"..." Mộ Diễn Chi nhỏ giọng kháng nghị: "Con có bảo cô ấy đi ngay lập tức đâu."
"Con nói vậy có khác gì bảo con bé đi ngay chứ?" Mẹ Mộ hận mài sắt không nên kim: "Mộ Diễn Chi, trên thế giới này ngoại trừ Thanh Thiển ra thì không ai có thể nhịn được con đâu!"
"Con cũng không bắt cô ấy chịu đựng con mà." Mộ Diễn Chi nhỏ giọng oán giận: "Con chỉ nói với cô ấy như vậy, cô ấy liền đón xe đi đến khách sạn."
"..." Bà nội liếc mắt.
Mẹ Mộ cũng hít sâu, dù sắp điên lên, bà vẫn phải cố gắng giữ tỉnh táo: "Cho nên con mới gọi điện thoại cho chúng ta?"
Bây giờ bà đang hận không thể kêu bà nội nhanh lấy hộ khẩu ra cho Bùi Thanh Thiển, để con bé lập tức ly hôn!
"Sau khi cô ấy rời đi, con phát hiện con không nỡ bỏ cô ấy." Mộ Diễn Chi ngoan ngoãn, nói rõ: "Con nghĩ, có thể con đã thích cô ấy."
"Không, con không thích con bé!" Mẹ Mộ và bà nội không hẹn cùng trả lời.
Lời vừa nói ra khỏi miệng, hai người liếc mắt nhìn nhau và cũng từ trong mắt nhau nhìn thấy được cảm xúc giống nhau !
Đó chính là… làm cho Bùi Thanh Thiển cách xa thằng đàn ông cặn bã Mộ Diễn Chi này!
Mộ Diễn Chi càng nghĩ càng không hiểu: "Cái này chưa tính là thích thì như thế nào mới xem là thích ạ?"
"Cháu từ từ, nghe bà nội nói này!" Bà nội có phần hơi dao động: "Thích một người, thì phải đối xử tốt với người đó, nỡ lòng nào ly hôn với người đó, còn đuổi người đó ra khỏi nhà."
Mẹ Mộ cũng rất đồng ý: "Đúng vậy, con xem ông bà nội con đi, hay nhìn bố con đối xử với mẹ..."
Đạo lý này Mộ Diễn Chi nghĩ cũng thấy đúng.
Bình thường tình cảm của bố mẹ và ông bà đều rất tốt, hoàn toàn không có mâu thuẫn ầm ĩ, kể cả là có thì cũng là do tâm trạng không tốt nên sinh ra xung đột, sau đó bố và ông nội đều lại thương vợ mà chủ động xin lỗi.
Mà anh thì từ trước đến nay chưa từng đau lòng vì Bùi Thanh Thiển.
Nói cách khác... anh hoàn toàn không thích Bùi Thanh Thiển?
Mộ Diễn Chi nghĩ như vậy, trong nháy mắt tâm trạng liền thay đổi: "Vậy cảm tình của con đối với Bùi Thanh Thiển là gì?"
"Là tính chiếm hữu, khi cháu và Joanna quay lại, chắc chắn sẽ không có thời gian để nhớ con bé." Bà nội bịa chuyện.
Mộ Diễn Chi trầm mặc.
Bà nội và mẹ Mộ không chờ anh đáp lại mà lập tức cúp điện thoại.
Trong phòng khách biệt thự, bà nội liên tục thở dài.
Mẹ Mộ cũng biết tâm tư bà nội, chủ động thử thăm dò hỏi: "Hay là chúng ta đưa hộ khẩu ra cho Thanh Thiển, để Thanh Thiển ly hôn ạ?"
"Mẹ không phải là nghĩ cái này..." Bà nội khẽ vỗ bắp đùi mình, sắc mặt càng ngày càng khó coi: "Mẹ đang nghĩ là con trai nhà nào thích hợp với Thanh Thiển."
Mẹ Mộ hiểu rõ: "Mẹ thật sự muốn tìm người đàn ông khác cho Thanh Thiển?"
"Mẹ không những muốn tìm, mà còn muốn tìm một người đàn ông tốt hơn thằng Diễn nữa!" Trước đây bà nội còn bảo vệ Mộ Diễn Chi, nhưng lần này là bà thật sự tức giận rồi: "Mối tình đầu trở về, ly hôn với vợ thì không nói, này còn muốn đuổi vợ ra khỏi nhà nữa chứ!"
Bà cụ tức giận đập bàn: "Thật là quá đáng mà!"
"Đúng vậy." Mẹ Mộ cũng rất oán hận: "Vậy mẹ cảm thấy con trai nhà ai tốt?"
"Cái này..." Trong một thời gian ngắn bà nội không thể nhớ ra được: "Sáng ngày mai đi ra ngoài quảng trường nhảy múa có thể hỏi thăm một chút xem con trai nhà ai chưa kết hôn."
"Mẹ, nghe nói..." Bà nội vừa nói như thế, mẹ Mộ cũng liền nhớ tới một người: "Trước kia có một cậu nhóc học cùng trường với Thanh Thiển, vẫn luôn rất thích Thanh Thiển, sau khi nghe Thanh Thiển kết hôn, thì đi ra nước ngoài."
"Hiện tại cậu ấy ở trong nước hay là ở nước ngoài?" Bà nội có thể nhẫn nhịn gả Bùi Thanh Thiển cho người khác, nhưng bà không muốn cho Bùi Thanh Thiển đi xa.
Nếu không bà sẽ không gặp được Bùi Thanh Thiển.