Cậu Mộ Muốn Tái Hôn

Chương 126: Soi Gương Chưa?



Kéo dài một lúc lâu, Cố Thừa Viễn mới xem như là tiêu hóa được cô gái xinh đẹp khiến người ta không dời mắt ra được, do ngày thường anh ta ở chung với cô sớm chiều, thậm chí còn cảm thấy cô chỉ là một đồng nghiệp nữ quyến rũ bình thường.

Chủ động đuổi theo, anh ta cười nói: "Đúng lúc cháu cũng muốn đến tham gia tiệc rượu này, chi bằng chúng ta đi chung?"

"Được." Chú Triệu điềm đạm đồng ý.

Nhận được sự cho phép của chú Triệu, Cố Thừa Viễn chủ động ngồi ở bên cạnh Bùi Thanh Thiển, nhìn trộm một cái rồi lại một cái...

Đây, thực sự là Bùi Thanh Thiển sao?

Mà không phải... là người khác?

Bảy giờ tối.

Khách khứa đến tham gia tiệc rượu đi vào nhộn nhịp, sau khi chú Triệu dừng xe ở trước cửa biệt thự, Cố Thừa Viễn ân cần đi qua giúp Bùi Thanh Thiển mở cửa xe.
Không biết là ai "wow" một tiếng.

Khách khứa trên thảm đỏ nhao nhao quay đầu.

Giày cao gót màu đen chạm xuống mặt đất, tiếp đó cơ thể của cô gái cũng ló ra, bạn nam bên cạnh cô chủ động bước lên.

Vẻ mặt của cô hờ hững, khiêm tốn mà đặt tay lên cánh tay người đàn ông.

Hai người theo tấm thảm đỏ đi vào biệt thự.

Một lúc lâu sau.

Đám đàn ông vẫn chưa thể hoàn hồn lại...

Trong đầu toàn là hình bóng cô gái mặc váy dài bầu trời sao đó.

Mái tóc xoăn đẹp đẽ.

Cùng với... Khuôn mặt khiến người ta rung động đó.

Trong biệt thự.

Bà nội sớm đã chờ đợi từ lâu, thấy Bùi Thanh Thiển đi vào, vội bước nhanh ra nghênh đón, nắm lấy tay Bùi Thanh Thiển, quan sát cô từ trên xuống dưới: "Ái chà chà, cháu gái ngoan của nhà chúng ta cũng xinh đẹp quá rồi đó!"

"Mẹ, là cháu dâu." Tần Như nhắc nhở, đi tới bên cạnh bà nội, không chút che giấu vẻ kinh ngạc của mình, bà ấy cười khen Bùi Thanh Thiển: "Quả thực là rất đẹp."
"Con cảm ơn ạ." Bùi Thanh Thiển khách sáo trả lời.

Tần Như và bà nội liếc mắt nhìn nhau.

Bà nội ho khan hai tiếng, không được tự nhiên hỏi: "Thanh Thiển, cháu cũng phát hiện rồi đúng không? Lần này đến đây, chỉ có một mình cháu là cô gái trẻ."

"Vâng ạ." Lúc nãy Bùi Thanh Thiển cũng cảm thấy kỳ lạ, nhưng bà nội không nói, cô cũng ngại hỏi.

Tần Như giải thích: "Là như thế này, trong nhà của chúng ta có một người họ hàng, nhà ông ấy có một người con gái đã đến tuổi thích hợp để kết hôn, nên muốn tìm đối tượng, nhưng lại sợ gặp phải đàn ông tồ...."

Bùi Thanh Thiển gật đầu biểu thị mình đã nghe thấy.

Bà nội cũng nói dối không chớp mắt: "Bà và mẹ cháu nghĩ, mắt nhìn người của cháu tương đối tốt, muốn để cháu giúp đỡ kiểm định một chút."

Mắt nhìn người của cô tốt sao?
Bùi Thanh Thiển hơi nghi hoặc một chút, có điều vẫn gật đầu đồng ý: "Được ạ, có điều người ở đây nhiều quá, thời gian của cháu có hạn, có lẽ sẽ không xem hết được."

"Không sao!" Bà nội xua tay: "Dù sao cháu cứ quét mắt đại khái một lượt, thấy ai hợp mắt thì nói chuyện với người ta vài ba câu, cứ đại khái là được rồi."

Bùi Thanh Thiển nghe bà ấy nói như vậy, lập tức yên tâm, khẽ mỉm cười: "Vậy cháu đi trước đây."

"Đi đi." Tần Như mỉm cười rồi nói lời tạm biệt với cô.

"Đúng rồi, còn nữa..." Bà nội dặn dò: "Bây giờ tiệc rượu vẫn chưa chính thức bắt đầu nữa, đợi đến lúc chính thức bắt đầu, còn phải cần cháu đến nhảy bài mở màn nữa, đừng có quên đó!"

Hôm nay Thanh Thiển ăn mặc đẹp đến như vậy...

Bà ấy nhất định phải tạo cho Thanh Thiển chút cơ hội biểu hiện!
Để Thanh Thiển được nhiều người nhìn thấy hơn!

"Nhảy mở màn?" Bùi Thanh Thiển nghi hoặc hỏi.

"Ừm." Tần Như vỗ vỗ cánh tay cô: "Đừng có căng thẳng, bạn nam nhảy cùng con, là người con quen."

Người cô quen?

Là ai?

Bùi Thanh Thiển không nghĩ ra được, tạm biệt hai người, cô đi qua đi lại trong đám người, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ mà bà nội và Tần Như giao cho.

Cố Thừa Viễn thấy cô đi rồi, cũng chuẩn bị đi lên theo.

Bà nội kéo cánh tay của anh ta lại: "Cháu đi đâu đó?"

"Còn phải hỏi?" Cằm của Cố Thừa Viễn hơi hướng về phía nơi Bùi Thanh Thiển đang đứng: "Tìm cô ấy đó."

"Con bé đang giúp bà làm việc đó!" Vẻ mặt bà nội ghét bỏ: "Cháu đừng có phá đám nha!"

"Làm việc?" Lúc nãy Cố Thừa Viễn cũng nghe thấy rồi: "Ý bà là giúp con gái của nhà họ hàng bà tìm đối tượng hả?"
Bà nội lườm anh ta một cái: "Bằng không thì sao?"

"Thật sự có người họ hàng này sao?" Cố Thừa Viễn căn bản không tin sẽ có chuyện trùng hợp đến như vậy: "Hay là nói, người họ hàng này chính là Bùi Thanh Thiển?"

Bà nội tức giận hỏi: "Là cháu ấy thì sao? Cháu có ý kiến?"

"Đương nhiên là có!" Sau khi Cố Thừa Viễn đã chắc chắn về sự suy đoán của bản thân mình, âm thầm hứng giúp Mộ Diễn Chi một thùng nước mắt đồng tình. Người khác không muốn ly hôn.

Người trong nhà đều giúp đỡ khuyên can vợ mình.

Nhưng đến Mộ Diễn Chi thì thảm rồi...

Không biết được tình cảm của mình, không muốn chia tay với vợ.

Kết quả mẹ ruột và bà nội ruột lại đã bắt đầu tìm giúp vợ anh người chồng tiếp theo rồi!

Cố Thừa Viễn vuốt vuốt mũi: "Bây giờ cháu là đối tượng quan trọng trong cuộc khảo sát tìm đối tượng của Bùi Thanh Thiển, cô ấy nói rồi, nếu như cảm thấy cháu thích hợp thì sẽ qua lại với cháu."
Tần Như đột nhiên lên tiếng hỏi: "Soi gương chưa?"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv