Cách Một Cảnh Cửa

Chương 99: Nghiêm túc hỏi em một lần nữa



Nói chuyện với người thông minh sẽ bớt được nhiều phiền phức.

Tần Huấn hỏi được câu ấy, tất nhiên anh cũng có thể đoán được suy nghĩ của cô, bèn nói: “Đúng thế.”

“...

Là giống nhau, như đúc sao?” “Lần trước em lấy ra tôi chưa kịp nhìn kỹ, nhưng chắc giống nhau, như đúc.” Sầm Từ hơi nhướng mày, thoáng suy tư giây lát rồi lại hỏi: “Vậy chiếc chuông của Thẩm Tự đến từ đâu?” “Là tôi tặng.”

Thẩm Tự có thói quen dùng chuông để đánh thức, giống như những nhà nghiên cứu tâm lý hay những nhà thôi miên khác thích dùng các dụng cụ phụ trợ như bút, quả lắc...

Sở thích mỗi người đều không giống nhau.

Khi ấy Thẩm Tự có một quả chuông, là loại chuông đồng bình thường, nhưng một lần cô lao công dọn dẹp phòng anh ta đã bất cẩn làm rơi mất.

Sau khi biết chuyện này, Tần Huân muốn tặng Thấm Tự một cái khác, trùng hợp thay cũng sắp đến sinh nhật anh ta, Tần Huân bèn tìm một thợ chế tác thiết kế một quả chuông vàng kiểu cổ, nhỏ xinh nhưng cầu kỳ, bên trong còn khắc tên tiếng Anh của Thẩm Tự.

Thẩm Tự rất thích quả chuông vàng kiểu cổ ấy, sau khi được tặng thì luôn sử dụng nó.

Sầm Từ hỏi Tần Huân: “Dù tôi có một chiếc y hệt thế, cũng không thể chứng minh được điều gì cả.” “Muốn âm thanh của chuông vàng ngân dài lảnh lót như chuông đồng không phải là chuyện đơn giản, khi ấy thợ chế tác vàng phải mất rất nhiều công sức mới làm được.” Sầm Từ lập tức hiểu, nói cách khác quả chuông đó là hàng chế tác riêng, không phải là chuông vàng thường thấy trên thị trường.

Nghĩ đến đây, cô liền đặt dao dĩa xuống, dùng khăn lau khóe miệng, sau đó cầm chiếc túi xách đặt trên chiếc ghế bên cạnh lên, lây chuông vàng trong một ngăn túi ra đưa cho Tân Huân: “Nếu chiếc chuông đó là hàng anh đặt riêng, vậy anh thử xem chiếc chuông của tôi có giống hệt chuông của Thẩm Tự không?” Tần Huân đón lấy quả chuông, đầu mày hơi chau lại.

Chiếc chuông của cô được đúc theo kiểu cổ, nhỏ đến mức có thể kẹp giữa các ngón tay, chỉ cần lắc nhẹ, quả lắc bên trong sẽ va vào thành chuông, phát ra tiếng nhẹ nhàng và ngân vang.

Tần Huân từng đặt làm chuồng cho Thẩm Tự nên anh biết rõ từng chi tiết, kể cả trọng lượng của chiếc chuông đó.

Quả chuông vàng đang nằm trong tay anh bây giờ giống y hệt quả chuông ngày xưa anh đặt làm.

Sự giống nhau đến ngạc nhiên này làm tâm trạng Tần Huân nặng trĩu.

Nói thật, từ sâu trong lòng anh không muốn Sầm Từ có bất kỳ mối liên quan nào với Thẩm Tự, không hề muốn một chút nào.

Anh lật ngược quả chuông lại.

Khi nhìn thấy phần bên trong quả chuông, anh thầm thở hắt ra.

Bên trong cũng khắc chữ, nhưng là một chữ “Từ”, các nét của chữ “Từ” được viết liền vào nhau, nét hất cuối cùng của bộ ngôn liền với nét ngang đầu tiên của chữ “Từ”, nhìn tổng thể giống như một chữ có kết cấu trên dưới.

Trong tiếng Trung, chữ “Từ” được tạo thành từ bộ ngôn và chữ Ty.

Hồi xưa trước khi thợ chế tác khắc chữ lên quả chuông đã xác nhận nhiều lần với Tần Huân, một khi đã khắc chữ lên thì không thể sửa được.

Khi ấy Tần Huân còn hỏi ông ta, nếu sau này muốn sửa tên bên trong thì sao? Có thể sửa được không? Anh nghĩ lỡ một ngày nào đó Thẩm Tự nổi hứng muốn đổi sang tên tiếng Trung...

Ông thợ lắc đầu nói, không thể sửa được, thân của chuông vàng được làm rất mỏng, nếu muốn sửa chữ bên trong thì rất dễ làm hỏng thân chuông.

Tần Huân nhìn kỹ, quả chuông trong tay anh không hề có dấu vết bị sửa, chứng tỏ ngay từ đầu đã khắc tên cô trên đó.

“Sau khi thành lập câu lạc bộ Môn, bỗng nhiên một ngày tôi muốn làm một quả chuông vàng, thế là tìm người làm quả chuông này, nhưng không ngờ lại giống hệt cái anh làm ngày xưa.” Sầm Từ nhẹ nhàng nói: “Tỉ lệ trùng hợp này rất nhỏ, nhưng quả thật chỉ có thể nói là trùng hợp.”

Tần Huân trả quả chuông lại cho Sầm Từ, anh trầm mặc giây lát rồi khẽ nói: “Tiểu Từ, nói thật, người tôi không muốn nghi ngờ nhất chính là em.

Em là người tôi thích, tôi hy vọng em càng không liên quan đến chuyện của Thẩm Tự thì càng tốt, nên hôm nay tôi nghiêm túc hỏi em một lần nữa, em thật sự không quen Thẩm Tự, đúng không?” Sầm Từ ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt anh, nói: “Đúng thế, tôi không quen Thẩm Tự.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv