Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh
Chương 100: Ngày Thứ Tám
Cốc ~ cốc ~
“Tiểu sinh phải thừa nhận, cái lồng này của các vị, rất là ấn tượng.”
Đưa tay gõ lên bức tường kính, Nhật Thiên sau một hồi quan sát xung quanh cái nhà tù này kết cấu, tuy hắn không có tri thức liên quan về kiến trúc học.
Nhưng đôi mắt tinh tường của hắn vẫn có thể đem nơi này phân tích đến từng chi tiết nhỏ nhất và cũng vì thế hắn phát hiện ra nơi không có đơn giản như vẻ bề ngoài của nó, nơi này hẳn là còn che giấu một cơ quan nữa.
Chỉ là vì cơ quan này chưa được kích hoạt, Nhật Thiên không rõ nó cụ thể có thể làm được gì, nhưng hắn có một cái cảm giác, hắn liền sẽ rất nhanh biết được, cái buồng giam này làm được gì.
“Nó hẳn không phải là xây lên chỉ để giam giữ một người thôi đi.”
Nói tới đây, Nhật Thiên với vô cùng xác thực giọng điệu quay đầu nhìn lại không biết từ lúc nào đã đứng ở đó và quan sát hắn được một lúc Lâm Như Vân.
“Nó là để dành cho một thứ còn so với ngươi còn phải mạnh hơn nhiều.”
Lâm Như Vân đối với việc đối phương phát hiện được nàng không thấy quá kỳ quái hay ngạc nhiên, vì nàng đã nghe được một chút từ bên đám người Dị Nhân kia miêu tả về tiểu tử này, trong lòng ít nhiều gì cũng đối với Nhật Thiên thực lực có một chút nhận thức, khi nghe đối phương lời vừa rồi Lâm Như Vân đáp lại.
“Mạnh hơn? Vậy là phu nhân có một quái vật của mình.”
Nhật Thiên nghe được lời này nhất thời nổi lên một chút hứng thú, hắn khá là muốn biết đến tột cùng thứ đó là cái gì, mà có thể khiến cho bọn họ phải hao tâm tổn sức dựng lên buồng giam này.
“Điều đó không phải thứ người cần biết, ở đây, chỉ có ta hỏi và ngươi đáp, đó là những gì ngươi chỉ cần biết, cơ mà, phòng trường hợp tiểu tử nhà ngươi vẫn chưa rõ ràng, thì đây coi như là lời nhắc nhở nho nhỏ của ta.”
Lâm Như Vân vừa nói nàng vươn tay đối với bên cạnh nàng bức tường ấn một cái nút, ngay tức khắc nó đã khởi động cái buồng giam che giấu cơ quan, mặt đại địa mặt đất xung quan Nhật Thiên buồng giam, lấy nó làm trung tâm chậm rãi phân tách, để lộ ra phía bên dưới chân diện mục.
Ở phía dưới đó, chính là đang tỏa ra cao tới hàng nghìn nhiệt độ cao, toàn thân đậm đặc không ngừng phóng ra nóng bỏng nhiệt khí dung nham, mà làm trung tâm của nơi này cái buồng giam, nó được bốn phương tám hướng thô to sắt thép dây xích cố định tại trên không trung.
Mà trên đỉnh đầu hắn là một khu vực trải rộng có hình thù giống như một hình cung mái vòm, bốn phía thì đều khép kính bởi kiên cố đất đá.
Cái cảm giác này, chúng ta là đang ở bên dưới mặt đất sao?
“Nếu mà ngươi cố tìm cách trốn ra hay là làm xước cái lồng hay thậm chí là không làm ta hài lòng…”
“Ta sẽ ném ngươi cùng với cái buồng giam xuống đó, tin ta đi, tại cái độ cao đó thì không tới hai hơi thở, ngươi liền đã bị dung nham đốt cháy chết.”
Đợi đến khi mặt đất cơ quan mở rộng cho tới cả trăm thước khoảng cách phạm vi so với buồng giam mà tại bên trong cái buồng giam, lại phát ra âm thanh của Lâm Như Vận.
‘Có thật là như vậy sao…’
Nhật Thiên đối với những lời vừa rồi của Lâm Như Vận không có cảm thấy một chút gì cả, trực giác nói cho hắn biết, nàng ta sẽ không làm vậy, đại khái.
Nguyên nhân vì sao thì không rõ, nhưng hắn vẫn có thể phỏng đoán được một vài khả năng, nghĩ vậy, Nhật Thiên nhấc chân bước tới bên cạnh chiến lồng kính.
“Người đang làm gì? Ta cảnh báo ngươi! lập tức tránh xa tường kính ra ngay!”
Lâm Như Vận thấy hành động này của Nhật Thiên mí mắt không hiểu sao một cách điên cuồng nhảy lên, trong lòng đột nhiên có cảm giác không lành, nàng không khỏi gằn giọng ra lệnh cho Nhật Thiên lùi lại.
“…”
Nhật Thiên không có trả lời nàng cũng như không để ý tới lời cảnh báo, trong đầu hắn lúc này đang tự hỏi hắn toàn lực một quyền đánh lên, liệu có thể đem tấm kính này đấm vỡ không.
Nghĩ là làm, Nhật Thiên lập tức hành động, hắn khom người bàn tay nắm chặc thành quyền rồi đưa ra phía sau, hắn nhắm mắt hít nhẹ một hơi thật sâu, ngay sau đó hắn mở to mắt, lập tức gân xanh phủ kín toàn bộ cả cánh tay của hắn.
“Ta nhắc lại, lập tức tránh xa cái tường kính ra!!”
Lâm Như Vân vừa thấy một màn này nàng ngay lập tức biết rõ đối phương đang dự tình làm gì, trong lòng không khỏi vì hắn chuẩn bị ra quyền hành vi dọa cho không nhẹ, nàng hai mắt trừng to nói.
Nói tới đây nàng đưa tay muốn đè lên cái nút bên cạnh, chỉ là thời điểm nàng sắp chạm vào đột ngột ngừng lại, trong lòng sinh ra do dự nàng có nên ấn xuống cái nút kích hoạt cơ quan hay không.
Oanh!!
Thời điểm Lâm Như Vân do dự một giây, thì đòn đánh dồn hết toàn lực vào cả một quyền này của Nhật Thiên đã được tung ra, quyền vừa bay ra, không khí xung quanh chợt bị phá vỡ tạo thành một tiếng nổ vang, đợi khi quyền đầu chạm vào lồng kính, lại thêm một tiếng nổ lớn vang lên.
Oành - !!
Hồ ~ !!
Thở ra một hơi khí dài, Nhật Thiên vô cùng ngạc nhiên nhìn lại chỉ hơi rung lắc nhưng lại không chút giấu hiệu cho thấy bị phá vỡ lồng kính, nó hoàn toàn còn nguyên vẹn kể cả khi đã hứng chịu toàn bộ sức mạnh của một quyền đó.
‘Nó rốt cuộc được làm từ vật liệu gì vậy, ta vừa rồi một quyền tuy không nói tới 10 vạn, nhưng 5 vạn vẫn là có khả năng, ấy vậy mà lại không thể làm cho bức tường kính này trầy xước dù chỉ là một vết nhỏ.’
Nhật Thiên chậm rãi vươn tay chạm lên cái lồng kính, tuy không biết vật liệu để chế tạo ra nó là cái gì, nhưng hắn dám khẳng định vật đó tuyệt đối không phải là phàm vật.
Mà Lâm Như Vận thấy buồng giam không có chuyện gì, âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng may là tên tiểu tử này cũng không quá mạnh.
Tuy rằng cái buồng giam đó tấm kính độ dày thậm chí không tới 5 xăng-ti-mét và vẻ bề ngoài của nó luôn làm người có cái cảm giác như thể, cứ để cho một võ giả bình thường một quyền đánh lên liền có thể dễ phá hủy nó.
