Cao Võ Thế Giới: Trời Xanh Trường Sinh Mặt Trời

Chương 86: Ngày Thứ Sáu (3): Ghoul



Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 86: Ngày Thứ Sáu (3): Ghoul

“Rốt cuộc là kẻ nào ... ”

Đứng ở trên tòa tường đá cao cao của Thương Viễn Thành, hai mắt mang theo nghiền ngẫm suy tư Hiên Phong nói.

Sau đó một luồng bá đạo vô cùng ý niệm từ trên người Hiên Phong phóng thích ra trực tiếp tác động tới bên ngoài thiên địa tự nhiên, lấy hắn ý niệm làm trung tâm mà bẻ cong lấy thế giới quyền hành, Hiên Phong vươn tay lầm bẩm nhẹ một lời như thể ngâm ra một đoạn chú ngôn, một lời tất thành.

[Thiên Địa Pháp Vực – Địa Tưởng Thuật] * Chú 1.

Thiên Địa Pháp Vực, quyền hành của Huyền Cảm Tri, lấy tự thân ý niệm cường độ mạnh yếu tiến hành dung nhập với Thiên Địa, đạt được tạm thời ngắn ngủi thay đổi khống chế xung quanh tự nhiên quyền hạng.

Tức khắc một đoạn lấy xung quanh Hiên Phong phạm vi năm thước giống như chia cắt ra vậy, trở thành biệt lập với thiên địa một cái khác thế giới.

Rất nhanh tại Hiên Phong khống chế, một đoạn hình ảnh dần dần hiện lên, đó là vô cùng mờ ảo cảnh tượng, tại trong vòng năm thước, nơi này là một nơi sáng mơ sương lạnh của ban ngày, tiếp ngay sau đó, một cái toàn thân bị hoàng kim ánh lửa bao vây dẫn tới mơ hồ khó mà hình ra rõ là cái gì với xuất hiện.

Nó ban đầu khi chui vào bên trong Kết Giới Phòng Ngự, hơn phân nửa cơ thể của nó tiến vào bên trong vô cùng dễ dàng, nhưng sau đó nó giống như bị kẹt lại bởi cái gì đó vậy, mất một lúc tranh đấu cùng Kết Giới Phòng Ngự, kết quả ở hoàng kim chi hỏa bất chợt chở nên càng thêm cường thịnh hơn, Kết Giới Phòng Ngự liền biết ngọn lửa này không dễ trêu vào, liền tức khắc buông thả ra hoàng kim chi hỏa để cho nó có thể tiến vào bên trong.

Rồi sau ở Hiên Phong nhìn chăm chú, phần còn lại hình ảnh bỗng nhiên tan vỡ, giống như bị cái gì đó cưỡng chế xóa tan đi mất vậy, dù Hiên Phong hắn có thử lại bao nhiêu lần, thì chỉ vẫn lặp lại đúng một cái khung cảnh vừa diễn ra vừa rồi, không có xuất hiện thêm cái gì nhiều hơn.

Haizz.

Cảm nhận trong người linh lực đang tiêu hoa càng thêm nhanh chóng, không có biện pháp Hiên Phong liền rút lại Thiên Địa Pháp Vực.

Địa Tưởng Thuật, là một thuật thức cao cấp của tu giả, bằng cách sử dụng ý niệm liên kết với Đại Địa Long Mạch cùng với xung quanh tồn tại khắp nơi Linh Khí ký ức, nó cho phép người sử dụng tái hiện lại những gì đã từng xảy ra mà Long Mạch Linh Khí đã ghi nhớ tại vị trí chỉ định.

Tuy về mặt lý thuyết là vậy, nhưng giấu vết để lại sẽ không thể tồn tại quá dài, vì cốt lõi của thuật thức này là lần theo giấu vết mà Long Mạch cùng Linh Khí đã ghi chép lại.

Nên theo thời gian trôi qua, một khi chúng nó di chuyển đi nơi khác và dòng chảy lưu chuyển của Linh Lực Long Mạch ở nơi này sẽ được đổi mới ở đây sẽ không còn lưu giữ cái gì ghi chép trước đó, thì cũng không còn có thể quan sát được nữa, bởi vì đã chúng chưa từng chứng kiến điều đó.

‘Tuy rằng mơ hồ, nhưng không phải là không có thu hoạch.’

Nhờ lại cái hoàng kim hỏa đó, Hiên Phong ít nhiều gì cũng có một chút manh mối, đồng thời chờ khi hắn mang một bụng đầy lo âu cùng nghi vấn quay trở lại hội ngộ với những thành viên còn lại.

“Đại Nhân…tại sao ngài lại để Mộng đơn độc vào trong đó?”

Ở bên ngoài cách xa đại nhà thờ khoảng cách không xa 1 dặm, đứng ở trên mái nhà từ đây có thể quan sát được hết toàn cảnh cả giáo hội điện thờ vào trong mắt, Komori khi thấy bọn họ Hiên Phong đại nhân đã quay trở lại, hắn liền tức khắc tìm cơ hội cùng Hiên Phong đơn độc nói chuyện, mang theo nghi ngờ đối với Hiên Phong hỏi.

Theo cái nhìn của hắn, quả thật là năng lực của Mộng có rất tốt cho việc ẩn thân che giấu mình, cho nên để nàng làm tiên phong quan sát tình hình, rồi thông qua phù liên lạc thông báo cho tất cả bọn hắn từ bên ngoài xuất kỳ bất ý toàn lực ra tay, ở bọn dị giáo không kịp trở trở tay tình huống một hơi bắt gọn hết lại toàn bộ bọn chúng.

Nhưng, theo Komori cảm thấy, Mộng không phải lựa chọn duy nhất, ngoài Mộng ra thì vẫn còn có Hiên Phong, Ja'kal, còn có cả hắn cũng rất vô cùng thích hợp để vào trong thám thính, không chỉ vậy, với thực lực của ba người bọn hắn dù đánh không lại thì cũng có thể thoát thân được nếu có xảy ra tình huống ngoài dự tính.

Nhưng Mộng, hài tử đó thực lực còn quá yếu, hơn nữa ưa thế của nàng vốn chưa từng là đánh cận chiến hay ở các khu vực chật hẹp cả.

Và biết rõ điều đó hơn ai hết ở đây Hiên Phong đại nhân vậy mà vẫn quả quyết cử Mộng đi, trong khi vũng nước ở đây quá sâu sờ không thấy dày, Komori hắn mơ hồ nhận thấy đang có một tay vô hình nào đó đang ở phía sau thao túng mọi chuyện.

Mà một kẻ sống gần 40 xuân trung niên như hắn có thể nhận thấy thì không đạo lý gì mà một người đã sống hơn 150 năm lão già như Hiên Phong không nhận ra.

“Việc ngài để Mộng đi, là lựa chọn vô cùng nguy hiểm và trong khi đó, chúng ta vẫn chưa biết mình rốt cuộc đang đối đầu với cài gì.”

Tuy âm thanh từ chất giọng khác thường của hắn rất khó nghe khó phân biệt cảm xúc hiện của hắn, nhưng Hiên Phong vẫn có thể nhận ra trong lời nói của Komori có một chút không vui với quyết định của hắn.

“… Đây là một lần thử.”

Im lặng một chút, Hiên Phong quyết định nói ra suy nghĩ của mình.

“Thử?”

Komori nghe vậy trong lòng không khỏi nổi lên một chút bất an.

“Hai lần, Komori, hai lần, từ khi đặt chân tới đây chúng ta liên tục hai lần thất thủ, liên tục hai lần đều để mất dấu mục tiêu, một lần có thể là trùng hợp, lần hai cũng có thể là trùng hợp, nhưng trùng hợp rồi lặp lại một cái trùng hợp, thì thực sự là trùng hợp sao?”

“Ta thì không cảm thấy vậy, ta cho rằng là có một kẻ nào đó đang ở phía sau làm quấy rối cản trở, khiến cho chúng ta luôn không thể chạm tới vào được sự kiện này mấu chốt tin tức.”

“Bởi vậy, vì có thể không để tiếp tục như vậy bị bọn chúng dắt mũi chạy khắp nơi, ta cần thiết phải làm gì đó giúp chúng ta có thể giết ra một đường máu nhảy ra khỏi bàn cờ.”

Nhớ lại đoạn hình ảnh mà Địa Tưởng Thuật mang tới, như thể bị một lực lượng nào bạo lực xóa đi mất, khi thấy cảnh đó Hiên Phong nội tâm không khỏi nhất lên cuồng phong bạo vũ.

Vì theo hiểu biết của hắn, có thể vận dụng sức mạnh mà làm bẻ cong cùng tác động lên bản thân thiên địa Long Mạch Linh Khí, khiến cho lưu giữ ghi chép bị thay đổi, thì trình tự thực lực cũng tối thiểu phải ở Cảm Tri Tầng 7.

Mà hắn hiện tại còn ở Cảm Tri Tầng 2 tầng thứ, trong khi hắn biết mỗi tầng thực lực đều cách biệt nhau tới tận gấp 2 3 lần, hiện tại trên lệch tới tận năm tiểu cảnh giới, điều đó tạo cho hắn cực lớn áp lực, lo lắng cùng bất an, không lúc nào không luẩn quẩn trong lòng.

“Vì vậy, nhân cơ hội này, ta liền để Mộng đi, chính là giống như ngươi tưởng vậy, Mộng là người có thực lực yếu nhất trong chúng ta, cho nên ta lợi dụng điều đó để khiến phía bên kia hạ thấp cảnh giác.”

“Hơn nữa, ngươi cũng không cần phải quá lo lắng, vì để phòng ngừa nên trước khi Mộng đi, ta đã đưa cho nàng một cái giữ mạng phòng ngự bảo vật, nên nếu xảy ra tình huống tồi tệ nhất, với nó, nàng vẫn có thể toàn thân an toàn rút lui.”

“Tốt nhất là vậy.”

Tuy rằng muốn nói thêm, nhưng Komori biết như Hiên Phong đại nhân đã quyết ý rồi, không thể thay đổi được hắn quyết định, mà dù có muốn đổi ý đi chăng nữa thì cũng đã trễ rồi, vì người đã sớm vào bên trong đó.

Nhưng điều đó không có nghĩa là Komori nhận đồng với ý tưởng cùng cách làm của Hiên Phong, theo hắn, Hiên Phong dù sao thì cũng Mộng ngoại tổ phụ và nàng cũng là thân nhân ruột thịt của Hiên Phong.

Kể cả đã có nói đảm bảo đi chăng nữa, thì cái cách đem cháu gái của mình ra làm mồi đó, dù là vì tốt hay xấu thì cũng là lạnh lùng vô nhân đạo cử chỉ.

Không phải là Komori không muốn nói ra từ bỏ nhiệm vụ này ý tưởng, đừng nói là hắn, bao gồm của bản thân Hiên Phong, tất cả các thành viên khác trong đầu ít nhiều gì cũng có ý tưởng như vậy.

Song, bọn hắn không thể làm vậy, vì sự việc lần này chính là có liên quan tới Tam Dị Thần Giáo bóng dáng cái này dị giáo, mà Khu Ma Nhân Công Hội mục đích lập ra vốn là để thanh trừng dị giáo thế lực, nên một khi bọn hắn mà lâm trận bỏ chạy.

Đại Ngôn tức khắc sẽ phán bọn hắn là kẻ phản lại nhân tộc, tuyên bố tử hình cùng với tru di cửu tộc tất cả bọn hắn, điều đó đồng nghĩ với việc, suốt cả cuộc đời này bọn hắn sẽ phải luôn phải trốn chui trốn lủi, chạy trốn khỏi Đại Ngôn sự truy sát.

……..

Hắc ám bóng đêm vạn vật rơi vào tĩnh lặng, trong điện thờ như thể một chỗ tử địa, không có côn trùng kêu vang, không một tiếng thì thầm, chỉ có các tín đồ tiếng hít thở truyền tới như đi đêm động vật tiếng gào rống.

Một kẻ đứng ở phía dưới bức tượng, giống như người đứng đầu, hắn hai tay giang rộng ra như thể là muốn tiếp nhận sự ôm ấp của thần, mang theo không thể che giấu được sự cuồng nhiệt, sùng kính, hắn nỉ non.

‘Thần là hết thảy khởi nguyên, tồn tại cứu rỗi cực khổ người, tín ngưỡng ngài sinh linh có được đến thăng hoa.’

Một đoàn như máu đỏ xích hồng sắc, ngăm đen thả trong suốt quang chi dực từ từ hiện ra, nó mang theo một loại kỳ lạ hoa cả mắt cảm giác khiến người không thể rời mắt khỏi.

Cúng với trên bức tượng tiếng thì thầm nói nhỏ như ẩn như hiện vang vọng bên tai các môn đồ.

Hận thù căm thù, tức giận là ngài thức ăn.

Màu, thịt cùng cốt tủy chính là ngài quyền hành.

Giết chóc xung đột là ngài khoái lạc.

Thân vô tứ chi, đầu vô song mục, khổng lồ bễ nghễ không thể thấy đầu cuối vĩ ngân thân hình, mạo khói đặc ngọn lửa, lấy máu cùng xương tạo thành xích hồng chi dực, duỗi thân kéo thân thể dài đến vô tận, ngài chính là tử vong, hận thù, giết chót, máu tươi đấng tối cao.

‘Tử vong cũng không phải kết thúc, mà là mới bắt đầu, tránh thoát gông xiềng xích trói buộc thân thể, lấy một tư thái khác ở dưới ngài ánh mắt trọng sinh.’

Theo tiếng thì thầm giảng thuật, các tín đồ không tự giác mà tập trung lực chú ý, trong đầu tựa hồ mơ hồ phác họa ra một cái khủng bố không hoàn chỉnh thân ảnh.

Một tia thường nhân không thể thấy màu đỏ sợi tơ từ bức tượng xuất hiện, lúc ẩn lúc hiện chui sâu vào bọn hắn thân thể, mà bọn hắn biểu tình cũng dần dần chở nên phấn khởi.

Bọn hắn có thể cảm thấy được, thần ánh mắt, vĩ đại Huyết Thần đang nhìn chăm chú vào bọn hắn, ngài đang ở vô biên vô tận huyết hải kêu gọi bọn hắn.

Không chỉ có vậy bọn hắn có thể cảm thấy thân thể đang được tái sinh, trở thành một cái hoàn toàn mới chính mình , điều đó làm cho họ càng thêm cuồng nhiệt, ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú vào bức tượng, âm thanh từ từ chuyển đối từ thì thầm chuyển sang như tiếng dã thú gào rống.

Mà Mộng nghe được phía dưới truyền đến lạnh thấm người tiếng gào rống, còn không rét mà run rét lạnh hơi thở, cùng với mùi hôi thối không ngừng truyền ra từ phía dưới, nàng không cấm được lắm bắp kinh hãi.

‘Tình hình này thì không ổn rồi, bọn chúng đang bị chuyển hóa thành Ghoul.’

Ghoul, hình thái sơ kỳ của Hấp Huyết Quỷ, là trạng thái sơ khai sau khi người hoặc vật bắt đầu đầu nhập Huyết Thần trước khi lấy lại được tự ta hoặc linh trí, do đó hoàn thiện quá trình chuyển hóa trở thành Hấp Huyết Quỷ.

Chúng nó có ngoại hình như thể cả người giống như bị lột da huyết nhục chi sắc, làn da bóng loáng như cao su, tứ chi dài bất thường, bàn tay có bén nhọn móng vuốt, phần đầu như là cẩu, thân thể trước khuynh cong eo, nhìn qua có vẻ xấu xí lại có thể sợ, làm người phát ra từ nội tâm đối với con quái vật ghê tởm này sinh ra chán ghét.

‘Một lũ điên!! Làm người không muốn lại đi làm súc sinh!!’

Nhận thấy điều đó, Mộng càng thêm giãy dụa muốn tránh thoát khỏi trói buộc, song, không biết Nhật Thiên rốt cuộc dùng loại chất liệu gì, mà làm Khu Ma Nhân, thể chất nàng vốn cũng không kém lại không thể nào thoát được.

“Ca ngợi Thần, Ca ngợi vĩ đại Huyết Thần Veiln'Zhastur!!”

AHahahahaha!

Đứng ở trung tâm điện thờ người giống như là chủ trì, hắn khi nhìn thấy được ở phía dưới chúng tín đồ đang dần dần hóa thành những con quái vật gớm ghiếc, hắn không những không chút nào sợ hãi mà ngược lại còn hiện lên một nụ cười vui sướng điên dại trên mặt.

Cộp, Cộp, Cộp

Nhưng rồi, vào lúc này có tiếng bước chân phát ra từ phía điện đường đối diện, có kẻ nào đó đang đi xuống cầu thang.

Đợi khi âm thanh đó dừng lại, người tới đã bước ra ngoài ánh lửa, theo đó một người trẻ tuổi với một bộ áo trắng mây xuất hiện.

Ẩn giấu trong bộ áo áo gió tà dài từ đầu tới chân, mũ trùm đã được kéo lên cùng mái tóc hoàng kim sáng rực như mặt trời khuất đi khuôn mặt che đi hắn danh tính, người trẻ tuổi điềm tĩnh bước tới trước, chi dừng lại cho tới khi chỉ còn cách bầy quái vật Ghoul khoảng một thước.

Khe ~

Mang theo bất an cùng lo sợ mà gầm gừ, tuy chỉ vừa mới chuyển hóa, nhưng Ghoul bọn chúng vẫn có thể từ trên người người trẻ tuổi vừa xuất hiện cảm nhận được một cảm giác vô cùng bất an, như thể nhìn thấy thiên địch vậy không thể không để chúng đề cao cảnh giác cùng đề phòng.

“Người tới là kẻ nào? tới đây có mục đích gì.”

Nhận ra bọn Ghoul đang kiêng dè người tới, ẩn dưới lớp áo choàng đỏ hiến tế nheo mắt, hắn lườn Nhật Thiên.

“Ta là ai thì cái đó không quan trọng, quan trọng là, có phải chính là người không.”

“Hả? nhà ngươi đang lảm nhảm cái vớ vẩn gì?”

“Ta, nói, có phải ngươi! là chính tên cặn bã đáng chết, đứng sau tất cả chuyện này.”

Khác với mọi lần ôn hòa cùng thân thiện, Nhật Thiên thật sâu lạnh lùng nhìn thẳng vào tên hiến tế, với âm thanh âm trầm làm người nghe mà phải run rẩy cùng rét run.

Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên mà Nhật Thiên hắn phẫn nộ như vậy, chỉ thấy bàn chân khẽ dùng sức mà đạp, tức khắc phạm vi xung quanh mặt đất dưới chân hắn nứt vỡ ra, theo sau đó vết nứt dần dần càng thêm mở rộng, cuối cùng theo một tiếng nổ oanh, điện thờ mặt đất rơi xuống lộ ra ẩn giấu ở phía dưới nơi này lòng đất ngầm.

‘Thật là độc ác, đúng là một súc vật đáng chết mà!’

Mà Mộng thì lập tức không thể tin được thứ mà nàng đang nhìn thấy, đó là vô cùng, phải nói là vô cùng nhiều không thể đếm hết được, có thể chất thành cả một núi làm từ đầu lâu, bộ xương của con người, trong đó nàng nhìn thấy không thiếu xương của trẻ nhỏ.

=================

Chú 1: Tác thấy cái từ Thiên Địa Cải Tạo này hơi cấn cấn, nên từ giờ thay đổi thành Thiên Địa Pháp Vực.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv