"Nước ngoài ạ." Mẹ Mộ ăn ngay nói thật.
Bà nội đập bà ấy một cái: "Con ngốc thế, nếu như Thanh Thiển thật sự kết hôn với cậu ta thì không phải là con bé cũng sẽ ra nước ngoài với cậu ta à? Không được, con bé nhất định phải kết hôn với một người trong nước, tốt nhất là một người cũng ở gần nhà chúng ta..."
Ở gần nhà họ?
Mẹ Mộ nghiêm túc suy nghĩ.
"Để mẹ nghĩ kỹ một chút, mấy người ở quảng trường khiêu vũ không đáng tin cậy." Bà nội hạ giọng: "Hay là thế này... Chúng ta tổ chức một bữa tiệc rồi mời tất cả thanh niên ở gần đây tới, hỏi thăm lai lịch của họ?"
Mắt mẹ Mộ sáng lên: "Con thấy cách này được đấy ạ."
Sau khi quyết định xong, hai người lập tức bàn luận kỹ càng về bữa tiệc.
*
Trên tầng hai mươi sáu của khách sạn.
Bùi Thanh Thiển đứng trước cửa sổ sát đất, toàn thành phố chìm vào trong bóng đêm đen như mực, các căn nhà bật đèn sáng trưng, rõ ràng là một thành phố vô cùng phồn hoa nhưng lại làm cho người ta cảm thấy vô cùng tịch mịch.
Cô nở một nụ cười, xoay người dựa lưng vào tường, mắt nhìn vào dãy số trên điện thoại, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng bèn gọi cho một người bạn làm trung gian môi giới của mình.
Dường như người bạn cũng không bận gì, điện thoại chỉ mới đổ chuông hai tiếng đã lập tức nghe máy và lên tiếng trêu đùa: "Ái chà, đã muộn như thế này rồi, sao cô Mộ của chúng ta không ở nhà với chồng mà lại có thời gian gọi điện cho mình thế?"
"Ừm, mình gọi cậu có chút chuyện." Bùi Thanh Thiển nói thẳng vào vấn đề.
"Tìm nhà à?" Cô ấy là người trung gian môi giới, đương nhiên biết chắc chắn việc Bùi Thanh Thiển gọi cô ấy có liên quan đến nhà cửa.
"Ừ." Bùi Thanh Thiển nói ra yêu cầu của mình: "Tốt nhất là giao thông thuận lợi, gần trung tâm thành phố một chút, như thế thì đi làm sẽ nhanh hơn."
"Cô ấy đi làm ở trung tâm thành phố à?" Người bạn mở máy vi tính ra, nhập từ khóa vào và tìm được vài căn nhà: "Bao giờ thì cô ấy rảnh để đi xem vài căn với mình?"
"Là mình muốn tìm nhà." Bùi Thanh Thiển cười nói: "Mình muốn ngày mai sẽ dọn vào luôn, có lẽ cậu đã xem qua mấy căn nhà này rồi, hay là cậu biết căn nào tốt thì chọn cho mình một căn đi."
"Có yêu cầu mấy phòng không?" Người môi giới hỏi.
Bùi Thanh Thiển suy nghĩ một chút rồi nói: "Tốt nhất là hai phòng ngủ một phòng khách! Một phòng làm phòng ngủ và một phòng để làm việc."
Người môi giới chợt nghĩ đến chiếc chìa khóa mà người kia đã giao cho mình, bèn tìm địa chỉ trong sổ và nhìn thoáng qua, quả nhiên là ở gần trung tâm thành phố.
Cô ấy không nhịn nổi mà hơi thổn thức, lúc còn đi học anh ta là một thiên chi kiêu tử và vẫn chưa ra nước ngoài, tất cả mọi người đều nói anh ta và Bùi Thanh Thiển là Kim Đồng Ngọc Nữ.
[Thiên chi kiêu tử: ý chỉ người đẹp trai, tài giỏi, giàu có,...]
Đáng tiếc là sau khi tốt nghiệp, Bùi Thanh Thiển lại không tiếp tục đi với anh ta nữa mà lại chọn kết hôn với Mộ Diễn Chi.
Lúc đó tất cả mọi người đều không thể hiểu nổi lựa chọn của Bùi Thanh Thiển, thậm chí còn nói cô là một người hám tiền, nói cô kết hôn với Mộ Diễn Chi là vì tiền...
Bùi Thanh Thiển cũng không giải thích.
Chỉ có anh ta đứng ra nói, Bùi Thanh Thiển không phải loại người như vậy.
Sau này anh ta ra nước ngoài, còn giao lại cả căn nhà vốn được chuẩn bị để kết hôn cho cô ấy, trước khi đi còn nói với cô ấy, nếu như lúc nào Bùi Thanh Thiển cần thì nhớ giao căn nhà này cho Bùi Thanh Thiển.
Lúc đó cô ấy còn chế nhạo anh ta, Bùi Thanh Thiển đã được gả vào một nhà giàu có rồi, chắc chắn chẳng thèm cái căn nhà nhỏ này của anh ta.
Không ngờ còn chưa được mấy năm mà Bùi Thanh Thiển đã dọn ra ngoài...
Cô ấy khép laptop lại và nói với Bùi Thanh Thiển: "Có một căn rất phù hợp với yêu cầu của cậu."
"Tiền thuê bao nhiêu?" Bùi Thanh Thiển hỏi thẳng.
Cô ấy bèn nói giá cả với Bùi Thanh Thiển, Bùi Thanh Thiển không nói gì nhiều mà lập tức chuyển tiền cho cô ấy, sau khi nhận tiền xong, cô ấy gửi địa chỉ cho Bùi Thanh Thiển, cũng nói rõ luôn vị trí của chìa khóa và các thông tin khác, sau đó cô ấy mới hỏi: "Sao cậu lại muốn dọn ra ngoài?"
Nếu cô ấy không nhớ nhầm thì không phải tình cảm giữa Bùi Thanh Thiển và Mộ Diễn Chi rất tốt sao?
"Làm bà chủ gia đình quá lâu nên đã bị tách biệt khỏi xã hội rồi." Bùi Thanh Thiển thờ ơ nói: "Bây giờ mình muốn tìm một công việc và một lần nữa dung nhập với xã hội."
"Không phải là vì cô ta đã quay về à?" Cô bạn thử hỏi dò.