Nhưng thực chất, cái buồng giam đó mỗi một xăng-ti-mét của nó có sức phòng thủ tương đương với một bức tường thành và tiếp cận gần 5 xăng-ti-mét độ dày, thì không phải chỉ là một cộng một đơn giản như vậy đâu, cái buồng giam này sức phòng thủ đã được tăng phúc lên cấp độ số nhân.
Cái lồng kính đó, được tạo nên từ một trong các vật liệu cứng rắn nhất trên thế giới, so với kim cương còn phải cứng gấp nhiều lần, tên gọi của nó là Aquatium, cái tên chơi chữ kết hợp từ Aquarium tức là bể cá và Titanium, một dạng hình thù giống như nước vậy kim loại.
Aquatium vô cùng khó tìm, chỉ có thể tìm thấy được bọn chúng tại trong các cơ thể của Dị Thường thuộc biển cả sinh vật sống tại trong Hỗn Độn Chi Hải cùng với bên trong Lỗ Giun các di tích cổ đại.
Cái phương thức thứ hai thì không nói nhưng phương thức đầu tiên, nó được hình thành từ tại bên trong bao tử của thuộc sinh vật biển Dị Thường, chúng nó vô tình hoặc cố ý sẽ ăn phải một loại khoáng vật bám tại trên cơ thể hoặc trong thân thể của con mồi của chúng.
Do loại khoáng vật vô cùng bám dính, nên một khi đã nuốt vào bụng rồi thì cũng không có biện pháp nào để bài xuất chúng ra, mà chúng đủ bền để dịch hòa tan trong dạ dày không thể làm tan chảy được chúng.
Vậy nên theo thời gian không ngừng tích tụ lại trong bụng, đồng thời bởi trong quá trình di chuyển sẽ dẫn tới khoáng vật tại trong bụng không ngừng va đập với thành dạ dày, do đó tạo ra tình huống giống như thợ rèn nện rèn sắt vậy và sau khi trải qua thiên chùy bách luyện vạn luyện.
Cuối cùng đạt tới mức độ cực hạn nào đó các khoáng vật hợp nhất với nhau tạo thành kim loại như dịch thủy lỏng Aquatium được nhân loại biết đến như ngày này.
Để có thể khiến Aquatium có được lực phòng ngự mạnh mẽ, các thợ chế tác đã phải nghĩ biện pháp khiến cho Aquatium từ trạng thái lỏng chuyển hóa rồi biến thành trạng thái rắn đồng thời cố định vĩnh viễn, nguyên do bởi vì khi từ lỏng sang dạng thể rắn Aquatium có hình dáng không khác gì thủy tinh, vậy nên mọi người thường hay gọi nó là [ Bể Cá ].
Một phần nó xuất phát từ sinh vật biển cả, thêm một phần khác nữa chủ yếu là vì Aquatium cái thứ này quá khó để có thể khai thác, cũng như nguồn cung cấp không hề ổn định, lúc có lúc không.
Vậy nên, ngoại trừ việc dùng Aquatium để chế tạo một ra vài bộ vũ khí và giáp phòng ngự mạnh mẽ ra, thì Aquatium thường được dùng để cho việc xây dựng lên các buồng giam đủ vững chắc để giam cầm những cá nhân hoặc Dị Thường đặc biệt nào đó không thể giết hoặc không có biện pháp để giết chết.
“Á ra ~ á ra ~ Có vẻ như chúng ta ‘tiểu công tử’ không nghe lọt tai ta lời cảnh báo rồi, như vậy thì ~ để ta cái Thành Chủ này nhắc lại cho nhớ đi ~ ”
100% đéo thể bình tĩnh, bị một tiểu hài tử trẻ hơn nàng cả chục tuổi dọa cho một trận liền sợ hãi không nhẹ, đợi khi hồi thần lấy lại tỉnh táo Lâm Như Vận liền tức khắc thẹn quá hóa giận, như để đáp trả Nhật Thiên hành động vừa rồi, nàng ấn xuống một cái nút, ngay tức khắc xung quanh chợt vang lên một tiếng rầm, bốn phía cái buồng giam thô to dây xích bỗng nhiên kéo dài hơn.
Rầm!!
Đang lúc Nhật Thiên tò mò tìm hiểu kỹ lưỡng kết cấu của bức tường, thì vào lúc này hắn cảm thấy buồng giam đột nhiên rung lắc dữ đội, còn chưa kịp làm rõ ràng đang xảy ra chuyện gì thì tiếp đến hắn cảm thấy một cỗ không trọng lực cảm, cùng với rơi xuống phía dưới cảm giác.
Đợi khi cơn rung lắc dừng lại, hắn phát hiện độ cao của buồng giam của hắn đã hạ thấp xuống so với ban đầu, bởi vì độ cao hạ xuống làm hắn càng thêm tiếp cận với dưới chân dung nham, nên Nhật Thiên lúc này cảm thấy xung quanh đang chở nên nóng bức ngột ngạt, hắn thấy bản thân lúc này cứ như là đang ở trong một cái lò nướng ấy, không khí nặng nề làm cho hô hấp trở trở nên vô cùng khó khăn, mà hắn mồ hôi thì như mưa vậy không ngừng từ trên người hắn chảy xuống.
“Đừng! Có! Mà! giỡn mặt với ta!”
“Đã thông! Thưa Phu Nhân!!”
Lâm Như Vận nghiến răng nghiến lợi âm thanh, nghe cứ như thể nàng ta bất cứ lúc nào cũng sẽ nhào tới lột da nuốt thịt hắn vậy, khiến Nhật Thiên bị dọa cho không khỏi căng thẳng đổ mồ hôi hột đáp lại.
“Haizz, quay lại vấn đề chính, tên ta là Lâm Như Vận, ngươi có thể gọi là Lâm Thành Chủ, hoặc thành chủ là được không cần phải gọi ta là Phu Nhân, ta còn độc thân.”
Dù sao đại sự quan trong hơn, tuy còn bực bội nhưng Lâm Như Vân biết đây không phải là lúc để đùa nghịch, nàng thở dài một hơi rồi lạnh giọng nói.
“Hmm ~ lạ thật, một ngươi đẹp như Phu nh…ý ta là thành chủ, vậy mà không có ý trung nhân, đúng bất thường.”
Vốn đang định nói Phu nhân nhưng chợt cảm thấy sống lưng ớn lạnh bởi vì hai mắt trừng to của Lâm Như Vân nhìn chằm chằm, Nhật Thiên vội vàng thay đổi cách gọi đối phương.
“Chuyện của ta không phải là cái mà tiểu tử nhà ngươi cần quan tâm, Hạ gia đệ Nhất Thiên Tài trả lời ta câu này, ngươi có biết rõ về Hạ gia của ngươi sự mờ ám không?”
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Lâm Như Vận thật ra cũng bất đắc dĩ, nàng không phải là không muốn tìm ý trung nhân cho mình, mà là do kẻ nàng tìm hoặc tìm tới nàng, không phải vì địa vị cùng diện mạo của nàng, thì cũng là gián điệp được từ kẻ đối địch với nàng cử tới để tiếp cận nàng, không có một tên nào đều vì tình cảm mà tìm nàng.
Bởi vậy mà mãi tới cho bây giờ, nàng chưa có một lần nào thực sự trải qua một hồi mối tình lãng mạn cả.
“Cái đó thì tiểu sinh cũng không rõ.”
Nhật Thiên thành thật lắc đầu đáp lại, đây cũng vì sao mà hắn muốn cùng với đám người bọn họ hợp tác, hắn muốn thông qua từ hai bên, một cái hắn có thể từ tại bên trong nội bộ của Hạ gia tìm kiếm manh mối, còn một phía thì với Thành Chủ Phủ bọn họ, ở tại bên ngoài điều tra tìm hiểu sự việc, hắn tin rằng với nội ứng ngoại hợp như vậy tình huống, sẽ rất nhanh sẽ điều ra được toàn bộ.
Chỉ là hắn tình hình hiện tại, bọn họ cũng không tính là song phương bình đẳng hợp tác, mà là bức ép cùng cưỡng chế.
Tiếp đến Lâm Như Vân đối với Nhật Thiên triển khai một hồi tra khảo, nàng hỏi gì hắn trả lời cái đó, cái hắn biết thì không hề che giấu nói ra, không biết thì lắc đầu.
“Hôm nay tạm dừng tại đây.”
Sau một hồi tra khảo Lâm Như Vận đại khái cũng đã hiểu rõ, tên tiểu tử này hoàn không biết gì cả, chỉ đơn giản là một thường dân mà thôi, nghĩ vậy nàng không khỏi có chút đau đầu, nếu không phải bởi vì thứ kia thì .. haizz chỉ nhớ lại cũng thật làm người phiền muộn, nói xong nàng xoay người chuẩn bị rời đi.
“Lâm thành chủ, ngài có thể nói cho ta biết Càn Nguyên Huyết Đan rốt cuộc là thứ gì không? làm ơn.”
Thấy người muốn rời đi, Nhật Thiên vội vàng hỏi đối phương về thông tin của Càn Nguyên Huyết Đan, hắn luôn đối với cái tên này luôn canh cánh trong lòng, mỗi khi mà hắn hồi tưởng hoặc khi nghe thấy được cái tên này, nội tâm liền luôn sinh ra một cái cảm giác rất không dễ chịu và không yên.
Giống như thể có gì đã rất tồi tệ sắp diễn ra, điều đó làm hắn rất không thích. bởi vậy, khi có cơ hội hắn lập tức hỏi Lâm Như Vận hi vọng vị thành chủ này có thể nó cho hắn thông tin của nó, hắn có cảm giác, có khi, hắn có biện pháp ngăn chặn chuyện này lại.
“Không, đó không phải thứ mà ngươi nên quan tâm, tiểu tử nhà người cứ yên tĩnh ở đó mà chờ đợi, sự tình này cứ để cho chúng ta giải quyết.”
Lâm Như Vân làm sao có thể nói cho Nhật Thiên thông tin về Càn Nguyên Huyết Đan chứ, một phần nàng không đủ nhẫn tâm dể nói cho một tiểu hài tử như Nhật Thiên biết được cái sự thật tàn nhẫn này, là người của gia tộc mình bị người các lão tổ tiên của mình đem đi hiến tế luyện đan chứ.
Một phần khác vì nàng đồng tình, thương tiếc tâm với đối phương, sau một hồi tra khảo, nàng cũng ít nhiều gì cũng hiểu rõ Nhật Thiên là một cái làm người yêu thích, yêu thương thành thật ngoan ngoãn nghe lời hài tử, vì vây Lâm Như Vân trong lòng mẫu tính trổi dậy, khiến nàng không muốn nói cho hài tử này biết sự thật, đây là quá mức tàn nhẫn để một cái chưa đầy 10 tuổi hài tử có thể chấp nhận.
Nói xong Lâm Như Vân không nhìn ánh mắt cầu mong của Nhật Thiên xoay người rời đi.
Rầm!!
Nhật Thiên tức giận không nhẹ hắn bực bội vung tay đập lên tường kính tức khắc tạo trầm trọng tiếng nổ vang đồng thời cũng khiến nhà giam rung lắc dữ dội, theo sau đó cái buồng giam cơ quan cũng bị Nhật Thiên một quyền vừa rồi kích thích, tiến thêm một bước buông lỏng dây xích, khiến cái buồng giam độ cao hạ thấp xuống thêm một chút nữa.
Haizz, bên này coi như vô vọng, chỉ là hi vọng phía bên phân thân có thu hoạch.
Nghĩ vậy Nhật Thiên ngồi xuống xếp bằng lại hai chân tay thì để ở trước đan điền, tiếp đến hắn nhắm lại hai mắt theo hô hấp của hắn dần dần trở nên nhịp dàng ổn định, Nhật Thiên tiến vào trạng thái tọa thiền tịnh tâm.
Hít ~ Hồ ~ Hít ~ Hồ ~