh rút ra một bài học.”

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Hạ Khiêm càng tươi hơn: “Nhà họ Văn là do nhà họ Hạ và nhà họ Lục tôi tiêu diệt, nhà họ Hồ là do người của thương hội Chim Ưng Đỏ sau lưng cậu uy hiếp, có liên quan gì đến cậu?”

Vương Nhất không khỏi bật cười, anh nhìn anh ta với vẻ châm chọc: “Anh thật sự nghĩ thế à?”

 


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv